Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 194 : Lừa gạt tới bên cạnh hồ bị làm nhục

Ngày đăng: 06:51 19/04/20


"Nhị tỷ của ta, trong ngày thường thích nhất một thân một mình đi Đông Uyển, chỗ đó có nhiều cây liễu, hoa cũng nhiều. Chẳng qua là không biết buổi trưa có đi qua hay không!"



Ngô Hạ Lan vừa nghe trong lòng lập tức ngứa ngáy, chẳng qua là sợ bị bọn họ cho phát hiện tâm tư của mình, nên cười nói: "Thân thể Cầm muội muội không tốt, cần phải ở trong phòng nghỉ ngơi nhiều một chút!" Sau đó lại vội vàng dời đề tài, nói sang chuyện khác.



Ngô Hạ Mẫn chỉ cho rằng Ngô Hạ Lan đã không còn ý định kia nữa, nên cũng không quản hắn ta.



Bởi vì Ngô phu nhân đã ba năm không gặp Ngô thị, vừa vào kinh, lần đầu đến Tần gia, cho nên Tần lão phu nhân cũng giữ lại dùng cơm.



Lúc dùng cơm, nam nữ cũng không phân chỗ ngồi. Ngô Hạ Lan híp mắt, thỉnh thoảng nhìn chằm chằm Tần Khả Cầm.



Đợi sau khi dùng cơm xong, vốn là Ngô phu nhân nên mang theo hai đứa con trai rời đi, lại bị Ngô thị giữ lại, nói đã lâu không gặp, còn muốn tán gẫu một chút nữa.



Trong lòng Ngô Hạ Lan có quỷ, nên cũng cầu khẩn mẫu thân mình ở lại.



Ngô phu nhân cũng muốn bồi dưỡng tình cảm với Ngô thị để khai thông quan hệ, để cho con đường làm quan của trượng phu và nhi tử của mình có được trợ giúp, nên cũng ở lại. Chẳng qua là để cho hai đứa con trai của mình đi biệt viện nghỉ ngơi một chút.



Mặc dù Tiết Nhã biết Ngô phu nhân không thích mình, nhưng vẫn cười nói: "Hai biểu ca đã lâu chưa tới, không bằng để con và Như muội muội dẫn đường. Mợ cũng có thể ôn chuyện cùng với dì!"



Ngô thị cũng có chút mệt mỏi, nghe lời nói của Tiết Nhã, thì cũng gật đầu.



Sau khi Tần Tuyết Như mang theo hai huynh đệ Ngô gia tới biệt viện, thì cười nói với Ngô Hạ Lan: "Nhị biểu ca nhìn trúng Nhị tỷ nhà muội?"



Một chút ý định nhỏ này của Ngô Hạ Lan hoàn toàn không giấu được, hơn nữa hắn ta đã sớm muốn ôm mỹ nhân về, cho nên gật đầu nói: "Nàng đã từng có hôn phối?"



Đứng ở một bên, Ngô Hạ Mẫn khẽ cau mày, lại cũng không nói gì.



Lúc này, Tiết Nhã lập tức lắc đầu nói: "Chưa từng. Không bằng đợi lát nữa ta hẹn Cầm muội muội ra ngoài, không bằng đợi buổi trưa, ta giúp huynh hẹn Cầm muội muội ra ngoài, các ngươi có thể tự nói chuyện!"



Tần Tuyết Như nghe vậy liếc mắt nhìn Tiết Nhã, lại không lên tiếng.
"Đừng đánh... Đừng đánh... Ta là Nhị công tử Ngô gia..."



Trong bao bố truyền đến tiếng cầu xin tha thứ đứt quãng.



Nhưng Tần Thư Dao lại lạnh lùng nói: "Cái gì Nhị công tử Ngô gia, Ngô gia là nhiều thế hệ làm quan, sao có thể làm ra loại chuyện hạ lưu này, mặc kệ hắn, đánh mạnh vào cho ta. Đợi chút nữa đưa lên quan, xem kẻ nào ăn gan báo, lại dám ở Tần phủ khi dễ chủ tử."



Đúng lúc ấy thì, Tần Tuyết Như mang theo Ngô thị và Ngô phu nhân chạy tới, vốn Tần Tuyết Như còn tưởng rằng sẽ thấy cảnh Tần Khả Cầm bị Ngô Hạ Lan làm nhục, lại không nghĩ rằng cảnh nhìn thấy là Tần Khả Cầm nằm ở trong ngực Tần Thư Dao khóc thút thít, mà hai thị nữ bên cạnh Tần Thư Dao, lại không ngừng đá đánh vào bao bố.



Điều này làm cho nàng ta nghi hoặc không thôi.



Ngô thị lập tức đi lên phía trước, phẫn nộ quát: "Đây là xảy ra chuyện gì?"



Lúc này, Tần Thư Dao mới bảo người dừng tay.



"Trong phủ có ác nhân, lại dám vào ban ngày ban mặt chọc ghẹo Nhị muội. Đúng lúc bị nữ nhi chạy tới, nếu không thanh danh của Nhị muội cũng coi như bị hủy rồi!"



Lời này vừa nói ra, Ngô thị và Ngô phu nhân cũng hơi ngẩn ra, đây cũng không phải là chuyện nhỏ. Nếu thật sự như thế, người trong bao bố, bị đánh chết cũng không thương tiếc.



Trong bao bố, Ngô Hạ Lan nghe được có người tới, chịu đựng đau đớn trên người, khóc kêu lên: "Cứu mạng... Cứu mạng..."



Ngô phu nhân giật mình, thầm kêu không tốt. Giọng nói này không phải là của con bà sao?



"Trong này là ai, nhanh mở ra xem một chút!"



Ngô Hạ Lan nghe được giọng nói của mẫu thân mình, cũng không để ý đau đớn trên người, lớn tiếng kêu lên: "Mẫu thân... Mẫu thân mau tới cứu con..."



Trong bụng Ngô phu nhân càng thêm hốt hoảng, vội vàng đi tới, tay run rẩy mở bao bố ra, quả nhiên thấy nhi tử mình đã bị đánh thành đầu heo.