Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 212 : Hoàng thượng tức giận giận chó đánh mèo Thư Dao

Ngày đăng: 06:51 19/04/20


Nếu như không phải hoàng thượng chợt định ra hôn kỳ, như vậy Mộ Thành Hi cũng sẽ không lỗ mãng như vậy.



Mộ Thành Hi buồn bực liếc mắt nhìn Tần Thư Dao, sau đó nhẹ giọng nói: "Nhi thần không quan tâm!"



Lúc này sắc mặt hoàng thượng càng khó coi, mà Mộ Thiếu Dục cũng hận không được lập tức đánh hắn tỉnh.



Hoàng thượng liếc mắt nhìn Tần Thư Dao, lạnh lùng nói: "Ngươi cảm thấy thế nào?"



Tần Thư Dao nuốt nuốt nước miếng, nàng đã nhận ra được sát ý của hoàng thượng: "Dân nữ đã có hôn ước với Tam hoàng tử, cho dù từ hôn, dân nữ cũng sẽ không gả cho Ngũ hoàng tử. Huống chi, cho tới bây giờ dân nữ đều chưa từng động tâm với Ngũ hoàng tử!"



Mộ Thành Hi vừa nghe, thân thể cứng ngắc nhìn Tần Thư Dao, hắn không nghĩ tới mình cố gắng nhiều như vậy, bỏ ra nhiều như vậy, mà chỉ lấy được một câu nói ngắn ngủn. Hắn không cam lòng, tuy nhiên vạn bất đắc dĩ. Cuối cùng chỉ có thể ngửa đầu phá lên cười.



Tiếng cười kia vừa thê lương vừa điên cuồng.



Sau khi Tần Thư Dao nhìn lướt qua, nàng biết mình làm như vậy cũng có chút tàn nhẫn, nhưng nếu mình biểu hiện một chút tình yêu nào với Mộ Thành Hi, như vậy chắc chắn hoàng thượng sẽ loại bỏ nàng.



Nàng luôn tiếc mạng vô cùng, thì làm sao sẽ vì một chữ "tình" mà bỏ qua tính mạng của mình.



Hoàng thượng vẫn im lặng, đợi sau khi Mộ Thành Hi ngừng cười, mới lạnh lùng nói: "Bảy ngày sau lập tức thành hôn, cũng chỉ là buổi lễ nạp trắc phi. Không cần làm long trọng!" Nói xong, hoàng thượng lập tức đứng lên, sau đó đi ra khỏi cung Tê Phượng.



Quả nhiên là đã chán ghét mình. Tần Thư Dao bất đắc dĩ than một tiếng, bảy ngày sau, như vậy mình cũng chỉ có thể ở Tần gia nghỉ ngơi bảy ngày mà thôi. Thật may là Tần Khả Cầm có Tần lão phu nhân che chở, nàng cũng không cần quá lo lắng.



Mộ Thiếu Dục nghe những lời này, trong lòng vui mừng không thôi. Mà Mộ Thành Hi lại khiếp sợ và luống cuống, hắn chỉ mới bắt đầu tranh thủ, mà đã thất bại.



Tần Thư Dao biết đã không còn đường để thay đổi, nên cũng chỉ có thể tiếp nhận.




"Mặc dù mấy người các ngươi đi theo ta lâu như vậy, nhưng cuối cùng là người của Ngũ hoàng tử. Ta cũng không ép buộc, các ngươi đi hay ở lại cũng tùy các ngươi. Chẳng qua là lựa chọn đi theo ta, như vậy sau này sẽ không có chuyện gì liên quan đến Ngũ hoàng tử nữa, ta không muốn bị người nói!"



Hôm nay Thi Vận cũng cùng đi theo, tự nhiên hiểu dụng ý của Tần Thư Dao.



Nàng cúi đầu không biết nên làm thế nào cho phải, mặc dù nàng là người của Mộ Thành Hi, tuy nhiên thích ở bên người Tần Thư Dao, bởi vì cho tới bây giờ Tần Thư Dao cũng sẽ không có dáng vẻ chủ tử, đều đối xử bình đẳng với tất cả mấy người bọn họ.



Chỉ là hiện tại thân phận của bọn họ quả thật làm cho Tần Thư Dao cực kỳ gặp khó khăn.



Tính tình Tuyết Ảnh nóng vội, lập tức gật đầu nói: "Nô tì nguyện ý lưu lại."



Thi Vận cũng do dự chốc lát, mới nói: "Nô tì cũng nguyện ý!"



Cuối cùng chỉ còn lại Ngưng Sương, nàng cười nhìn Thi Vận và Tuyết Ảnh, nói: "Các ngươi cũng ở lại, đương nhiên ta cũng muốn ở lại. Huống chi, cao nhân bên người Ngũ hoàng tử rất nhiều, cũng không kém mấy người chúng ta. Sau này nếu có người bởi vì thân phận trước kia của chúng ta, mà nói xấu tiểu thư, ta nhất định phải rút đầu lưỡi của nàng ta ra!"



Tuyết Ảnh và Thi Vận cũng gật đầu liên tục.



Tần Thư Dao cũng có tình cảm với bọn họ, dù sao chung sống lâu như vậy, huống chi mấy người bọn họ cũng thật tâm đối đãi mình. Muốn tìm nha hoàn lại có võ công như vậy, đã cực ít rồi.



"Thật không ngờ, như vậy thì ở lại đây đi. Chưa tới hai ngày ta sẽ đi chỗ Ngũ hoàng tử đòi khế ước bán thân của các ngươi!"



"Tiểu thư không cần phải đi. Lúc trước chúng nô tỳ chỉ là vì Ngũ hoàng tử cống hiến, cũng không có khế ước bán thân gì!"



Tần Thư Dao nghe vậy cũng yên tâm gật đầu, bây giờ nàng vẫn còn thật sự có chút sợ hãi khi đi gặp Mộ Thành Hi, nàng sợ thấy dáng vẻ hắn điên cuồng.