Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 221 : Bạch Thiển cứu giúp Hoàng hậu bị cấp túc

Ngày đăng: 06:51 19/04/20


Không ít cung nữ trong cung Tê Phượng bị rắn độc cắn chết, thời gian sáng sớm, cũng mang ra không ít thi thể. Lúc này cung Tê Phượng u ám, hoàng thượng đặc biệt lệnh cho hậu cung phi tần không cần đi thỉnh an. Điều này cũng làm cho Tần Thư Dao có được yên tĩnh hiếm thấy.



Bạch Thiển cười hì hì đi tới trước mặt Tần Thư Dao, thấy nàng thêu khăn, vẻ mặt hâm mộ: "Tỷ tỷ thêu khăn thật sự nhìn rất đẹp, lúc nào thì tặng cho muội một cái đi!"



Tần Thư Dao thu lại khăn, ngẩng đầu lên, nói: "Nếu muội thích thích, thì cái này liền đưa cho muội!"



Hoàng hậu không quấy rầy nàng nữa, nàng cũng thanh tĩnh hiếm có được, chẳng qua là thời gian cũng thay đổi e rằng thú vị vô cùng, cho nên Tần Thư Dao mới có thể cầm tú hoa châm lên giết thời gian.



Bạch Thiển nghe vậy lập tức cười gật đầu: "Một lời đã định, ta còn muốn hà bao. Tỷ tỷ thêu hà bao rất dễ nhìn!"



Tần Thư Dao cười gật đầu một cái, chỉ là nhớ tới chuyện đêm đó, vẫn không nhịn được mà kinh hãi. Nàng nhìn Thi Vận và Tuyết Ảnh bên cạnh, hai người bọn họ lập tức lặng lẽ lui xuống.



Xung quanh không có những người khác, Tần Thư Dao mới nhỏ giọng hỏi: "Phụ thân của muội đã là người của hoàng hậu, vì sao muội còn phải đi thả rắn độc?"



Bạch Thiển cười ngây thơ, nàng ngồi đối diện Tần Thư Dao, hai tay chống cằm, thở dài một hơi, nói: "Làm sao phụ thân muội sẽ nguyện ý làm theo mệnh lệnh của người khác, ông ấy cấu kết với hoàng hậu làm việc xấu cũng chỉ là vì muốn lấy được nhiều quyền lợi hơn mà thôi!"



Tần Thư Dao nghe vậy hơi ngẩn ra, chỉ là nghĩ đến dã tâm của Bạch Tu Sinh, thì cũng bình thường trở lại. Chẳng qua là lắc lắc đầu nói: "Muội vẫn nên khuyên nhủ phụ thân của muội đi, phải có chừng có mực!"



Hiện tại Nam Tĩnh cũng đã là của Đại Minh triều rồi, một mình Bạch Tu Sinh thì làm sao chống được cả Đại Minh triều. Đây quả thực là đầm rồng hang hổ.
Hôm đó, sau khi Ngô thị và Ngô phu nhân phá hỏng chuyện của Tiết Nhã và Ngô Hạ Mẫn, Ngô thị liền đè chuyện này xuống. Chẳng qua là làm sao Tần Thư Dao sẽ bỏ qua cơ hội tốt như vậy, dĩ nhiên là thông báo khắp nơi. Ngay cả như thế, Hàn gia cũng không có bất kỳ tin tức gì, mà Hàn Thế Quân càng thêm im lặng làm cho người ta cảm thấy quỷ dị.



Vốn là qua một tháng nữa, Tiết Nhã sẽ phải gả vào Hàn gia. Nhưng mà lúc này Hàn gia cũng truyền đến tin tức tốt, rốt cuộc Hàn Thế Quân định ra hôn sự rồi, đối phương chính là Phương Sơ Vũ Phương gia, Phương Sơ Vũ là do một thị thiếp sinh, nhưng vẫn nuôi ở dưới gối Phương đại phu nhân. Như vậy Hàn gia và Phương gia cũng coi như hoàn toàn trở thành thông gia, mà Hàn Thế Quân cũng hoàn toàn trở thành người của Mộ Tử Liệt.



Dù sao Phương gia cũng là nhà mẹ của hoàng hậu, cho nên yêu cầu để Hàn Thế Quân cưới chính thê trước, sau đó mới nạp thiếp.



Chỉ là một nữ cô nhi, đương nhiên Hàn Thế Quân sẽ không đặt ở trong mắt, nên cũng đáp ứng, mà hôn sự cũng định ở tháng mười. Dù sao tuổi Hàn Thế Quân cũng có chút lớn, dĩ nhiên là không thể kéo dài được nữa. Hơn nữa Hàn Thế Quân cũng sẽ không buông bỏ cơ hội tốt như vậy.



Chuyện này cũng coi như là chuyện chấn động nhất trong kinh thành trong khoảng thời gian này. Dù sao hoàng hậu hạ ý chỉ, nói muốn tự mình đưa Phương Sơ Vũ xuất giá. Vinh hạnh đặc biệt như vậy, ngay cả công chúa trong cung cũng chưa chắc có được.



Mặc dù, từ sau ngày đó hoàng thượng cũng lạnh nhạt với hoàng hậu không ít. Nhưng mà hoàng hậu lại một chút cũng không để ở trong lòng, mỗi ngày bắt đầu ăn chay niệm Phật. Cũng chưa từng ra khỏi cung nửa bước, thay đổi như thế thật sự làm hoàng thượng rất tán thưởng, trong lòng cũng dần dần nhận định chuyện hôm đó nhất định là có người cố ý muốn hãm hại hoàng hậu.



Dù sao hai người bọn họ cũng là phu thê mấy chục năm, coi như hoàng thượng không thích hoàng hậu, thì ở trong lòng hoàng thượng hoàng hậu cũng không phải là người phạm vào mười tội nặng.



Mộ Tử Liệt cũng thay đổi càng ngày càng chững chạc, mặc dù hắn biết bàn tay phái sau màn là ai, nhưng vẫn cười nói mỗi ngày với đám người Mộ Thiếu Dục, giống như mấy huynh đệ bọn họ vốn tình cảm thâm hậu.



Ngày hôm đó, Tần Thư Dao đi dạo trong viện như ngày thường, chợt thấy một bóng dáng lén lén lút lút thoáng qua trước mặt nàng.