Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 249 : Phương Sơ Vũ ghen ghét dùng độc kế

Ngày đăng: 06:51 19/04/20


Phương Sơ Vũ cảm thấy cũng có mấy phần đạo lý, lửa giận trong lòng cũng biến mất một chút, chẳng qua là vẫn không cam lòng: "Ta nhất định phải để tiện nhân kia ăn một chút dạy dỗ."



Triệu ma ma cau mày, một lát sau mới nói tiếp: "Phu nhân không cần lo lắng, trái lại lão nô có một biện pháp."



Phương Sơ Vũ lập tức hỏi: "Nhanh nói ra, rốt cuộc là cách gì!"



Triệu ma ma vội vàng cúi đầu nói ở bên tai Phương Sơ Vũ mấy câu, chân mày đang nhíu chặt của Phương Sơ Vũ cũng dần dần giãn ra.



"Biện pháp này tốt. Bây giờ bà lập tức sai người đi xuống nấu một chén cháo tổ yến cho ta, để ta tự mình đưa qua cho nàng ta!"



"Phu nhân không cần gấp gáp như vậy. Hiện tại Hầu gia còn đang ở đó mà?"



Nghe vậy, sắc mặt Phương Sơ Vũ lại khó coi mấy phần, Triệu ma ma cũng không dám nói nữa, chẳng qua là lẳng lặng đứng ở một bên.



Một đêm này Hàn Thế Quân trực tiếp ở tại trong viện Tiết Nhã, Phương Sơ Vũ tức giận một buổi tối cũng ngủ không ngon.



Sáng sớm ngày hôm sau, Hàn Thế Quân liền đi lâm triều. Bởi vì Hàn Thế Quân không muốn đắc tội Phương gia, cho nên cũng bảo mỗi ngày Tiết Nhã với mấy thiếp thất khác đều phải đi chỗ Phương Sơ Vũ thỉnh an.



Ngay cả Tiết Nhã không coi Phương Sơ Vũ vào đâu, cũng không dám không có lễ nghi.



Trong ngày thường, Phương Sơ Vũ cũng cố ý để Tiết Nhã đứng ở cửa trên nửa canh giờ mới để cho nàng ta đi vào, nhưng mà hôm nay Tiết Nhã vừa tới Phương Sơ Vũ đã lập tức sai người mời nàng ta đi vào.



Phương Sơ Vũ đã sớm bảo những thiếp thất khác đi về trước, chỉ để lại một mình Tiết Nhã đi vào. Điều này làm Tiết Nhã càng thêm bất an, chẳng qua là không dám vi phạm ý của Hàn Thế Quân.




"Nhà ngươi ở nơi nào? Trong nhà còn có những ai?"



Lục Sam cũng không rõ ràng lắm lai lịch thật sự của Tần Thư Dao, cũng giống như những người khác lầm tưởng Tần Thư Dao là nữ nhân Hàn Thế Quân nuôi. Hơn nữa ngày hôm qua Tiết Nhã tới nơi này náo loạn một trận, làm cho người ở nơi này càng thêm tin suy nghĩ trước đó của mình.



Lục Sam giúp Tần Thư Dao chải tóc, nhẹ giọng nói: "Nô tỳ là người kinh thành, trong nhà còn một mẫu thân. Chỉ là mẫu thân yếu ớt nhiều bệnh, không thể làm việc, cho nên nô tỳ mới bán làm nô tài, chữa bệnh cho mẫu thân!"



Quả nhiên giống kiếp trước. trong lòng Tần Thư Dao có một chút vui mừng.



Nàng vội vàng đứng lên, sau đó nhìn ra bên ngoài một chút, thấy bên ngoài không có những người khác, vội vàng nắm tay Lục Sam nói: "Thật ra thì ta cũng không phải là nữ nhân của Hầu gia, là hắn bắt ta vào đây. Nếu như ngươi thả ta đi ra ngoài, ta chắc chắn sẽ thưởng cho số tiền lớn!"



Lục Sam bị hành động của Tần Thư Dao làm giật mình, nàng vội vàng tránh khỏi tay Tần Thư Dao, chẳng qua là Tần Thư Dao cầm quá chặt, mặc kệ thế nào nàng cũng đẩy không ra.



"Ta là trắc phi của Tam hoàng tử, chỉ cần ngươi thả ta đi ra ngoài, nhất định ta sẽ giúp ngươi chữa bệnh cho mẫu thân ngươi, sau đó giúp ngươi chuộc thân, hơn nữa cho ngươi một số bạc lớn, để sau này ngươi cơm áo không lo!"



Lục Sam nghe vậy kinh ngạc trợn to hai tròng mắt, một bộ dạng không thể tin.



Tần Thư Dao biết trong lòng của nàng đang do dự, liền vội vàng nói: "Ngươi ở nơi này một tháng cũng chỉ kiếm được một chút, làm sao có thể đủ để trị bệnh cho mẫu thân ngươi. Chỉ cần ngươi có thể thả ta ra ngoài, nhất định ta giúp ngươi mời đại phu tốt nhất trong kinh thành đến chữa bệnh cho mẫu thân ngươi!"



Lục Sam khẽ cắn răng, cau mày do dự một lát, rốt cuộc mở miệng hỏi: "Nô tỳ là nha hoàn được Hầu gia mua, khế ước bán thân của nô tỳ cũng còn ở trên người Hầu gia. Hơn nữa làm sao nô tỳ có thể xác định ngài nói sự thật?"



Nghe nói như thế, trái lại Tần Thư Dao thả lỏng, chứng tỏ vẫn có hy vọng.