Đích Nữ Muốn Hưu Phu
Chương 28 : Có nguyên nhân sợ hãi khi gặp người quen
Ngày đăng: 06:48 19/04/20
Sắc mặt Mộ Tử Liệt thật khó coi, d∞đ∞l∞q∞đ cho dù là Mộ Phương Hoa không để tâm, lúc này cũng nghe ra một ít, tuy rằng trong ngày thường nàng kiêu ngạo ương ngạnh, nhưng dù sao lớn lên ở trong cung, cũng biết hết thảy những lục đục trong cung với nhau.
"Ngũ ca, tên hoa khôi kia của huynh đâu? Sao còn chưa đến?" Mộ Phương Hoa cố ý nói sang chuyện khác.
Mộ Thành Hi cười nói: "Qua một lát liền đến!"
Không khí trong phòng có chút ngưng trọng, lại sau một lúc lâu, Tình Họa mới khoan thai đến chậm.
Hôm nay nàng mặc một kiện áo ngoài màu trắng nhạt thêu hai con hồ điệp đang đùa giỡn trên hoa, trên cổ áo có thêu một vài hoa mai hoa đào màu sắc lộng lẫy, phía dưới mặc một kiện váy lụa xấp ly màu đỏ tinh tế lung linh, mái tóc bối lên tự nhiên, nghiêng nghiêng trên tóc có cài một cây trâm Khổng Tước xanh ngọc hiện ra màu xanh biếc, hạt trân châu tỉ mỉ di chuyển theo bước chân của nàng, nhẹ nhàng đong đưa. Phảng phất như nàng tiên nữ trong tranh vậy, nhẹ nhàng mỉm cười.
Tuy rằng trang điểm đơn giản, nhưng sắc mặt vẫn có chút tái nhợt như trước. Nàng nhẹ nhàng cúi thân mình, dịu dàng nói: "Thân thể Tình Họa có chút không khoẻ, không thể múa, thỉnh các vị thứ lỗi!" Nói xong lại vội vàng cầm lấy khăn khẽ ho khan vài tiếng, tựa hồ thật sự bệnh không nhẹ.
Một nữ tử xinh đẹp như vậy, cho dù là bệnh cũng như là Tây Thi ôm ngực*, làm cho người ta thương tiếc.
(*Tây Thi ôm ngực (tây tử phủng tâm): chỉ bệnh trạng của mỹ nữ; xưa có chuyện Tây Thi khi buồn sầu thường ôm tim nhíu mày nhưng vẫn rất đẹp.)
Tần Thư Dao nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Tình Họa trước mắt, nàng không nghĩ tới hóa ra Tình Họa là người quen cũ của nàng, chỉ là không nghĩ tới thời điểm này nàng ta lại là hoa khôi của quần phương viện.
Lúc này mọi người cảm thán khuôn mặt đẹp của Tình Họa, hoàn toàn không chú ý tới Tần Thư Dao kinh ngạc.
Mộ Tử Liệt sớm đã không còn nhẫn nại tiếp tục uống trà tán gẫu, hắn đột nhiên đứng lên, đi đến phía trước Tình Họa, bỗng nhiên ôm Tình Họa vào trong ngực, cười nói với Mộ Thành Hi; "Thì ra Ngũ đệ còn cất giấu tiểu mĩ nhân như vậy, chỉ là không biết Ngũ đệ có thể nhịn đau bỏ những thứ yêu thích hay không..."
Vẻ mặt Tình Họa kinh hoảng, thân thể cũng có chút cứng ngắc.
Dù sao trong phòng này còn có mấy cô nương chưa lấy chồng, đám người Tần Thư Dao thấy sắc mặt không khỏi hơi đỏ lên, đều cúi đầu không dám nhìn thẳng.
Tần lão phu nhân hận nhất chính là người kiêu căng ương ngạnh, tuy rằng hiện tại Tần Thư Dao được Tần lão phu nhân yêu thích, nhưng việc hôm nay ở mặt nổi thì quả thật là Tần Khả Cầm có lỗi.
Tần Thư Dao thấy Tần Khả Cầm một câu phản bác cũng nói không nên lời, liền biết muội ấy không có nhân chứng, mà trên mặt Tần Tuyết Như còn có dấu bàn tay.
Nàng vội vàng quỳ xuống, cầu xin nói: "Kính xin mẫu thân tha cho Cầm Nhi lần này, muội ấy tuổi nhỏ thân thể lại suy yếu, không thể chịu phạt nổi!"
Việc hôm nay Ngô thị muốn bắt chẹt Tần Thư Dao, nếu không phải nàng con trai của bà cũng không đến mức bị đưa đến Vinh Thọ viện. Hơn nữa Tần lão phu nhân còn không cho ông ấy đi nhìn xem con trai của mình, nghe nô tài phía dưới nói, Tần Minh Hi mỗi ngày khóc nháo, cũng không ăn cơm.
Tần lão phu nhân cũng không quản nó, tùy nó hồ nháo, cũng không kêu hạ nhân cho nó cơm ăn, nghe nói hiện tại người cũng gầy một vòng lớn.
Ngô thị nghe xong những lời đó trong lòng giống như là bị đao cắt, vừa đau lòng vừa khó chịu. Nếu không phải Tần Thư Dao âm thầm lừa gạt, làm sao Tần Minh Hi chịu khổ như vậy!
"Thân thể Nhị tiểu thư yếu ớt, Như Nhi có lòng đưa cho nàng canh hạt sen bách hợp. Nàng ngược lại tốt, lại hất canh hạt sen bách hợp, trả lại cho Như Nhi một bạt tai. Hôm nay mặc kệ thế nào ta cũng muốn đến chỗ lão phu nhân đòi lại công đạo."
Ngô thị lôi kéo tay Tần Tuyết Như, đi ra khỏi phòng.
Tần Thư Dao nhìn Tần Khả Cầm vẫn còn ngẩn người quỳ trên mặt đất, lo lắng hỏi: "Muội nói một chút, đến cùng là xảy ra chuyện gì?"
Tần Khả Cầm lau nước mắt trong mắt, sau đó chọn vài câu trọng yếu nói.
Thì ra là khi Tần Tuyết Như bưng canh hạt sen bách hợp đưa đến trong phòng Tần Khả Cầm, Tần Khả Cầm đang nghỉ ngơi. diễn-đàn-lê-quý-đôn Tần Tuyết Như liền đuổi hạ nhân ra ngoài, Tần Khả Cầm không biết trong đó này có trá, liền rời giường muốn nói chuyện phiếm vài câu.
Nơi nào nghĩ đến Tần Khả Cầm vừa mới mặc xong quần áo, Tần Tuyết Như liền ném canh hạt sen bách hợp xuống trên đất, sau đó bỗng nhiên hét lên một tiếng, lại đột nhiên xông tới đánh Tần Khả Cầm.