Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 296 : Thư Dao vào cung, hoàng thượng ân sủng

Ngày đăng: 06:52 19/04/20


Những chuyện đó, cũng không phải một chút râu ria. Tần Thư Dao biết Tần Lương đã nói xong, nàng ngẩng đầu lên thấy tóc bạc trên thái dương Tần Lương, không khỏi nhíu chặt mày, sau khi sống lại, nàng chỉ lo từng bước từng bước đi lên, chỉ lo oán giận năm đó Tần Lương không công bằng thế nào, lại quên Tần Lương cũng đang già đi!diễn-đàn-lê-quý-đôn



Sau khi sống lại, có chuyện cũng thay đổi, ngay cả có một số việc Tần Thư Dao không động vào, cũng thay đổi!



Sau khi trở lại phủ hoàng tử, Tần Thư Dao liền nhận được một phong thư, trở lại phủ hoàng tử Lục Sam cười nói: "Hoàng tử phi, Ngũ hoàng tử không chỉ phái người đưa thư cho người, còn tặng cho người một đống quà đấy!"



Tần Thư Dao nhìn phòng đầy quà tặng, không khỏi nhíu chặt mày, hiện tại nàng và Mộ Thành Hi đã không còn quan hệ trên phương diện làm ăn nữa, nếu nói thân thiết một chút, nàng là đại tẩu của Mộ Thành Hi, mà Mộ Thành Hi là tiểu thúc của nàng!



Tần Thư Dao mở thư ra xem một chút, bên trong viết đều là lời chúc mừng, không có ý gì khác, Tần Thư Dao cũng yên tâm!



Mộ Thiếu Dục đi từ ngoài cửa vào, thấy phòng đầy quà tặng, không khỏi nhíu mày, hỏi: "Không phải nàng trở về nhà mẹ sao? Sao mang nhiều đồ về như vậy!"



Ngay trước mặt Mộ Thiếu Dục, Tần Thư Dao cũng không muốn giấu giếm cái gì, cầm thư trong tay nhét vào trong tay Mộ Thiếu Dục, cười nói: "Chàng nhìn một chút, những thứ này đều là của Ngũ đệ chàng đưa tới chúc mừng thiếp đấy!"



Mộ Thiếu Dục nghe vậy không khỏi ngẩn người, đối với ý định của Mộ Thành Hi, Mộ Thiếu Dục hiểu rất rõ ràng, nhưng mà lại không nghĩ rằng Mộ Thành Hi sẽ tặng những quà tặng này, hắn không khỏi nhíu chặt mày, thư trong tay lại một chữ cũng không xem, chẳng qua là nắm lại, sau đó hai tay ôm bả vai Tần Thư Dao, cười nói: "Hoàng thượng hạ chỉ, ngày mai bảo ta dẫn nàng vào cung một chuyến!"



Tần Thư Dao đã sớm biết mình sẽ phải vào cung một chuyến, dù sao nàng từ trắc phi thăng làm chính phi, đều do một mình Mộ Thiếu Dục tự chủ trương, không nói rõ ràng, ngay cả nghi thức cũng không có, nếu như ngay cả hoàng thượng đều không công nhận, như vậy một hoàng tử phi nhưng nàng, cũng sẽ không có người công nhận!



Cho nên Tần Thư Dao không khỏi nhíu mày một cái, có chút lo lắng liếc mắt nhìn Mộ Thiếu Dục: "Nếu như ngày mai, hoàng thượng phản đối thì sao?"
Làm sao mà Tần Thư Dao không biết bất mãn trong lòng Hiền phi, chẳng qua là nàng làm như không thấy, không nghe thấy, chẳng qua là lại quỳ trên mặt đất, cám ơn hoàng ân!



Hoàng thượng cười nói: "Đứng lên đi, bây giờ trong bụng con đã có cốt nhục của Dục Nhi, quỳ tới quỳ lui như vậy cũng sẽ làm bị thương đến đứa bé trong bụng con. Đều là người một nhà, cũng không cần khách khí như vậy!"



Hiền phi nghe được câu này, ngược lại cảm thấy hài lòng một chút, hoàng thượng quan tâm cháu mình, chính là quan tâm đến nhi tử của bà, cho nên khi bà nhìn lại Tần Thư Dao, trên mặt cũng nở nụ cười!



Tần Thư Dao vội vàng cười nói: "Đa tạ hoàng thượng!"



"Cái gì hoàng thượng, hiện tại nên gọi trẫm là phụ hoàng! Chẳng qua là sang năm đi theo Dục Nhi đến Định Châu thì nên chăm sóc tốt bản thân và đứa bé trong bụng."



Hoàng thượng già rồi, nói chuyện cũng càng hiền từ.



Tần Thư Dao biết hoàng thượng trước mắt là minh quân của Đại Minh triều, cho nên cũng càng thêm kính trọng!



Tần Thư Dao liếc mắt nhìn Tĩnh Thu bên cạnh hoàng thượng, lấy dũng khí nói: "Phụ hoàng, con dâu muốn một người bên cạnh người, chẳng biết có được không?"



Hoàng thượng nghe vậy không khỏi ngẩn ra, vội vàng híp mắt, nghi ngờ nói: "Con muốn người nào bên cạnh trẫm?"