Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 62 : Châm chọc khiêu khích chọc cho xấu hổ

Ngày đăng: 06:48 19/04/20


Tần Thư Dao khinh thường nhìn thoáng qua Hàn Thế Quân, trào phúng nói: "Hàn công tử có Tiết biểu muội còn không thỏa mãn? Chính vì vậy mà nhìn trúng nha hoàn bên người ta, ngươi quang minh chính đại đến nơi này của ta cần thân là được. Làm sao phải khổ lại làm ra loại chuyện vụng trộm này, thứ xuất chính là thứ xuất, cho dù là được nuôi dưỡng ở bên người Tam phu nhân Hàn gia thì như thế nào, còn không phải giống nhau không lên được mặt bàn!"



Đời này Hàn Thế Quân hận nhất người khác nói hắn là thứ xuất, Tần Thư Dao trước mặt nhiều người châm chọc hắn như vậy. Hắn vừa tức vừa hận, nhưng hiện ở trong này không chỉ có Trịnh Anh Anh, mà còn có tam hoàng tử Mộ Thiếu Dục, hắn còn muốn đầu nhập vào Mộ Thiếu Dục, cho nên tuyệt không thể làm ra chuyện Mộ Thiếu Dục chán ghét.



"Tần cô nương oan uổng tại hạ rồi, rõ ràng là nha hoàn này dây dưa không rõ, lại gạt ta đến bên trong núi giả." Hàn Thế Quân không lưu tình chút nào lấy Ngụy Tử làm lá chắn.



Ngụy Tử nghe vậy vẻ mặt kinh ngạc, ngơ ngác nhìn Hàn Thế Quân.



Tần Thư Dao đã sớm dự đoán Hàn Thế Quân sẽ nói như vậy, hừ lạnh một tiếng: "Tuy rằng nha hoàn ta đây tâm thuật bất chính*, nhưng nếu Hàn công tử là người hiểu tri lễ nghĩa, thì làm sao có thể chờ nghe nha hoàn này nói xong được!"



*Tâm thuật bất chính: ý nói trong lòng có ý nghĩ đen tối, không tốt



Trịnh Anh Anh cũng cảm thấy Tần Thư Dao nói rất có đạo lý, vội vàng gật đầu nói: "Đúng vậy, đây là Tần phủ cũng không phải Hàn phủ."



Hàn Thế Quân nhìn thoáng qua, Mộ Thiếu Dục đứng ở một bên mặt không biểu cảm, cảm thấy hung ác, nhìn Tần Thư Dao nhẹ giọng nói: "Thực không dám giấu diếm, tại hạ quý Tần cô nương đã lâu. Tại hạ gặp nha hoàn này là do đó là nha hoàn bên người Tần cô nương, cho nên mới tin lời của nàng ta."




Đợi sau khi hai người kia đi xa, Mộ Thiếu Dục mới đi về phía trước hai bước, khóe miệng nâng lên một chút tươi cười như có như không: "Tần cô nương thật sự là hào phóng, sợ là cũng đã sớm phát hiện rồi!"



Tần Thư Dao không muốn tiếp xúc nhiều với Mộ Thiếu Dục, nàng bày ra một chút cười yếu ớt, trả lời một nẻo, nói: "Cái loại nha hoàn giống Ngụy Tử này, cho dù là dân nữ giữ ở lại đây cũng vô dụng. Còn không bằng đưa cho Hàn công tử, miễn cho về sau lại sinh ra chuyện gì!"



Trịnh Anh Anh cũng nói phụ họa theo: "Đúng vậy, nam tử thế này ta vừa thấy đã cực kỳ chán ghét. Còn mỗi ngày đi theo sau mông của Đại hoàng tử và Tứ hoàng tử, chẳng qua là một thứ tử, mỗi ngày nghĩ như thế nào để hướng lên trên, còn không bằng kiên định thi công danh."



Tần Thư Dao cũng không muốn nói nhiều với bọn họ, chính là việc hôm nay cũng may mắn có bọn họ ở đây, bằng không nàng còn sợ Hàn Thế Quân càn quấy.



"Nhị vị chậm rãi đi dạo, ta còn có việc đi trước!" Nói xong Tần Thư Dao xoay người mang theo Tĩnh Nguyệt rời đi.



Lúc này, Trịnh Anh Anh cũng không có hứng thú đi dạo, nàng lôi kéo Mộ Thiếu Dục nói: "Biểu ca, chúng ta cũng đi thôi. Khẳng định là mẫu thân muội tìm muội đã mệt mỏi rồi!" Trong mắt lộ ra một chút tươi cười nghịch ngợm.



Mộ Thiếu Dục cũng thu hồi ánh mắt, hắn luôn cảm thấy Tần Thư Dao không dịu dàng động lòng người như bề ngoài nhìn thấy vậy, hơn nữa vừa rồi hắn đã sớm nhìn thấy Tần Thư Dao tránh ở sau lưng núi giả, nhưng mà cuối cùng vẫn còn muốn cố ý đi vòng một vòng mới xuất hiện. Có thể thấy được nữ tử này dè dặt cẩn trọng, hơn nữa sớm đã có dự tính trước đối với việc hôm nay. Ngay cả bọn họ cũng có thể là bị Tần Thư Dao dẫn tới nơi này, có bọn họ đến làm chứng, vậy Hàn Thế Quân càng hết đường chối cãi