Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 97 : Ngô thị ghen ghét bố trí độc kế

Ngày đăng: 06:49 19/04/20


Tần Lương đã lâu chưa đến Tiêu Tương Uyển, nếu không phải bởi vì Ngô thị cho người nói Tần Minh Hi đã ở bên trong Tiêu Tương Uyển, ông ta tuyệt sẽ không đến.



Lúc trước tuy rằng Tần Lương không có nhiều tình cảm với Ngô thị lắm, nhưng mà coi như là tương kính như tân.



Nhưng trong khoảng thời gian này, nhiều chuyện đã xảy ra. Cũng làm Tần Lương càng thêm lạnh nhạt với Ngô thị.



Những thứ đó Ngô thị đều có thể cảm giác được, chỉ là bà ta làm rất nhiều, Tần Lương cũng không lại liếc nhìn bà ta một cái. Điều này làm cho bà ta càng thêm buồn bực, ước gì lập tức trừ khử Vân di nương.



Tần Minh Hi nhìn thấy Tần Lương lập tức đứng từ trên kháng dậy, cúi người vái chào Tần Lương: "Phụ thân, sao người cũng tới vậy!"



Tần Lương sủng nịch xoa xoa đầu Tần Minh Hi, cười nói: "Ở ngoài cửa bỗng nhiên nghe nói con đang chuẩn bị đọc mấy bài thơ cho ta nghe, xem ra trong khoảng thời gian này không hoang phế học tập!"



Có lẽ đã lâu rồi phụ tử hai người bọn họ chưa như vậy.



Ngô thị cười đứng lên, dịu dàng nói: "Thiếp nghĩ trong khoảng thời gian này ngài bận bịu, có lẽ đã lâu rồi chưa thấy Hi Nhi. Cho nên mới gọi nó đến chỗ của thiếp, có lẽ đã lâu rồi phụ tử hai người chưa tâm sự!"



Nói xong Ngô thị liền bảo nha hoàn bên cạnh, rót cho Tần Lương một ly trà nóng: "Ngài cũng ngồi xuống nghỉ ngơi một chút!"



Tuy rằng trong khoảng thời gian này, Tần Lương đều luôn ở trong phòng Vân di nương. Nhưng mà không khí người một nhà hòa thuận vui vẻ thế này, cũng làm trong lòng ông ta thoải mái.



Ông ta ngồi xuống cầm ly trà nóng lên uống, lại hỏi Tần Minh Hi một ít vấn đề.



Bởi vì Tần lão phu nhân quản giáo nghiêm khắc, cho nên học tập của Tần Minh Hi rõ ràng tốt hơn rất nhiều so với trước kia.



Tần Lương thấy học nghiệp của nhi tử tốt lên, trong lòng cũng vui mừng, nhìn Ngô thị cũng càng thêm thuận mắt.



Ngô thị thấy thời cơ không sai biệt lắm, liền cười nói: "Thiếp nghe nói qua hai ngày nữa chính là sinh nhật của Vân di nương, lão gia định mở cho nàng một buổi tiệc."



Tần Lương nghe vậy lập tức lộ ra vẻ mặt không kiên nhẫn.



Ngô thị thấy thế trong lòng rét lạnh, sau đó lại bảo nha hoàn một bên, lấy y phục đã thêu hoa văn núi sông ra, cười nói: "Bộ y phục này thiếp mua ở Nghê Thường Các, cảm thấy Vân di nương mặc rất phù hợp. Không bằng vào ngày sinh nhật hôm đó để nàng mặc vào, cũng sẽ không bị người ta nhìn xuống!" (xem thường ý)



Vân di nương chẳng qua là một thị thiếp, là nữ tử thanh lâu.




Hiện tại Lê Nhi chỉ hy vọng Tần Thư Dao có thể giúp bọn họ, nàng ta không muốn chết! Cho nên một câu cuối cùng là nàng ta cố ý chế ra.



Chỉ có Vân di nương được sủng ái, như vậy nàng ta mới có thể tiếp tục sống bình yên vô sự.



Nàng ta là nô tài, mạng của nàng ta chỉ có thể dựa vào chủ tử.



Tần Thư Dao lâm vào trầm tư, nàng đã sớm cảm thấy hành động trong hai ngày nay của Ngô thị có chút cổ quái, hơn nữa rất xác định lần này Ngô thị muốn động thủ trừ khử Vân di nương.



Vốn nàng cũng ôm tâm tình xem kịch vui, dù sao Vân di nương này, tuy rằng ở kiếp trước cũng từng xuất hiện, nhưng mà rất nhanh sẽ bị Ngô thị chỉnh chết.



Lúc này lại nghe những lời này của Lê Nhi, cũng cảm thấy Lê Nhi nói cũng có vài phần đạo lý.



Ngô thị là một người bụng dạ hẹp hòi, có cừu oán tất báo. Hai người nàng và Ngô thị luôn không vừa mắt, người trong phủ đều biết đến.



Nhưng mà trong khoảng thời gian này lại hết sức khác thường, Ngô thị không chỉ có càng quan tâm Tần Thư Dao, mà lại thường xuyên hỏi han ân cần.



Trước đó Tần Thư Dao chỉ tưởng Ngô thị vì thu hồi trái tim của Tần Lương, cho nên tư thế mới hạ thấp như vậy. Hiện tại xem ra cũng là bản thân quá sơ suất.



Mặc kệ có phải lần này Ngô thị lấy bản thân làm người chịu tội thay hay không, Tần Thư Dao đều muốn quan tâm đến!



"Ngày mai là sinh nhật của chủ tử nhà ngươi sao?"



Lê Nhi vội vàng gật đầu.



Tần Thư Dao phất phất tay nói: "Ngươi đi về trước đi. Sáng sớm ngày mai ta sẽ đi đến chỗ Vân di nương, ngươi bảo nàng yên tâm!"



Bộ xiêm y thêu hoa văn sông núi kia, Tần Thư Dao biết lai lịch.



Ở Tần phủ, từng hành động cử chỉ của Tiết Nhã đều trốn không khỏi ánh mắt của Tần Thư Dao.



Hơn nữa toàn bộ Tần phủ, cũng chỉ có Tiết Nhã mới có thể thêu ra bộ xiêm y tinh xảo tỉ mỉ vô cùng như thế.