Đích Nữ Tàn Phi

Chương 80 : Thủ phạm là tiết phong linh (11)

Ngày đăng: 22:11 07/03/21


“Công đạo? Ai là người có lỗi trước chẳng lẽ Vương phu nhân không biết? Còn muốn đòi công đạo gì chứ?” Trường Bình Hầu phu nhân lùi về phía sau vài bước, đến khi giữ một khoảng cách an toàn với Vương phu nhân nàng mới lên tiếng, bộ dạng vừa rồi của Vương phu nhân quả thật là hung hăng như hổ báo, nàng sở dĩ lùi về phía sau không phải là vì bị khí thế của đối phương dọa sợ, nàng làm như vậy, chẳng qua là muốn giữ an toàn cho bản thân.



Vì sao nàng lại phải làm như vậy?



Vương phu nhân khi nói chuyện lời lẽ lớn tiếng, âm thanh chói tai, nước bọt cũng văng tứ phía, nàng đứng gần nàng ta, chẳng phải là hứng hết những thứ đó hay sao? Huống hồ Vương phu nhân có một thân hình mập mạp “phúc hậu”, còn thân hình Trường Bình Hầu phu nhân lại là tiêu chuẩn của một mỹ nhân, so với nàng, Vương phu nhân không biết lớn hơn gấp mấy lần, đặc biệt là khi nói chuyện Vương phu nhân cứ nghiêng người về phía nàng, cả thân hình nàng ta như muốn ngã vào người nàng, Trường Bình Hầu phu nhân sợ hãi, nếu bản thân cứ đứng gần nàng ta lỡ như Vương phu nhân bất cẩn té ngã, đè bẹp nàng thì phải làm sao?



Hậu quả bị Vương phu nhân đè bẹp, vết thương thì cứ để sau không nói, chứ mặt mũi là vứt sạch rồi, đối với một người xem trọng mặt mũi như Trường Bình Hầu phu nhân thì điều này chẳng khác nào ban án tử cho nàng cả.



Vì vậy cho nên nàng mới lùi về phía sau, tránh xa Vương phu nhân hết thảy chỉ là vì an toàn cho bản thân, chứ không phải giống như nàng ta nghĩ, nàng là bị nàng ta dọa!



Trường Bình Hầu phu nhân không khỏi nhếch môi, ánh mắt lộ vẻ châm chọc, loại người như Vương phu nhân mà muốn nàng phải sợ hãi, đợi thêm mười năm nữa đi.



“Cái gì mà có lỗi trước hay không có lỗi trước? Nàng đánh nhi tử ta ra nông nổi này chẳng lẽ các ngươi không nên cho nhi tử ta một công đạo hay sao?!” Vương phu nhân không phục, Tiết Phong Lan đánh nhi tử của nàng bị thương thành như vậy, rõ ràng là nàng ta làm sai, vì sao tất cả mọi người đều muốn truy cứu tội lỗi của nhi tử nàng mà không truy cứu tội của nàng ta? Tuy nói Vương Kim nhà nàng suýt nữa đã lấy đi trong sạch của Diệp Linh Nhi nhưng chẳng phải cũng chỉ là “suýt nữa” hay sao? Điều này có nghĩa là chưa có xảy ra, chưa xảy ra thì dựa vào đâu mà bọn họ chất vấn nhi tử của nàng, bắt nhi tử nàng phải giải thích trong khi Tiết Phong Lan đã đánh nhi tử của nàng thành bộ dạng thừa sống thiếu chết thế này, nếu phân nặng nhẹ chẳng phải tội của Tiết Phong Lan mới là nặng hơn sao?



Nếu mọi người biết trong đầu Vương phu nhân có suy nghĩ này, nhất định sẽ phẫn nộ vô cùng, chuyện Vương Kim và Tiết Phong Lan làm sao có thể so sánh với nhau được?



Đại Ngụy tuy nhiều quy cũ nhưng đối với chuyện tình cảm cũng rất phóng khoáng, không có cấm cản tình yêu lứa đôi nam nữ, nếu cả hai bên đều là lưỡng tình tương duyệt thì hai người ở bên nhau nhất định sẽ nhận được sự chúc phúc của mọi người, bất quá điều tiên quyết là phải được phụ mẫu đôi bên đồng ý, có một số cặp đôi nhận được hai bên phụ mẫu đồng ý, cũng có một số cặp giống như Vương Kim và Tiết Phong Linh, không nhận được sự đồng ý của hai bên gia đình, mà Vương Kim và Tiết Phong Linh thì tính gì là lưỡng tình tương duyệt?



Tiết Phong Linh đối với Vương Kim chỉ là lợi dụng, chỉ có Vương Kim tự mình đa tình thôi.



Vương Kim thân là nam nhân, không chiếm được tình yêu của nữ nhân mình thích mà lại đi dùng thủ đoạn bỉ ổi, khiến người khác khinh thường là tính kế người đó, cướp thân rồi cướp tâm, hành động như vậy thật sự là đáng mặt nam nhi đầu đội trời chân đạp đất hay sao? Tiết Phong Lan đánh hắn là thay trời hành đạo, lấy lại công bằng cho Diệp Linh Vi, hành động này của nàng không sai, hơn nữa làm còn rất tuyệt, đổi lại những người khác, gặp được sự tình này cũng sẽ ra tay mà thôi, một người vì chính nghĩa thì làm sao có thể có tội?



“Đánh hắn thì làm sao?” Mọi người bị lời nói của Vương phu nhân làm cho tức đến mức nội thương nhưng lại không ai nói gì, nếu lên tiếng cùng nàng ta tranh cãi, không những làm mất thời gian quý báu của bản thân mà còn hạ thấp thân phận của bản thân, nhưng nếu tiếp tục để nàng ta đắc ý như vậy thì mọi người đúng là không cảm thấy thoải mái, trong lúc này lại có một giọng nam từ tính vang lên.



“Nhi tử các người là bảo bối, nữ nhi chúng ta không phải bảo bối sao?” Lúc này đây cơn giận của Diệp Thái y đã hoàn toàn bùng nổ, hắn đi đến trước mặt Vương phu nhân, dùng ánh mắt sắc bén và lời nói đầy lí lẽ khiến Vương phu nhân sinh ra sợ hãi, đối mặt với người có khí thế hơn mình, Vương phu nhân chẳng khác nào quả bóng bị xì hơi, không dám nói thêm lời nào nữa.



“Trong chuyện này ai là người sai, Vương gia các người rõ ràng hơn ai hết, hiện tại còn ở đây dùng lời nói ất lẽ phải, muốn đòi lại công đạo sao?”



Vị Vương phu nhân này ăn nói thật sự quá khó nghe, có đứa trẻ nào không phải là bảo bối của phụ mẫu?



Vương Kim là bảo bối của Vương gia, Diệp Linh Vi không phải bảo bối của Diệp hay sao?



Rõ ràng người làm sai chính là nhi tử của Vương gia bọn họ, vậy mà lời vào miệng Vương phu nhân, Vương Kim liền trở thành nạn nhân, hết thảy mọi lỗi lầm đều đổ lên đầu bọn họ, Vương gia cảm thấy cách đối nhân xử thế của bọn họ là đúng sao?!



“Nữ nhi Diệp gia của chúng ta cũng không phải để người khác bắt nạt, nếu đã muốn truy cứu như vậy thì đi báo quan đi, để xem quan huyện đại nhân trừng trị tên bại hoại này thế nào!” Diệp Thái y lời lẽ hùng hồn, khí thế hơn người, không khỏi làm giảm bới nhuệ khí của Vương phu nhân.



Vương phu nhân bị Diệp Thái y nói đến á khẩu không nói nên lời, đúng như lời Diệp Thái y nói trong chuyện này người có lỗi lớn nhất là Vương Kim, đổi lại là người có thân phận tầm thường hơn Vương gia bọn họ, Vương phu nhân chủ cần dùng vài lời liền có thể khiến đối phương cam tâm nhận sai, chịu hết phần trách nhiệm, nhưng lần này bọn họ chọc nhầm người rồi, Diệp gia gia thế hiển hách, Vương gia không có khả năng đối đầu trực tiếp với bọn họ, nếu thật sự truy cứu, không cần xét đến tội trạng của Vương Kim, chỉ cần dựa vào thế lực của Vương gia, Vương Kim chắc chắn sẽ bị xử tội nghiêm trọng.



Lúc này đây, Vương phu nhân hơi hối hận vì lời nói lúc nãy của chính mình, nàng nhìn Vương Kim bị thương thành như vậy tất nhiên là đau lòng, nhưng phần lớn lại cảm thấy may mắn, trong chuyện này từ đầu chí cuối đều là do Vương Kim sai, nếu hắn không có ý định gạo nấu thành cơm với tiện nhân Tiết gia đó thì cũng không bị người tính kế mà tráo đổi thành người khác, Vương phu nhân không phải không biết lí lẽ, chính là bởi vì nàng biết lí lẽ cho nên mới càng bênh vực Vương Kim, nếu Diệp Thái y không ra mặt, một đám nữ nhân này chẳng thể nào là đối thủ của nàng, đến cuối cùng thì người có tội nhiều nhất chính là Tiết Phong Lan vì đã đánh nhi tử nàng sống dở chết dở, còn về chuyện Vương Kim gây ra với Diệp Linh Vi, tin chắc Diệp gia bên kia cũng sợ mất mặt nên cũng chẳng đem chuyện này làm lớn, ai biết được... vị gia chủ Diệp gia này lại thà để nữ nhi của hắn bị chê cười cũng muốn báo quan!



“Linh Nhi, mọi người trách ta được nhưng chỉ riêng nàng là không.”



Nhìn biểu cảm đau khổ của Vương Kim, Tiết Phong Lan trong lòng cười ha ha nhưng vẫn một bên im lặng không nói, lời nói của nam nhân vốn dĩ không thể tin được, hiện tại hắn nói yêu nàng nhưng tình yêu này của hắn duy trì được bao lâu, đặc biệt là loại người phong hoa như Vương Kim, sau khi có được thứ mình muốn thì Sẽ không biết trân trọng nữa.



“Vương công tử nói như vậy tức là thừa nhận chuyện mình đã làm?” Trường Bình Hầu phu nhân lạnh giọng, đối với hành động của Vương Kim nàng không hề bị đả động, nàng là người từng trải, suy nghĩ của Vương Kim nàng rõ ràng hơn ai hết.



“Ta... ta cũng không muốn làm chuyện này.” Vương Kim cúi đầu, muốn đưa tay nắm lấy tay Tiết Phong Lan nhưng lại bị nàng tránh thoát, đôi mắt hắn thoáng xuất hiện tia rầu rỉ, giống như có người ép hắn làm chuyện mà hắn không muốn làm vậy.



“Linh Nhi nàng vẫn còn giận ta sao? Là bởi vì nương ta đến nhà nàng cầu thân bị từ chối cho nên mới sắp xếp chuyện này, ta chỉ là...”



“Vương công tử hiểu lầm rồi, ta không phải Linh Nhi của ngươi, huống hồ người ở trong phòng với ngươi lúc đó cũng không phải là ta.” Im lặng nãy giờ Tiết Phong Lan rốt cuộc cũng lên tiếng, lời vừa nói ra liền đánh thẳng vào lòng Vương Kim.



“Cái gì?” Vương Kim kinh ngạc: “Sao... sao lại có thể? Ta rõ ràng...”



“Súc sinh.” Diệp Thái y nghe những lời này cửa Vương Kim bèn tức giận không thôi, nhịn không được mà ra tay đánh người, mặc dù vừa mới khi nãy hắn mới cứu Vương Kim.



“A...” Vương Kim bị đánh không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn, bị Diệp Thái y túm cổ đứng lên, chuẩn bị giáng xuống một đòn nữa thì Vương lão gia đã chạy đến ngăn cản.



“Diệp Thái y, ngươi bình tĩnh một chút...”



“Ngươi dám ra tay với nữ nhi của ta ngươi đúng là ăn gan hùm mật gấu.”



“Ta... ta không rõ...” Hắn đã làm gì nữ nhi của Diệp Thái y mà đối phương lại tức giận như vậy? Vương Kim không rõ.



“Không rõ? Chuyện đơn giản như vậy mà ngươi còn không rõ? Người ở trong căn phòng đó với ngươi không phải là Phong Lan mà là Diệp Linh Vi ta đây!” Không ai ngờ rằng Diệp Linh Vi lại lên tiếng ngay lúc này, Vương Kim trừng mắt nhìn Diệp Linh Vi một lúc, thấy trên trán nàng thật sự bị thương, nhớ lại những gì xảy ra trong phòng không khỏi mở to mắt.



“Ngươi nói dối!”



“Nói dối sao? Ta lại mang danh dự của bản thân ra để nói dối ngươi sao?”



“Ta...” Vương Kim hoảng loạn, lúc này Diệp Thái y cũng đã buông tay, Vương Kim đi đến bên cạnh Tiết Phong Lan.



“Linh Nhi, chuyện này là thế nào?”



“Vương công tử, ta không phải là Linh Nhi gì đó của ngươi.”



“Nàng đang nói gì vậy, nàng chính là...” Thấy Tiết Phong Lan phủ nhận, Vương Kim hơi tức giận.



“Ta gọi Tiết Phong Lan.”



“Cái gì mà Tiết Phong Lan, tên nàng chính là Tiết Phong Linh.” Lời vừa nói ra không gian liền yên tĩnh lại.



Tiết Phong Lan không dấu hiệu nhếch môi, đây chính là hiệu quả mà nàng cần.



Lời này của Vương Kim cũng đã thú nhận tất cả, người từ đầu chí cuối hắn muốn là Tiết Phong Linh, mà Tiết Phong Lan bị mọi người nhận sai cũng bởi vì nàng là muội muội song sinh của Tiết Phong Linh mà thôi.