Đích Nữ Tàn Phi
Chương 86 : Tranh giành danh ngạch (2)
Ngày đăng: 22:11 07/03/21
“Lý Nguyệt Chi, ngươi có biết mình đang nói gì không?!” Tiết lão thái thái gầm nhẹ, trực tiếp gọi thẳng tên của Thượng thư phu nhân, gương mặt già nua nhăn lại thành một đoàn, nhìn không ra hình dạng, một bộ dạng tức giận vô cùng.
Tiết lão thái thái năm nay cũng đã qua lục tuần, cũng không còn trẻ nữa, cho dù ngày thường có chăm chút dưỡng nhan đi chăng nhưng vẫn không tránh được sự lụi tàn theo thời gian, huống hồ xuất thân của Tiết lão thái thái vốn không tốt, từ nhỏ đã chịu khổ, lớn lên lại gả vào nhà giàu làm thiếp, đến khi tuổi già mới được hưởng phúc, dù là như vậy nhưng so với những người có thân phận cao quý hơn thì đúng là có chút thua kém. Hiện tại lại giận lên càng khiến cho nàng nhìn thêm già nua, làn da nhăn nhúm, hốc mắt lộ rõ, mắt trợn dữ dội, rất giống với những mụ bà bà ác độc trong miệng người xưa, trong lúc nhất thời mọi người đều cúi đầu, lựa chọn không nhìn gương mặt của Tiết lão thái thái, sợ bản thân không kìm lòng được mà lộ ra thần sắc hoảng sợ.
“Mẫu thân, con dâu biết rõ mình đang nói gì.” Ngày thường đối mặt với Tiết lão thái thái, Thượng thư phu nhân cũng chỉ dùng thái độ lạnh nhạt, dù sao Tiết lão thái thái cũng không thích nàng, nàng cũng không muốn mặt nóng dán mông lạnh, nếu không phải sợ Tiết lão thái thái bị chọc tức đến lên cơn đau tim, Thượng thư đại nhân trở về trách mắng thì nàng cũng đâu cần lộ vẻ khiêm nhường như vậy?
Tiết lão thái thái cau mày, vừa muốn mở miệng giáo huấn Thượng thư phu nhân thì Trần ma ma ở bên cạnh đã mang một chung trà khác đặt lên bàn, chung trà của nàng vẫn còn bốc khói, chứng tỏ nước trà vẫn còn nóng, không cần phải đổi chung khác, thế nhưng Trần ma ma lại tự ý chủ trương mang một chung trà khác lên đổi, hơn nữa còn chọn thời điểm này để dâng trà, rõ ràng là có ẩn ý sâu xa.
Trần ma ma là đang muốn nhắc nhở Tiết lão thái thái, tuy nói lời nói của Thượng thư phu nhân dễ chọc người tức giận nhưng nàng ta cũng chưa có làm ra chuyện gì quá đáng, cho dù muốn giáo huấn nàng ta cũng không thể giáo huấn ở nơi này, dù sao ở đây không chỉ có người lớn mà còn có trẻ nhỏ, Tiết lão thái thái thân là trưởng bối thì phải làm gương cho con cháu. Huống hồ Thượng thư phu nhân cũng là con dâu của nàng, những gì cần nói thì hãy nói, không nên giận quá mất khôn, nói ra những lời không nên nói, đến lúc đó không chỉ làm xấu mặt bản thân mà khi lời này truyền đến tai Lý gia cùng với Thái hậu bên kia thì sợ là sẽ phát sinh thêm những chuyện phiền phức không đáng.
“Ngươi nói ngươi muốn đổi người khác thay Linh Nhi cùng Hương Nhi tham gia săn thú mùa xuân năm nay?” Tiết lão thái thái là người từng trãi, đối với hành động nhắc nhở của Trần ma ma nàng hiển nhiên là nhận thấy, vì vậy mới cố gắng kìm nén cơn giận, bình tĩnh mở miệng.
“Đổi người thì không dám, chỉ xin mẫu thân cho những người khác một cơ hội.” Thượng thư phu nhân cũng xem thấy một màn này của Trần ma ma, trong lòng nàng biết rõ, mặc dù Tiết lão thái thái chướng mắt nàng nhưng ở trước mặt mọi người nàng ta cũng không có cùng nàng xé rách mặt nạ, không phải vì muốn chừa mặt mũi cho nàng, mà là kiêng kỵ Lý gia ở phía sau nàng.
Thượng thư phu nhân không chỉ có thân phận là con dâu Tiết gia, nàng còn là tiểu thư của Thừa tướng phủ, phía sau có Lý Thừa tướng cùng Thái hậu chống lưng, Tiết lão thái thái dù nhìn nàng không vừa mắt nhưng nếu muốn trách phạt nàng cũng phải suy nghĩ lại, Thái hậu tuổi già sức yếu, Lý gia xưa không bằng nay nhưng cũng chưa có cùng đường đến mức để cho đích nữ dòng chính bị người khác bắt nạt.
Thượng thư phu nhân không biết là khi nàng nói ra những lời này, bàn tay Tiết Phong Linh đã siết chặt lại, đôi mắt cũng hiện lên tia u oán.
“Trong phủ này còn có ai thích hợp hơn Linh Nhi cùng Hương Nhi hai người chứ?!” Trong tất cả cháu gai, không thể nghi ngờ địa vị của Tiết Phong Linh cùng Tiết Lan Hương trong lòng nàng là cao nhất, Tiết Phong Linh thông minh hiểu chuyện, ngày thường có hiến không ít kế cho nàng, có nàng ta bên cạnh sẽ không có chuyện gì không giải quyết được, mà Tiết Lan Hương ngoan ngoãn nghe lời, đối với lời của nàng nói gì nghe nấy, cũng chưa từng thấy cãi lại lời nói của nàng, cả hai người này đều khiến nàng vô cùng vừa lòng.
Tiết Yên Hoa vừa dứt lời thì mọi người cũng chuyển mắt đến người nàng, bất quá rất nhanh liền dời đi, quả nhiên mẫu tử Vũ di nương cùng Tiết Yên Hoa là ôm hi vọng đến đây, lúc đầu không có người lên tiếng nàng ta một bên câm như hến, hiện tại có Thượng thư phu nhân dẫn đầu tiên phong thì tâm tư lại bắt đầu rục rịch, nếu lúc này có Phương Lam ở đây, nhất định sẽ càng thêm náo nhiệt.
Săn thú mùa xuân mọi năm đều là do Tiết lão thái thái quyết định, mấy năm trước chỉ có Tiết Vũ Văn cùng Tiết Mộ tham gia, một đám nữ nhi Tiết gia khi đó tuổi vẫn còn nhỏ, chỉ có tuổi tác của Tiết Thanh Liên phù hợp nhưng thân phận nàng quá thấp không tiện tham gia, cho đến năm trước Tiết Phong Linh cùng Tiết Lan Hương mới được tham gia, năm nay có lẽ sẽ có thêm Tiết Phong Lan, bởi vì Tiết Phong Lan bị thương hai chân cho nên năm nay vẫn là hai người này, không ngờ lại xuất hiện trường hợp Thượng thư phu nhân lên tiếng phản đối, mấy năm trước diễn ra rất bình thường, không ngờ năm nay lại náo nhiệt như vậy, hết một Hạ Anh giờ lại đến một Tiết Yên Hoa.
“Ngươi cũng muốn tham gia?!” Tiết lão thái thái trừng mắt, không nghĩ đến Tiết Yên Hoa vậy mà cũng muốn chen chân vào, ánh mắt nhìn đối phương như một nha đầu không hiểu chuyện.
“Tứ tỷ ngũ tỷ đều được đại bá mẫu đề cử, chẳng lẽ Yên Hoa không thể đề cử bản thân?!”
“Yên Hoa, không được vô lễ!” Vũ di nương trầm giọng quát một tiếng, ánh mắt mang theo vài phần trách cứ nhìn Tiết Yên Hoa.
Những chuyện như thế này, mẫu tử các nàng có thể cùng người khác tranh giành sao?
Đáp án rõ ràng là không thể.
Chỉ cần có núi xanh, lo gì không có củi đốt, nha đầu này vì sao hết lần này đến lần khác cứ nhìn thấy lợi ích trước mắt mà quên đi lợi ích lâu dài của bản thân, thật là khiến người tức chết mà!
Tiết Yên Hoa bất mãn nhìn Vũ di nương, đáy lòng vô cùng khó chịu khi bị Vũ di nương la mắng, đồng thời lại có chút oán hận việc Vũ di nương không học theo Thượng thư phu nhân, tranh thủ cơ hội cho nàng. Nàng dù sao cũng là Lục tiểu thư của Hộ bộ Thượng thư phủ, vậy mà có yến tiệc hay lễ hội gì, nàng luôn là người bị lãng quên, bảo nàng làm sao cam tâm?!
“Yên Hoa nha đầu này còn quá nhỏ, trường săn lại rất nguy hiểm, không tiện để cho con đi.” Tiết lão thái thái hợp tình hợp lí mở miệng, người ngoài không biết còn nghĩ rằng nàng thật sự là lo lắng cho an nguy của Tiết Yên Hoa.
Tiết Yên Hoa buồn bực, còn định mở miệng cãi lại thì một giọng nói mềm mại đã vang lên: “Trường săn cũng có khu vực an toàn, cho dù lục muội tuổi còn nhỏ nhưng chỉ cần ngoan ngoãn ở nơi đó sẽ không có xảy ra chuyện gì.”