Đích Nữ Tàn Phi

Chương 29 : Không cam tâm

Ngày đăng: 18:37 30/04/20


Thân ảnh đơn bạc đứng đó, gió tuyết lùa qua khiến nàng càng trở nên yếu ớt, trâm cài trên tóc cùng làn váy lay động theo làn gió, áo khoác lông ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn, màu đỏ của áo khoác nổi bật lên giữa nền tuyết trắng, từ xa nhìn lại nữ tử ốm yếu tựa cành liễu, tùy lúc nào đều có thể bị gió cuốn đi.



“Mẫu thân!” Tiết Lan Hương vừa đặt chân vào Lâm Hương Viện thì thấy Nhị phu nhân Lâm thị đứng đó, không khỏi lo lắng chạy đến đỡ nàng.



“Trời đông gió tuyết, sao mẫu thân lại ra đây?” Nhị phu nhân Lâm thị không nói, Tiết Lan Hương chỉ có thể tiếp tục lải nhải bên tai nàng. 



Từ sau khi phụ thân qua đời, sức khỏe của mẫu thân vốn đã yếu lại càng yếu hơn, bên cạnh không ai chăm sóc, khuê phòng chỉ có một mình lạnh lẽo nên mẫu thân suốt ngày nhốt mình trong phòng, chuyện của ngoại viện không quan tâm nhiều cho nên Vũ di nương mới có thể cáo mượn oai hùm, khi dễ người khác.



Một mình nuôi con không dễ dàng gì, huống hồ lại là quả phụ, mẹ chồng không vừa mắt, nhi tử lại không thường xuyên bên cạnh, nếu không phải có tiểu nữ nhi là nàng bên cạnh chăm sóc thì mẫu thân cũng không biết sẽ ra sao, đối với Nhị phu nhân Lâm thị, Tiết Lan Hương yêu thương nhưng cũng đau lòng không kém. Từ khi lên bảy nàng đã mất phụ thân, người thân duy nhất còn lại là mẫu thân cùng đại ca Tiết Vũ Văn, nhưng vì nam nữ khác biệt, đại ca cũng đã lớn, có việc của riêng mình, không thường xuyên ở nhà cho nên mẫu tử hai người sống nương tựa vào nhau, tình cảm so với mẫu tử bình thường tốt hơn nhiều.



Lâm Hương Viện rộng lớn chỉ có hai người sống là Nhị phu nhân Lâm thị cùng Vũ di nương, lo sợ mẫu thân bị bắt nạt nên Tiết Lan Hương quyết định chuyển từ Vân Hạ Viện sang Lâm Hương Viện, một phần để tiện chăm sóc mẫu thân, một phần canh chừng Vũ di nương gây rắc rối.



Đỡ Nhị phu nhân Lâm thị vào phòng, bên ngoài gió thổi không ngừng, lo sợ gió thổi khiến mẫu thân bị nhiễm lạnh, Tiết Lan Hương đóng tất cả các cửa lại, sau đó mới rót cho Nhị phu nhân Lâm thị một chung trà để nàng giữ ấm.




Nàng không cam tâm!



Trước kia cuộc sống của nàng cũng không hề thua kém tỷ muội Tiết Phong Lan, mùa đông có áo ấm, còn có chậu than để sưởi ấm, mùa hè nóng nực lại có y phục mới để thay, mùa thu mát mẻ, còn có thể dạo thuyền du hồ, mùa xuân tết đến xuân về, lại được may áo mới, thậm chí còn được đến các phủ chúc tết, lễ vật nhận được cũng không ít.



Khi đó Tiết Lan Hương nghĩ rằng, bản thân nàng là nữ nhi hạnh phúc nhất, là tiểu công chúa muốn gì được nấy của nhị phòng, vô tư đơn thuần không cần để mắt đến tranh đấu hậu viện, thậm chí đối với thứ muội Tiết Yên Hoa nàng cũng chỉ xem là ruồi bọ không đáng bận tâm. Thế nhưng mọi chuyện nhanh chóng thay đổi bằng cái chết của phụ thân, kể từ ngày đó nàng không còn là tiểu thư cao quý của nhị phòng nữa, đãi ngộ của Lâm Hương bắt đầu giảm xuống, nàng lại phải dọn đến Vân Hạ Viện ở với Tiết Thanh Liên, Tiết Liên Kiều cùng Tiết Yên Hoa ba người, cuộc sống đau khổ của nàng cũng từ ngày đó mà bắt đầu.



Nha hoàn thấy nàng không có chỗ dựa, không những không xem Nhị tiểu thư như nàng vào mắt mà đĩa ngộ của nàng không khác gì Tiết Thanh Liên - một thứ nữ của đại phòng! Cơm canh đạm bạc, y phục mộc mạc, ngay cả trang sức nàng cũng không có để mang, cuộc sống của nàng chẳng khác nào một nha hoàn, Nhị tiểu thư chỉ là cái danh để bọn họ gọi, trong mắt bọn họ sao có thể tồn tại một đích nữ không có phụ thân làm chỗ dựa như nàng?!



Rốt cuộc tại sao nàng lại phải chịu thua kém bọn họ, trong khi tất cả mọi thứ nàng đều không hề thua kém?! Luận dung mạo, nếu Tiết Phong Linh là đệ nhất mỹ nhân thì nàng cũng là nữ tử đẹp thứ hai trong Tiết phủ, yêu kiều diễm lệ không phải nàng không có, luận tài hoa nàng cũng được xem là tài nữ, vì muốn vượt qua Tiết Phong Linh, ngày ngày nàng đều nhốt mình trong phòng để luyện chữ, đánh đàn, chơi cờ, vẽ tranh, thậm chí thêu thùa may vá nàng cũng biết, bất kể là chuyện gì Tiết Phong Linh làm được thì nàng đều có thể!



Thế nhưng rất nhanh nàng liền phát hiện, cho dù dung mạo của nàng không thua kém Tiết Phong Linh, tài hoa của nàng không thua kém Tiết Phong Linh nhưng trong mắt bọn họ... không bao giờ chấp nhận hạt cát như nàng! Vì vậy, sau một đêm, Tiết Lan Hương bắt đầu trưởng thành, nàng biết hiện tại chỉ có thể dựa bản thân, nàng không giống bọn họ có chỗ dựa, nàng là đứa trẻ không có phụ thân, tất cả mọi thứ đều tự bản thân dùng mọi cách đánh đổi mới có được, thế nên nàng bắt đầu tiếp cận Tiết Phong Linh, nhu thuận với Tiết lão thái thái, bởi vì thuận theo bọn họ nàng mới có thể có một cuộc sống tốt!