Đích Nữ Tàn Phi

Chương 31 : Giết gà dọa khỉ

Ngày đăng: 18:37 30/04/20


Tuyết Mai là người tốt?!



Nghe những lời của Lục Ỷ, Xuân Cầm chỉ âm thầm cười lạnh, người khác có thể sẽ tin những lời nàng ta nói nhưng nàng tuyệt đối sẽ không!



Xuân Cầm từ sớm đã đặt chân vào Tiết phủ, lúc nàng học được cách che giấu bản thân, từng bước đứng vững địa vị nhất đẳng nha hoàn của nàng thì Tuyết Mai chỉ sợ vẫn còn chưa thôi sữa, Tuyết Mai vào phủ năm mười tuổi, do quê nhà nàng ta phải chịu nạn đói nên Huỳnh ma ma - người của Tiết lão thái thái đã thu nhận nàng ta, khi đó nàng ta vẫn là một thiếu nữ chưa hiểu sự đời, thế nhưng từ ngày đi theo Tam tiểu thư, tính tình ngày càng đại biến, có Tam tiểu thư chống lưng nàng ta liền lộ bộ mặt vênh váo, mắt cao hơn đầu, không để người khác vào mắt, những nha hoàn địa vị thấp hơn nàng ta đều bị nàng ta bắt nạt.



Đối với việc này Xuân Cầm sớm đã nhìn quen, những người đặt chân vào phủ được tín nhiệm không bao lâu liền lộ ra bộ dạng thật sự của mình, dù sao đối với quyền thế khó mà có người nào có thể cưỡng lại được, Tuyết Mai như vậy, những người khác cũng không khác gì mấy. Bất quá nàng không quản không có nghĩa là nàng không biết, chuyện tốt Tuyết Mai làm trên dưới phủ người người đều biết, chỉ là họ e ngại Tam tiểu thư nên mới không dám đi cáo trạng, nàng ta dù gì cũng là nha hoàn nhất đẳng của Mẫu Đơn Các, đắc tội với nàng ta cũng chẳng có ít lợi gì, Xuân Cầm làm người từ trước đến nay đều không thích xen vào chuyện người khác, chỉ cần nàng ta không đụng chạm đến nàng, nàng tất nhiên sẽ không bận tâm đến chuyện của nàng ta.



Quê nhà Tuyết Mai phải chịu nạn đói nhiều năm, thế nhưng Lục Ỷ vào phủ sau Tuyết Mai hai năm, vậy trong hai năm đó nàng ta sống ra sao, huống hồ nếu bọn họ thật sự là đồng hương thì tại sao khi Lục Ỷ vào phủ Tuyết Mai không thường xuyên đến thăm nàng ta? Bốn năm trước quan hệ giữa Tam tiểu thư với Tứ tiểu vẫn còn tốt, Tuyết Mai với Lục Ỷ nếu là là tỷ muội tốt thì hai bên thường xuyên gặp nhau không phải chuyện rất bình thường sao, Hàn Mai Các tuy không nhiều người nhưng sự tồn tại của nha hoàn gọi Lục Ỷ này dường như chỉ là một con số không. Nàng ta là nha hoàn pha trà, thường xuyên không lộ diện nhưng ít nhiều vẫn có người phải biết nàng ta, bất quá khi nàng ta chạy ra cầu xin cho Tuyết Mai, đám hạ nhân tuy kinh ngạc, nhưng nhìn bộ dạng bộ dạng bọn họ không mấy quen thuộc nàng ta, thậm chí còn lộ vẻ nghi hoặc, một câu chuyện đầy sự sơ hở như thế mà dám đem ra lừa người khác, trong chuyện này nhất định có vấn đề!



“Ngươi đối xử với nàng tốt như vậy, quả thật xứng với câu tỷ muội tình thâm!” Giọng nói nhẹ nhàng, gương mặt xinh đẹp nở nụ cười nhạt, trong nháy mắt khung cảnh xung quanh dường như trở nên thất sắc, khiến không ít người nhìn đến ngơ ngẩn, chỉ là sâu trong ánh mắt của nàng là một mảnh băng giá, duy chỉ có Xuân Cầm là thấy được.



Tiểu thư đang không vui, hơn nữa là cực kỳ không vui!
“Tiểu... tiểu thư... cứu... nô tì...” Thấy rõ người đến Tuyết Mai vui mừng không thôi, giọng nói vì la hét quá lâu đã trở nên khàn khàn khó nghe, thân thể bị cơn đau hành hạ nhưng tay nàng vẫn cố vươn đến chỗ Tiết Phong Linh, chỉ mong bản thân sớm được cứu.



“Tiết... Lan Nhi, chuyện này là sao?!” Giọng Tiết Phong Linh không khỏi cao hơn bình thường, nhìn Tuyết Mai bị đánh đến sắp mất mạng, cơn giận dữ bị khơi dậy khiến nàng suýt nữa đã lỡ miệng gọi họ lẫn tên của Tiết Phong Lan, tuy quan hệ giữa bọn họ không tốt như vẻ bề ngoài nhưng trước mặt người khác, nàng chỉ có thể đóng vai trò là một người tỷ tỷ tốt!



“Tỷ tỷ, tỷ đến rồi, muội đợi tỷ đã một lúc rồi!” Khác hẳn với thái độ vừa nãy, vừa nhìn thấy Tiết Phong Linh nàng liền thân thiết gọi khiến Tiết Phong Linh cũng không khỏi kinh ngạc, nhìn nàng với ánh mắt nghi ngờ.



Trong lòng Tiết Phong Linh vang lên hồi chuông cảnh giác, kể từ sự việc lần trước quan hệ giữa nàng với Tiết Phong Lan đã không thể cứu vãn, ngoài mặt nàng ta không tỏ vẻ gì nhưng trong lòng sớm đã cảnh giác nàng, không biết từ khi nào Tiết Phong Lan đã thay đổi thành một người khác, đối với việc này Tiết Phong Linh nghi ngờ không biết rốt cuộc bản thân đã lộ sơ hở gì khiến nàng ta phát hiện, đột nhiên hôm nay lại bày ra bộ dạng thân thiết với nàng như vậy, nhất định là không có chuyện tốt lành gì!



“Lan Nhi, chuyện này là sao? Tuyết Mai đã đắc tội gì muội mà khiến muội nặng tay như thế?!” Tuyết Mai dù sao cũng là người của nàng, muốn đánh cũng là do nàng đánh, Tiết Phong Lan dựa vào quyền gì đánh người của nàng?! Ánh mắt Tiết Phong Linh hiện lên lửa giận, mặc dù Tuyết Mai không phải người đáng để nàng tin tưởng nhưng cũng là một con cờ có thể dùng, mạng sống của nàng ta vẫn có lợi ích với kế hoạch của nàng, sao nàng có thể để mặc nàng ta chết trong tay Tiết Phong Lan?!



“Tỷ tỷ, lần trước Tuyết Mai xúc phạm muội, muội nghe nói nàng ta chỉ chịu có mười đại bản liền ngất xỉu, sau đó không thấy mọi người truy cứu nên muội nghĩ hẳn là tỷ tỷ đã quên, cho nên hôm nay, muội là muốn Tuyết Mai đến trả bốn mươi đại bản mà nàng ta nợ!” Tiết Phong Lan vẻ mặt vô tội mở miệng, đối với vẻ mặt Tiết Phong Linh ngày càng đỏ thì trong lòng rất vui vẻ, suy cho cùng hiện tại nàng ta chỉ là một nha hoàn mười hai tuổi, cho dù che giấu tốt, tâm cơ đủ sâu nhưng cũng rất dễ bị chọc giận, là ưu cũng là nhược, kiếp này Tiết Phong Linh muốn thắng nàng, không dễ dàng như vậy!