Đích Nữ Tàn Phi
Chương 59 : Thích khách
Ngày đăng: 18:37 30/04/20
“Gặp Công chúa ở nơi này đúng là có duyên, không bằng chúng ta cùng nhau đi dạo xung quanh, người thấy thế nào?” Giờ phút này Tiết lão thái thái sớm đã quên mất mệt mỏi, thân thể mặc dù có chút không được thoải mái nhưng trong đầu nàng hiện tại chỉ nghĩ đến việc có thể tạo quan hệ tốt với nữ tử trước mặt thì làm sao còn quan tâm đến sức khỏe của bản thân?
Trịnh vương phi không nói, dù sao nếu không phải có một vị trượng phu là Trịnh vương ở sau chống lưng thì thân phận của nàng vốn không thể so sánh với Nhị phẩm phu nhân là nàng, thế nhưng con dâu nàng ta - Trưởng Công chúa thì lại khác.
Nàng là Trưởng Công chúa của Đại Ngụy, tỷ tỷ của đương kim hoàng đế bệ hạ, thân là kim chi ngọc diệp, ngoại trừ Thái hậu cùng Hoàng hậu ra thì nàng chính là nữ nhân cao quý nhất kinh thành, nàng thường không xuất đầu lộ diện, khiến các vị phu nhân muốn kết giao cùng nàng còn khó hơn lên trời, hiện tại Tiết lão thái thái lại có duyên gặp gỡ, cây cổ thụ lớn như vậy, nàng sao có thể dễ dàng bỏ qua?!
Trưởng Công chúa nhướng mày, mặc dù không tỏ thái độ nhưng rõ ràng đối với đề nghị của Tiết lão thái thái cũng không mấy hài lòng. Số lần nàng cùng nàng ta gặp nhau chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, trò chuyện không đến mười câu, nếu không phải nể mặt nàng ta là mẹ chồng của Thượng thư phu nhân thì nàng cũng không nói những lời khách sáo như vậy, người thấy sang nhận họ hàng thân thích nàng đã thấy nhiều, Tiết lão thái thái này cũng chỉ là một trong số những kẻ đó.
Đại Ngụy mới vào xuân, khí trời vẫn còn khá lạnh, đặc biệt là nơi núi cao như Thiền Vu Sơn Tự đây, không khí ở đây so với kinh thành tất nhiên sẽ thấp hơn, hiện tại tuy là giữa ban trưa nhưng sương mù vẫn còn nhàn nhạt lửng lờ.
Trưởng Công chúa từ nhỏ đã dưỡng thân vàng ngọc, thể chất yếu đuối, ngồi xe ngựa một đường không ngừng nghỉ đến nơi đây, khó tránh khỏi mệt mỏi, chưa nói đến đường xốc nảy khó đi, thân thể nàng làm sao có thể chịu được, nếu không phải có Trịnh vương phi bên cạnh thì nàng sớm đã tìm một căn phòng để nghỉ ngơi rồi.
Cho nên đối với lời đề nghị của Tiết lão thái thái nàng cảm thấy vô cùng phiền chán, định mở miệng từ chối thì một một giọng nói trầm thấp đã đã vang lên, nói những lời thay tiếng lòng của nàng.
“Tiết lão phu nhân đúng là có tâm...” Tâm mà nàng nói đến không biết là tâm gì, là đang khen Tiết lão thái thái vẫn là có ý khinh thường?
“Bất quá đường xa mệt mỏi, không giống Tiết lão phu nhân... người khác không được hăng hái như vậy.” Trịnh vương phi cùng Trịnh vương là phu thê lâu năm, tuy nàng xuất thân bình thường nhưng ở bên cạnh phu quân đã lâu, loại người nào nàng chưa từng thấy qua? Nữ nhân ham vinh hoa phú quý, nữ nhân tâm cơ thủ đoạn nàng đã thấy nhiều, vốn dĩ lúc đầu còn nghĩ Thượng thư phu nhân tính tình không tệ, mẹ chồng nàng ta chắc hẳn cũng là một quý phu nhân có khí chất, nhưng hiện tại nhìn Tiết lão thái thái, Trịnh vương phi cảm thấy... nàng đúng là hy vọng quá nhiều rồi!
“Vương phi nếu đã nói vậy lão nô cũng không tiện làm phiền, để lần sao cũng không muộn.” Tiết lão thái thái cũng không cảm thấy xấu hổ, dù sao thời gian nàng ở đây cũng không phải ngắn, cơ hội gặp gỡ Trịnh vương phi cũng không ít, chỉ cần có thể kết giao với hai người các nàng, có Trịnh vương ở phía sau giúp đỡ, tiền đồ sau này của nam nhân Tiết phủ không cần phải lo.
="a51b9f6729d3f6187a12cad258840497">"Vương phi nương nương, Công chúa điện hạ, phòng của hai vị đã được chuẩn bị xong, là tiền viện ở phía Tây, không biết hai vị các muốn đến đó ngay bây giờ hay là..." Giọng nói thập phần cung kính, hòa thượng này cũng là một người thông minh, biết rõ phận thân phận đối phương không tầm thường, cho nên lời lẽ rất cung kính.
"Vất vả cho ngài, phiền ngài dẫn đường." Trịnh vương phi trước giờ đối với người trong cửa phật vẫn luôn rất kính trọng, dựa theo sự chỉ dẫn của tiểu hòa thượng, nàng cùng Trưởng Công chúa đi thẳng về phía trước, đối với Tiết lão thái thái bên cạnh cũng không nói lời nào, mà Trưởng Công chúa trước khi rời đi cũng không quên gật đầu với Thượng thư phu nhân, dù sao Thượng thư phu nhân cũng là biểu muội của nàng, mà Tiết lão thái thái, bất quá chỉ là một người họ hàng xa, không mấy thân thiết.
"Cung tiễn vương phi."
Tiết lão thái thái từ khi Tiết Phong Lan xuất hiện thì nụ cười trên mặt đã biến mất, hiện tại thấy thái độ của Trịnh vương phi đối với Tiết Phong Lan hoàn toàn khác xa Tiết Phong Linh lúc nãy thì lòng lại càng không vui, vốn dĩ nàng muốn để Tiết Phong Linh tiếp cận với Trịnh vương phi bởi vì cháu gái này của nàng ngoan ngoãn hiểu chuyện, nhất định sẽ khiến người khác yêu thích, thế nhưng thái độ của Trịnh vương phi vẫn là không lạnh không nhạt, đến lượt Tiết Phong Lan thì thái độ khác hẳn, là bởi vì thương tiếc cho đôi chân tàn phế của nàng ta hay là có ý gì khác nữa?!
“Vương phi nương nương...” Lời vừa tới miệng thì ngừng lại, Tiết lão thái bị một màn trước mặt dọa sợ, một đám hắc y nhân xuất hiện trước mặt mọi người, người đến đều đeo khăn che mặt nhưng ánh mắt lại như tỏa ra sát khí đằng đằng, nhìn vào liền biết nhất định là không có ý tốt.
“Các người là ai?” So với Tiết lão thái thái, Trịnh vương phi lại trấn định hơn nhiều.
“Chúng ta là ai không quan trọng, hôm nay Trịnh gia các ngươi phải để lại mạng tại đây.” Dứt lời đám hắc y nhân liền vung kiếm về phía này, lúc này trước mặt Trịnh vương phi cũng xuất hiện một đám người khoảng chừng mười người, có vẻ như đó là hộ vệ của Trịnh vương phủ, đi theo bảo vệ nàng.
Gió thổi không ngừng, ánh trăng bị mây che đi, khó mà nhìn rõ địch bạn, đao kiếm loạn vũ khắp nơi, Trịnh vương phi cùng Trưởng Công chúa được ba hộ vệ bảo hộ xung quanh, mà Tiết lão thái thái sớm đã trốn sau lưng Trịnh vương phi, Tiết Phong Linh cũng trốn vào gốc an toàn gần đó, chỉ có Tiết Phong Lan được Như Sương bế đang đứng ở ngoài sự bảo hộ, một hắc y nhân thấy thế liền hướng kiếm đâm về phía này, giết một còn hơn bỏ sót, chỉ cần đi cùng người Trịnh gia thì phải giết sạch không tha.
Như Sương nhanh chóng né mũi kiếm, bế Tiết Phong Lan chạy thẳng về phía trước, hắc y nhân vẫn bám sát phía sau, nơi này chỉ có một ngã dẫn đến đỉnh núi, tuy võ công nàng không thấp nhưng địch mạnh ta ít, so với việc ở lại cùng đám hắc y nhân đánh nhau thì tốt nhất vẫn là nên đưa Tiết Phong Lan đến nơi an toàn, như vậy nàng mới hoàn toàn yên tâm mà giao đấu với hắc y nhân.
“Như Sương, cẩn thận!” Đột nhiên ở phía sau lại xuất hiện thêm một hắc y nhân, hắn đưa tay giương cung, nhắm thẳng về phía hai người, Tiết Phong Lan thấy thế không khỏi hét lên, may mắn Như Sương hành động nhanh chóng né đi nhưng suy cho cùng nàng cũng không có mắt ở phía sau, mũi tên xẹt qua cánh tay, tạo thành một vết thương không nhỏ, đau đến khiến nàng nhíu mày.
“Như Sương, ngươi có sao không?” Tiết Phong Lan lo lắng không thôi.
“Không sao, tiểu thư, nếu bọn họ thật sự đuổi tới thì dù có đi được không thì xin người hãy tìm một chỗ an toàn mà trốn, dù có xảy ra chuyện gì cũng không được ra, có biết không?!” Một mình đối phó với hai người không vấn đề gì, chỉ là thực lực của bọn họ nàng vẫn chưa nắm rõ, có Tiết Phong Lan bên cạnh nên nàng không dám hành động lỗ mãng, dù sao đao kiếm không có mắt, nếu thật sự khiến Tiết Phong Lan bị thương, Như Sương thật sự không dám đối với mặt với Thái hậu.
Tiết Phong Lan bị lời nói của Như Sương làm cho sửng sốt, lại nhìn thấy khoảng cách giữa các nàng và hai hắc y nhân càng ngày càng gần, ánh mắt Tiết Phong Lan lóe lên tia kiên định, trong lòng tựa hồ đã quyết định một điều gì đó.
“Như Sương, nghe ta nói, nếu bọn họ thật sự đuổi đến thì...” Xem như là nàng đánh cược đi, dù sao hiện tại cũng không còn đường lui nữa, lão Thiên cho nàng sống lại, nhất định sẽ không nhẫn tâm tước đoạt cuộc sống của nàng lần nữa, cho nên lần này Tiết Phong Lan muốn tự mình quyết định số phận của mình!
Để xem rốt cuộc là mạng nàng lớn hay là...