Đích Nữ Vô Song
Chương 190 : Anh hùng cứu mỹ nhân, ứng chiến!
Ngày đăng: 15:15 30/04/20
Editor: trang bubble ^^
Tuy rằng nói cách xa, mọi người thấy không rõ lắm chi tiết giữa hai người, nhưng là theo hai lần chuyển hướng của Lý Minh Hạo, mọi người cũng nhìn ra được, khẳng định là ở vào thời điểm cuối cùng Bùi Nguyên Ca liên tiếp thực thi kế, mê hoặc phán đoán của Lý Minh Hạo, sau đó lại lấy vách đá trở thành cách trở, cam đoan cho dù Lý Minh Hạo phản ứng lại, cũng không cách nào lướt qua vách đá, do đó hoàn toàn thắng được trận đua ngựa này.
Thiết kế liên hoàn, tính toán tinh chuẩn, quy tắc đua ngựa, địa hình cùng với đủ loại kế mê hoặc địch...
Hết thảy những thứ này xuất hiện ở trên người cô gái mới mười ba tuổi như Bùi Nguyên Ca, quả thực làm người ta thán phục khen ngợi, nhất là nháy mắt cuối cùng nàng phóng ngựa lướt qua vách đá, gần như làm cho mọi người ở đây đều ngừng lại hô hấp rồi, căng thẳng thành một đường thẳng tắp. Phải biết rằng, tuy rằng khoảng cách vách đá kia không tính quá xa, nhưng cũng không phải dễ dàng là có thể lướt qua, cho nên ở thời khắc cuối cùng, ngay cả Lý Minh Hạo cũng không dám dễ dàng thử nghiệm, dù sao hơi có sai lầm thì có khả năng ngã xuống vách núi đen, tan xương nát thịt.
Cũng bởi vậy, phía sau hành động phóng ngựa Bùi Nguyên Ca đại biểu dũng khí và tâm huyết lại càng làm người ta cảm thấy rung động.
Nhưng mà, thời điểm mọi người ở đây vẫn đang đắm chìm ở trong khiếp sợ, tình hình mặt vách đá khác lại đột nhiên phát sinh biến cố.
Biết nếu không thể lướt qua vách đá, tám phần sẽ tan xương nát thịt, bởi vậy Bùi Nguyên Ca chuẩn bị tăng tốc khoảng cách rất xa, xác thực thuận lợi lướt qua vách đá, nhưng bởi vì khoảng cách quá xa, tốc độ quá nhanh, thế cho nên sau khi lướt qua vách đá, quán tính vẫn đang điều khiển ngựa lao nhanh về phía trước. Mà trước mặt lại là rừng rậm, cây cối san sát căn bản là không có con đường, muốn bình yên vô sự băng qua ở trong rừng rậm, mãi đến khi thế ngựa hoãn lại, lấy kỹ thuật của Bùi Nguyên Ca vốn là làm không được. Tuy rằng nàng cũng nhận thấy được không ổn, vội vàng ghìm ngựa, nhưng căn bản không thể ngăn chặn luồng sức lực quán tính này, vẫn cứ thân bất do kỷ vọt về phía trước, mà phía trước chính là một gốc cây cao lớn, nếu đụng vào chỉ sợ...
Hơn nữa, bởi vì động tác Bùi Nguyên Ca ghìm ngựa quá lớn, khơi dậy dã tính của ngựa, bắt đầu điên cuồng xóc nảy, thế cho nên Bùi Nguyên Ca ngồi ở mặt trên lung lay sắp ngã, tùy thời đều có khả năng rơi xuống dưới...
Bình yên lướt qua vách đá, vừa mới thắng lợi, trong chớp mắt lại gặp phải tình hình nguy hiểm.
Trong lúc nhất thời, mọi người chú ý tới nàng không nhịn được bắt đầu kinh ngạc hô lên. Mới vừa rồi, Bùi Nguyên Ca biểu hiện ra trí tuệ, nhạy bén ở trong trận đua ngựa này cùng với quyết đoán và dũng cảm lướt qua vách đá cuối cùng, chấn động thật sâu tới những võ tướng ở đây. Hơn nữa, nghĩ đến Bùi Nguyên Ca là dũng cảm đứng ra vì Lý Minh Hạo khiêu khích, nên càng tràn ngập kính ý với tiểu cô nương mười ba tuổi này, lúc này thấy nàng gặp nạn, trong lòng vô cùng lo âu, đều giục ngựa tiến đến. Tiếc rằng cách quá xa, nước xa khó cứu lửa gần.
Ngay cả hoàng đế cũng bỗng nhiên đứng dậy, khẩn trương nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Ca, tim nhảy tới cổ họng rồi.
Lúc này cách nàng gần nhất không thể nghi ngờ là Lý Minh Hạo, có thể đúng lúc cứu nàng có lẽ cũng chỉ có Lý Minh Hạo.
Nhưng là, hiện tại hắn ở ngay rìa vách đá, vách đá kia nói rộng không rộng, nói hẹp cũng không hẹp, cứ như vậy phóng ngựa lướt qua thì nguy hiểm rất lớn. Mà nếu lui về lại phóng ngựa chạy tới, chỉ sợ đã không kịp rồi. Trong lúc nhất thời Lý Minh Hạo do dự khó quyết.
Mọi người ở đây, có lẽ chỉ có ba người là Bùi Nguyên Ca, Vũ Hoằng Mặc và nàng hiểu nhất, vì sao Bùi Nguyên Ca phải liều mạng thắng được trận đua ngựa này như vậy. Có thể vì Mặc Nhi làm đến loại tình trạng này, nàng đây làm mẫu phi còn có cái gì phải nói?
"Ôn tiểu thư, Nguyên Ca bị dọa sợ, lại là cả người máu, trước tiên ngươi dẫn nàng về đài cao, hoặc là trực tiếp về doanh trướng thay đổi quần áo rồi nói sau!" Thấy Ôn Dật Lan gật gật đầu, Vũ Hoằng Mặc thoáng yên tâm, hít sâu một hơi, xoay người lại, nhìn về Lý Minh Hạo trước mặt. Vốn nghĩ đến Nguyên Ca yêu cầu chiến, nói vậy lại có diệu kế gì, cho nên hắn mới không có ngăn cản. Nhưng mà thật không ngờ, Nguyên Ca lại là đang liều mạng, nếu biết được, hắn tuyệt đối không cho phép nàng làm như vậy. Đây là việc mà nam nhân như hắn nên làm, không nên để cho Nguyên Ca đến gánh vác thay hắn.
Bởi vậy, cho dù nhận ra miệng vết thương trên người đã vỡ ra bởi vì hành vi cứu Nguyên Ca mới vừa rồi, nhưng đau đớn như thế nào cũng không sánh bằng hoảng sợ với phẫn nộ khi thấy Nguyên Ca gặp nạn mới vừa rồi. Cho nên, Vũ Hoằng Mặc nhìn Lý Minh Hạo, cả người đều tản ra ý lạnh nồng đậm, nói từng chữ một: "Lý Minh Hạo, không phải muốn khiêu chiến với ta sao? Được, chúng ta xem hư thực ngay tại trên thu săn!"
Nghe vậy, Bùi Nguyên Ca bỗng nhiên quay đầu, đột nhiên nhìn chằm chằm Vũ Hoằng Mặc, muốn cản lại, nhưng không tiện nói ra miệng trước mặt mọi người.
Nhận thấy được ánh mắt của nàng, Vũ Hoằng Mặc quay đầu, lắc đầu về phía nàng, lập tức lại khẳng định mà gật gật đầu, hiển nhiên là đang nói, không cần cản ta lại, ta nhất định sẽ thắng hắn!
Ánh mắt của Bùi Nguyên Ca trở nên càng thêm lo âu, hiển nhiên đang nói, không cần cậy mạnh.
Nàng biết rõ vết thương của Vũ Hoằng Mặc sâu bao nhiêu, hiện tại hắn hoàn toàn là không thể ra tay.
Người cậy mạnh trước không có tư cách nói như vậy! Đôi mắt của Vũ Hoằng Mặc lóe ra ý tứ hàm xúc như thế, lập tức không hề để ý tới nàng mà là quay đầu nhìn Lý Minh Hạo, lấy này tỏ rõ quyết tâm của hắn! Đừng nói chính là bị thương, đừng nói miệng vết thương đang đổ máu, cho dù chỉ còn một hơi cuối cùng, hắn cũng muốn chiến đấu vì giao tranh mới vừa rồi của Nguyên Ca, triệt để hoàn toàn thắng Lý Minh Hạo, dùng thực lực hung hăng đánh trả, đòi lại món nợ vì Nguyên Ca gặp nạn mới vừa rồi!
Đây là việc mà hắn, thân là nam nhân phải làm vì Nguyên Ca!
Lý Minh Hạo nhìn Bùi Nguyên Ca, nhìn lại Vũ Hoằng Mặc đông lạnh như băng trước mắt, trong lòng bỗng nhiên dâng lên không cam lòng càng sâu, so với bất cứ lúc nào cũng càng muốn đánh bại Vũ Hoằng Mặc. Có lẽ từ trước hắn là bởi vì Vũ Hoằng Mặc mà càng cảm thấy hứng thú với Bùi Nguyên Ca, thì hiện tại, hắn cũng là bởi vì Bùi Nguyên Ca mà càng muốn đánh với Vũ Hoằng Mặc. Ở trước mặt Bùi Nguyên Ca, chân chính, hoàn toàn đánh bại Vũ Hoằng Mặc, để cho nàng biết, hắn tốt hơn so với Vũ Hoằng Mặc, càng mạnh hơn so với Vũ Hoằng Mặc.
"Cầu còn không được!" Trong đôi mắt Lý Minh Hạo lóe ra ngọn lửa.
Vũ Hoằng Mặc lòng như lửa cháy, mắt như băng tuyết, nhướng mày mà cười: "Được, vậy bắt đầu đi!"