Đích Nữ Vô Song

Chương 195 : Thêm trang

Ngày đăng: 15:15 30/04/20


Editor: Vy Vy 1505



Trong nháy mắt đến ngày mười tháng sáu, trước một ngày Ôn Dật Lan xuất giá, cũng là ngày mọi người vì nàng thêm trang.



Cao thấp trong Ôn phủ sớm đã giăng đèn kết hoa, khắp nơi bố trí, không khí vui mừng, nữ quyến lui tới thêm trang liên tiếp, lời chúc mừng Ôn phu nhân và Ôn Dật Lan không dứt. Ôn Dật Lan mặc áo ngoài màu đỏ nhạt rải hoa bách hợp, váy trong màu hồng ánh bạc, tuy rằng cá tính nàng sang sảng, lúc này cũng là hai gò má ửng đỏ, đứng bên cạnh Ôn phu nhân, vô cùng thẹn thùng, tăng thêm vài phần dịu dàng khiến lòng người yêu thích, so với ngày xưa hào sảng thẳng thắn càng chọc người trìu mến.



"Không thể tưởng tượng được nhị tỷ tỷ cũng có lúc thẹn thùng nói không nên lời như vậy, thật là hiếm thấy."



Đúng lúc này, giọng nói Ôn Dật Tĩnh có chút khoa trương vang lên bên tai, vốn là lời nói tầm thường tỷ muội trêu ghẹo nhau, nhưng từ miệng nàng nói ra lại lộ vài phần khiêu khích hàm xúc, phá lệ chói tai.



Ôn phu nhân nhíu nhíu mày, nhìn Ôn Dật Tĩnh mặc một thân màu hồng hải đường, trang sức vàng ròng khảm đá quý, mắt sáng quyến rũ, so với Ôn Dật Lan còn muốn rực rỡ hơn, trong lòng càng tức giận. Hôm nay là ngày thêm trang của Lan nhi, tự nhiên nàng là nhân vật chính, kết quả Ôn Dật Tĩnh lại cố ý ăn mặc như vậy, có ý muốn áp Lan nhi một đầu trước mặt mọi người, ý đồ đáng chết.



Nếu là ngày thường, Ôn phu nhân tất nhiên sẽ mở miệng vì Ôn Dật Lan giải vây, nhưng lần này nàng không lên tiếng, mà muốn xem Ôn Dật Lan xử trí như thế nào.



Đối với con gái duy nhất, ngày thường nàng luôn nuông chiều che chở chu đáo khắp nơi, nhưng bắt đầu từ ngày mai, con gái sẽ trở thành con dâu nhà người khác. Tần Hạo Quân là con trai độc nhất, Lan nhi gả qua chính là chủ mẫu Tần phủ, đến lúc đó trên có cha mẹ chồng, dưới có kẻ ăn người ở, chính Ôn Dật Lan phải học cách ứng phó, nàng là mẫu thân cho dù có đau lòng con gái, cũng không có khả năng nhúng tay vào chuyện bên nhà chồng. Bởi vậy, Lan nhi cũng nên học cách ứng đối các loại sự tình, nàng không thể lại khắp nơi ôm đồm giúp.



"Đa tạ tam muội muội đến thêm trang cho tỷ, vẫn chưa tới giờ, tam muội muội ngồi xuống trước đi." Bởi vì là ngày lành chính mình thêm trang, lại có rất nhiều nữ quyến tân khách, Ôn Dật Lan không muốn lúc này nháo lên chuyện không may, miễn cưỡng cười nói, lại giương giọng hô: "Bảo Cầm, Như Họa, mau mời tam muội muội ngồi xuống, mang lên trà Bích Loa Xuân và bánh phù dung cao, đây đều là những món tam muội muội thích nhất."
Này phiên làm vẻ ta đây giấu đầu hở đuôi, càng như là cọc hôn sự này dường như có cái gì kỳ quái.



Ôn Dật Lan rất chán ghét nàng kỹ xảo trưng ra vẻ đáng thương, chính là nghĩ hôm nay dù sao cũng là ngày thêm trang của mình, không muốn sinh sự gì không hay, đang muốn che lấp, lại bỗng nhiên nghe một giọng nói mềm nhẹ mịn nhẵn như tiếng tiêu cạnh cửa truyền tới: "A, đây là làm sao vậy? Cho dù muốn khóc gả cũng là chuyện của ngày mai, muốn khóc gả cũng là tân nương tử Ôn tỷ tỷ khóc, như thế nào Ôn tam tiểu thư lúc này lại nước mắt lưng tròng?"



Đã thấy người tới dung mạo thanh lệ như hoa sen mới nở, mặt mày rực rỡ, đúng là Bùi Nguyên Ca.



Này phiên lời nói trêu ghẹo nhưng thật ra khiến cho tất cả mọi người nở nụ cười, hòa tan rất nhiều không khí biến hoá kỳ lạ mới vừa rồi, Ôn phu nhân nhất thời nhẹ nhàng thở ra. Nếu chèn ép người, mồm miệng nàng cũng coi như lợi hại, nhưng hôm nay dù sao cũng là ngày thêm trang của Lan nhi, không thể tranh cãi ầm ĩ trách phạt, để Lan nhi bị xui, bởi vậy bầu không khí vi diệu này xưa nay nàng không am hiểu, bởi vậy mắt thấy Nguyên Ca và Thư Tuyết Ngọc đã đến, trong lòng thập phần an tâm, cười nói: "Tuyết Ngọc, Nguyên Ca, các người đã đến rồi!"



Gần đây tuy rằng thanh danh Bùi Nguyên Ca truyền xa, nhưng thời gian dài ở trong cung, cực ít lộ mặt trong yến hội của phu nhân danh viện ở kinh thành, bởi vậy có hơn phân nửa người không biết nàng, thấy nàng thanh lệ tuyệt tục nhưng lại lạ mặt, chỉ đoán là con gái nhà ai, nghe xong lời nói của Ôn phu nhân mới biết được đúng là vị Bùi tứ tiểu thư cực kỳ được Thái hậu và Hoàng thượng coi trọng, trong lúc nhất thời lời tán thưởng không dứt.



Nhìn thấy Bùi Nguyên Ca, Ôn Dật Tĩnh nhất thời lộ ra vài phần khiếp sợ.



Nàng từng ăn đau khổ trên tay Bùi Nguyên Ca, chọc đến Ôn Mục Liễm gần như ghét bỏ nàng, bởi vậy có vài phần sợ hãi đối với Bùi Nguyên Ca, nhưng nghĩ đến lúc này là cơ hội khó được, trừ phi Bùi Nguyên Ca không để ý Ôn Dật Lan, cứng rắn muốn xé rách mặt, nếu không cũng không thể làm gì nàng, liền khóc thút thít nói: "Nguyên Ca muội muội, vốn là tỷ cảm thấy, việc hôn nhân với Tần phủ ủy khuất nhị tỷ tỷ, cho nên bất bình nói mấy câu, không nghĩ tới bởi vậy chọc giận nhị tỷ tỷ, đang nhận lỗi với nhị tỷ tỷ. Đều là lỗi của tỷ, không nên nói lung tung!"



Bùi Nguyên Ca mặt mày hơi đổi, nhìn về phía nàng, ánh mắt nhìn như ôn hòa, kì thực sắc nhọn.