Đích Nữ Vô Song
Chương 199 : Giúp đỡ
Ngày đăng: 15:15 30/04/20
Editor: Vy Vy 1505
Không nghĩ tới ở chỗ này gặp được Vạn Quan Hiểu, trong lòng Bùi Nguyên Ca âm thầm suy tư, vẻ mặt thản nhiên vuốt cằm nói: "Vạn đại nhân mạnh khỏe. Ta vốn tưởng rằng lúc này phụ thân đang rảnh rỗi cho nên lại đây, không nghĩ tới Vạn đại nhân đang ở nơi này, chắc là có chuyện quan trọng thương nghị, nhưng thật ra ta tới không khéo. Một khi đã như vậy, ta sẽ không quấy rầy, chờ lát nữa ta lại đến.", nói xong, xoay người rời đi.
"Bùi tứ tiểu thư xin dừng bước!", Vạn Quan Hiểu vội nói: "Ta tìm Bùi thượng thư cũng không có chuyện gì quan trọng, hơn nữa cũng đang muốn cáo từ, Bùi tứ tiểu thư không cần để ý ta, mời vào đi thôi!", nói xong, chắp tay với Bùi Nguyên Ca, chậm rãi rời đi.
Nhìn bóng dáng Vạn Quan Hiểu đi xa, mày Bùi Nguyên Ca nhíu lại, quay đầu hỏi hộ vệ trước thư phòng: "Vạn đại nhân tới đã bao lâu?"
Hộ vệ bên người Bùi Chư Thành đều biết Bùi Chư Thành thương yêu nhất là vị này tứ tiểu thư, hơn nữa tứ tiểu thư nay ở trước mặt Hoàng thượng và Thái hậu cũng đang được sủng ái, hộ vệ không dám chậm trễ, khom người nói: "Hồi tứ tiểu thư, Vạn đại nhân vừa tới không bao lâu, chỉ vào khoảng một khắc thì đi ra. Mấy ngày nay, Vạn đại nhân thường đến bái phỏng lão gia, nhưng mà gần đây lão gia có vẻ bận việc, thường không ở nhà. Nhưng mà cho dù ngẫu nhiên gặp được lúc lão gia ở phủ, Vạn đại nhân cũng không có ở bao lâu thì cáo từ, theo như lời hắn nói, cũng không có chuyện gì quan trọng, tứ tiểu thư đừng để ý, mau vào đi thôi!"
Thường đến bái phỏng phụ thân, lại không ngồi bao lâu thì cáo từ?
Bùi Nguyên Ca hơi liễm mắt, theo như hiểu biết của nàng về Vạn Quan Hiểu, nếu là lúc ban đầu hắn và phụ thân quen biết, Vạn Quan Hiểu là người đầu cơ trục lợi, tất nhiên sẽ thường lấy cớ tìm đến phụ thân, hoặc là luận bàn võ nghệ, hoặc là thỉnh giáo binh pháp, gãi đúng chỗ ngứa, làm sâu sắc hảo cảm của phụ thân đối với hắn, đây là việc Vạn Quan Hiểu sẽ làm. Nhưng hiện tại, phụ thân thưởng thức hắn mọi người đều biết, hắn không cần phải cố ý lấy lòng? Huống chi, gần đây sự vụ Hình bộ bận rộn, phụ thân bận tối mày tối mặt, Vạn Quan Hiểu lại vừa mới thụ chức, đúng là lúc nên hạ mình luồn cúi, tại sao có thể thường xuyên tới thăm phụ thân như vậy?
Huống chi, không ngồi bao lâu thì cáo từ, có chút có lệ, nhưng mà lại thường thường đến...
Bùi Nguyên Ca suy tư, bỗng nhiên nghĩ đến Bùi Nguyên Dung gần đây hơi dị thường. Trong khoảng thời gian này nàng đều ở quý phủ, khi thỉnh an mẫu thân ngẫu nhiên gặp được Bùi Nguyên Dung, có cảm giác nàng ấy không hăng hái như trước kia nữa, càng thêm không thẹn thùng sáng rọi như cô gái hoài xuân (đang yêu), ngược lại có chút gầy yếu tiều tụy, cả người đều có vẻ vô tình... Chẳng lẽ Bùi Nguyên Dung và Vạn Quan Hiểu có vấn đề gì xảy ra? Cẩn thận ngẫm lại, chuyện dị thường hình như là bắt đầu từ sau đêm khất nguyện chương đó...
Nói như vậy, Vạn Quan Hiểu liên tiếp xuất hiện ở Bùi phủ chỉ sợ là ý tại ngôn ngoại (ý không ở trong lời nói)?
Nghĩ, Bùi Nguyên Ca bỗng nhiên nháy mắt với Tử Uyển bên cạnh, phân phó nói: "Đúng rồi, ta đột nhiên nhớ đến, ta cố ý thêu cái hà bao cho phụ thân, nhưng quên mang theo. Tử Uyển, ngươi về Tĩnh Xu trai giúp ta tìm xem, nếu tìm được liền đưa lại đây cho ta, vừa vặn đưa cho phụ thân. Ngươi biết là hà bao để ở đâu không?"
Trở lại Tĩnh Xu trai không bao lâu, Tử Uyển đã trở lại bẩm báo Bùi Nguyên Ca: " Sau khi Vạn Quan Hiểu rời đi thư phòng, cũng không vội vã rời khỏi Bùi phủ, mà là chậm rì rì đi, ngẫu nhiên ánh mắt hoảng thần, vẻ mặt có chút lo âu, bộ dáng như đang tìm người nào. Nô tỳ nghĩ, tiểu thư sai nô tỳ theo dõi động tĩnh của hắn, chỉ sợ có thâm ý khác, đã nghĩ ra một chiêu, tìm một gã sai vặt truyền tin giả, tùy ý tìm một cái cớ giữ lại Vạn Quan Hiểu. Kết quả, Vạn Quan Hiểu cũng không tức giận bởi vì gã sai vặt kia, ngược lại bộ dáng như là có chút cao hứng, khẳng định có ý đồ khác! Nô tỳ thấy thế mới trở về, chờ tiểu thư phân phó."
"Tử Uyển ngươi thật sự là giun đũa trong bụng ta!". Thấy Tử Uyển chỉ là xem một ánh mắt mà có thể đoán được tâm ý chính mình, Bùi Nguyên Ca nhịn không được khen: "Nếu là về sau Tử Uyển ngươi gả cho người, không ở bên người ta, làm sao ta tìm thấy người nào giống ngươi như vậy biết lòng ta đây?"
"Tiểu thư đừng giễu cợt ta chứ!", Tử Uyển tức khắc đỏ mặt, lập tức lại kiên định nói: "Nô tỳ ở trước phật tổ phát thề, đời này không lấy chồng, hầu hạ bên người tiểu thư! Tốt xấu gì nô tỳ cũng biết chút y thuật dược vật, ở bên người tiểu thư luôn luôn có ích lợi, nếu là xa tiểu thư, nô tỳ cũng không yên tâm! Tiểu thư, ngài trăm ngàn đừng đuổi nô tỳ đi!"
"Như vậy sao được? Sao có thể vì ta chậm trễ chuyện cả đời ngươi? Mắt nhìn ngươi tuổi cũng kém không nhiều lắm, nếu là có người để ý hãy nói cho ta biết, ta nhất định sẽ thành toàn ngươi.". Nói tới đây, Bùi Nguyên Ca cũng có chút buồn bã, Tử Uyển biết y thuật, vừa cẩn thận chu toàn, lại trung tâm, theo lý thuyết khi nàng xuất giá hẳn là muốn dẫn theo Tử Uyển. Chỉ là nàng nay mới mười ba tuổi, muốn xuất giá ít nhất cũng đợi đến mười lăm tuổi cập kê, nhưng mà Tử Uyển đã gần mười chín tuổi, đến tuổi phải lập gia đình, nếu lại phí thời gian hai năm, hai mươi mốt muốn kết hôn có chút trễ nãi. Nhưng nếu ở Bùi phủ xứng hôn cho nàng ấy, sau khi xuất giá chỉ sợ sẽ không thể mang theo nàng ấy....
Nhưng mà Tử Uyển đối với nàng trung thành và tận tâm, giúp nàng rất nhiều việc, tổng không thể bởi vì chính mình liền chậm trễ chung thân của nàng ấy, bởi vậy đối với hôn sự của Tử Uyển, Bùi Nguyên Ca cũng thực để bụng.
"Tiểu thư, nô tỳ không phải nói vui đùa, đã nói đời này không lấy chồng chính là không lấy chồng, chỉ cần tiểu thư để cho nô tỳ hầu hạ ngài là được rồi!". Tử Uyển kiên định nói, nàng hiển nhiên cũng biết Bùi Nguyên Ca khó xử, càng hiểu được Bùi Nguyên Ca vì nàng suy nghĩ, không muốn phụ tâm ý của nàng ấy, nhưng vì tiểu thư đối tốt với nàng như vậy nên nàng mới càng không thể bỏ mặc tiểu thư không màng, bởi vậy tình nguyện chung thân không lấy chồng, chỉ cầu hầu hạ tiểu thư!
"Tiểu thư, Vạn Quan Hiểu bên kia người tính làm như thế nào?". Không muốn tiếp tục tranh cãi vấn đề này, Tử Uyển chuyển khai đề tài, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, để sát vào Bùi Nguyên Ca, nói nhỏ: "Còn có, nô tỳ phát hiện Vạn Quan Hiểu hình như là...."
Nghe Tử Uyển nói, ánh mắt Bùi Nguyên Ca có chút sáng lên, khóe miệng lộ ra mỉm cười.
Thoạt nhìn tình hình hiện tại chỉ sợ là Bùi Nguyên Dung đã tỉnh táo lại từ trong cái gọi là tình yêu, xem thường Vạn Quan Hiểu xuất thân hàn môn đệ tử (cửa nhỏ nhà nghèo), cho nên muốn đổi ý. Nhưng mà với tính tình của Vạn Quan Hiểu, phí hết tâm huyết quyến rũ con cá lớn Bùi Nguyên Dung, làm sao dễ dàng từ bỏ như vậy? Huống chi, hiện nay đúng là thời điểm thanh thế Bùi Nguyên thịnh nhất, Vạn Quan Hiểu càng luyến tiếc bỏ qua cửa quan hệ thông gia với Bùi phủ, mấy ngày nay liên tiếp thường lui tới Bùi phủ, chỉ sợ chính là muốn gặp mặt Bùi Nguyên Dung một lần, nghĩ biện pháp vãn hồi tâm tư Bùi Nguyên Dung, nếu lời nói không thể vãn hồi chỉ sợ sẽ....
Một khi đã như vậy, nàng phải giúp đỡ Vạn Quan Hiểu một phen mới được!