Đích Nữ Vô Song

Chương 201 : Chờ đợi tuồng hay

Ngày đăng: 15:15 30/04/20


Editor: Vy Vy 1505



"Thoạt nhìn, lần này Dung nhi thật là tức giận nên mới nói lời tuyệt tình như vậy!". Đôi mắt Vạn Quan Hiểu lướt qua lạnh lẽo trong giây lát, sau đó ngược lại ý cười càng dịu dàng khẩn thiết, dịu dàng nói: "Nhưng mà, ta cuối cùng cũng cầu được tiền đồ tươi sáng, như vậy tương lai sau khi Dung nhi gả cho ta mới sẽ không chịu khổ! Cũng may trời đãi người cần cù, Hoàng thượng thấy ta chăm chỉ và thật thà, cố ý triệu ta tham gia hoàng thất thu săn lần này! Dung nhi nàng có biết không? Có thể tham gia hoàng thất thu săn đều là người được Hoàng thượng coi trọng, nhiều người đã vào triều đình hơn mười năm cũng chưa chắc được tham gia, nhưng mà, ta vừa mới trúng cử đã được tuyên triệu tham gia thu săn, đây chính là vinh quang khó được đấy!"



Tuy rằng hắn cũng rất kỳ quái vì sao chính mình có thể tham gia thu săn, hơn nữa bởi vậy ở bãi săn bị người xa lánh, nhưng trước mặt Bùi Nguyên Dung lại vẫn làm ra bộ dáng tự tin tràn đầy như là hắn được Hoàng đế coi trọng thế nên mới triệu hắn tham gia thu săn.



Trong lòng Bùi Nguyên Dung vừa động.



Cho dù vốn là không biết quy củ của thu săn, nhưng sau khi Bùi Nguyên Ca và Bùi Nguyên Vũ nhận được ý chỉ của Thái hậu, nàng cũng biết thu săn là cỡ nào vinh quang khó được. Ngay cả phụ thân thân là trấn biên đại tướng nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ cũng không thể tham gia thu săn. Mà Vạn Quan Hiểu vừa mới bước vào con đường làm quan đã được khâm điểm tham gia thu săn, có thể thấy được là hắn xuất sắc nên Hoàng đế phá lệ coi trọng hắn. Hơn nữa, nghe nói năm nay Hoàng đế đặc biệt ban ân, lệnh văn khoa võ cử ba người đứng đầu tham gia thu săn, nhưng Vạn Quan Hiểu rõ ràng là đứng thứ tư nhưng cũng đặc biệt được tham gia, có thể thấy Hoàng đế có vài phần xem trọng hắn....



Vừa mới nhập sĩ lại được Hoàng đế coi trọng, tiền đồ sau này tất nhiên không giới hạn!



Nếu nói như vậy...



"Dung nhi, ta vừa mới nhận chức quan lại có thể được Hoàng thượng ân chuẩn tham gia thu săn, ta nghĩ con đường làm quan về sau sẽ càng thêm thuận lợi.". Thấy nàng ý động, trong lòng Vạn Quan Hiểu càng thêm khinh thường, vẻ mặt cũng là phá lệ chân thành tha thiết động lòng người, đưa tay đặt lên vai Bùi Nguyên Dung, nhìn nàng chân thành thâm tình nói: "Dung nhi, giống như lời nàng nói, nàng là con gái thượng thư, theo lý thuyết đối tượng kết thân nên là đệ tử kinh thành quyền quý, nhưng mà nàng cũng không ghét bỏ ta cửa nhỏ nhà nghèo, chung tình với ta! Phần ân tình này ta sẽ chặt chẽ nhớ kỹ, bởi vì nàng nên ta sẽ cố gắng, tương lai nhất định phải trở nên nổi bật, làm cho Dung nhi được nữ tử khắp thiên hạ hâm mộ, khiến nàng vĩnh viễn cũng không hối hận đã lựa chọn ta!"



Hắn biết rõ tâm lý Bùi Nguyên Dung, biết nói lời gì có thể làm cho nàng càng thêm động tâm.


"Vì sao không?", Vạn Quan Hiểu ra vẻ nghi hoặc hỏi.



Ngoài tường tiếng nói chuyện càng ngày càng gần, Bùi Nguyên Dung càng bối rối, lung tung lấy lệ nói: "Việc này nói đến cùng rất dài dòng, một chốc cũng nói không rõ ràng được, tóm lại, ngươi trước đừng đi cầu hôn là được rồi!". Nàng muốn trước ngăn cản Vạn Quan Hiểu, qua cửa ải khó khăn trước mắt này rồi nói sau.



Nhưng làm sao Vạn Quan Hiểu sẽ dễ dàng để nàng lừa gạt bỏ qua như vậy? Ra vẻ nghiêm túc nói: "Không được! Chuyện này quan hệ đến chung thân của nàng và ta, chúng ta phải nói rõ ràng, rốt cuộc là vì lý do gì ta không thể đi cầu hôn? Nếu nàng không nói rõ ràng, ta sẽ không đi!". Biết rõ hiện tại Bùi Nguyên Dung hi vọng nhất là hắn rời đi, Vạn Quan Hiểu lại cố ý dùng lời này uy hiếp nàng.



Bùi Nguyên Dung quả nhiên nóng nảy, hơn nữa tiếng bước chân bọn nha hoàn đang không ngừng tới gần, càng làm cho nàng tâm loạn như ma, vội đẩy hắn nói: "Hiện tại không phải lúc nói chuyện, ngươi trước rời đi, về sau ta sẽ chậm rãi giải thích với ngươi!"



"Được rồi, hiện tại đúng là không phải lúc thích hợp nói chuyện!", Vạn Quan Hiểu trầm tư nói: "Như thế này vậy, bây giờ ta lại đi cầu kiến Bùi thượng thư, nghĩ biện pháp lưu lại. Đêm nay giờ tý, ta ở chỗ này chờ nàng, đến lúc đó nàng nhất định phải giải thích rõ ràng với ta! Nhớ kỹ, giờ tý ta chờ nàng, nếu nàng không đến, ta vẫn sẽ chờ đợi, đợi đến hừng đông sẽ đi cầu hôn với Bùi thượng thư, Dung nhi, ta thật sự rất nhớ nàng, rất muốn bất cứ lúc nào cũng được nhìn thấy nàng!"



Vừa uy hiếp vừa là nhu tình, nói vậy Bùi Nguyên Dung tất nhiên sẽ đến, thế này Vạn Quan Hiểu mới rời đi.



Trở lại trong đình lúc nãy tiếp tục chờ gã sai vặt, một lát sau, gã sai vặt mới mang theo thư lại đây. Vạn Quan Hiểu giúp hắn đọc thư nhà, khiến cho gã sai vặt ngàn ân vạn tạ với hắn, thế này mới trở lại thư phòng cầu kiến Bùi Chư Thành, cố ý cùng ông đàm luận binh pháp bày trận, thỉnh giáo Bùi Chư Thành đến tận bóng đêm buông xuống. Quả nhiên Bùi Chư Thành lưu hắn ở Bùi phủ nghỉ lại, nói muốn cùng hắn đàm luận suốt đêm.



Vạn Quan Hiểu tùy ý có lệ, trong lòng chỉ nghĩ đến cuộc hẹn hò đêm nay.



Được đến tin tức Vạn Quan Hiểu ở lại Bùi phủ, khóe miệng Bùi Nguyên Ca hiện lên một chút ý cười, nàng biết rõ Vạn Quan Hiểu giả dối gian xảo, Bùi Nguyên Dung căn bản không phải đối thủ của hắn, bất luận là lời ngon tiếng ngọt hay là uy hiếp đe dọa, nàng ấy chỉ có thể bị Vạn Quan Hiểu nắm mũi dắt đi! Như vậy, nàng sẽ chờ đợi tuồng hay của Vạn Quan Hiểu và Bùi Nguyên Dung đêm nay!