Đích Nữ Vô Song

Chương 205 : Cọng cỏ cứu mạng

Ngày đăng: 15:15 30/04/20


Editor: Vy Vy 1505



Hoàng đế lẳng lặng nhìn vào mắt Thái hậu, phân phó cung nhân thu dọn mảnh vỡ chung trà, thế này mới giương mắt, khóe miệng như cười như không: "Mẫu hậu đây là làm sao vậy?"



Thái hậu cật lực kiềm chế, tay vẫn là không thể khống chế run rẩy, lấy lại bình tĩnh, mới nói: "Không có gì, chính là ai gia nghĩ đến tình hình bệnh đậu mùa tàn sát bừa bãi, trong lòng lo lắng, trong lúc nhất thời có chút run tay làm rớt chén trà, không kinh sợ Hoàng thượng chứ?"



"Thì ra là thế, trẫm còn tưởng rằng, mẫu hậu là vì nghe nhắc đến A Nguyên cho nên kinh hoảng chứ!", Hoàng đế từ từ nói.



Lần này, không chỉ tay Thái hậu run rẩy, ngay cả thân thể đều nhịn không được run run, yên lặng nhìn Hoàng đế, cật lực áp chế giọng nói run run, cố gắng cười nói: "Lời này của Hoàng thượng ai gia nghe không hiểu. Vì sao ai gia nghe nhắc đến A Nguyên sẽ kinh hoảng chứ? Chuyện này có liên quan gì chứ?". Một đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Hoàng đế, không chịu bỏ qua mảy may, tựa hồ muốn nhìn thấu tâm tư của hắn.



Sắc mặt Hoàng đế không thay đổi, thưởng thức chung trà tinh xảo trong tay, thản nhiên nói: "Khi A Nguyên nhiễm bệnh đậu mùa, trẫm phụng ý chỉ phụ hoàng ra ngoài ban sai, cũng không ở hoàng cung, không có tận mắt thấy tình hình. Nhưng mà, mẫu hậu là ở hoàng cung, nói vậy lúc ấy A Nguyên nhiễm bệnh đau khổ và hung hiểm, mẫu hậu tất nhiên biết được rõ ràng, hiện tại nghe trẫm nhắc tới chuyện này, khó tránh khỏi gợi mẫu hậu nhớ lại. Lại nói tiếp cũng là trẫm không tốt, chỉ vì nhất thời nghĩ tới, thuận miệng nói ra, đã không nghĩ tới tâm tình mẫu hậu, còn thỉnh mẫu hậu không cần để ở trong lòng."



Nói xong, hơi hơi hạ thấp người, tỏ ý xin lỗi.



Đón nhận vẻ mặt đạm mạc tĩnh nhiên, vui buồn không thể hiện, Thái hậu trong lúc nhất thời nhưng lại đoán không ra, lời này của Hoàng đế là thật hay giả, cũng không đoán ra ý của Hoàng đế. Loại cảm giác nhìn không thông thấu này ngược lại làm cho Thái hậu so với ban đầu khi nghe được tên A Nguyên kinh hoảng hơn nữa. Hoàng đế hắn rốt cuộc cố ý hay là vô tình? Về chuyện A Nguyên chết bệnh hắn biết cái gì, lại biết bao nhiêu? Vì sao hôm nay đột nhiên nhắc tới... Liên tiếp các vấn đề Thái hậu không biết đáp án, cho nên càng ngày càng khẩn trương sợ hãi.



"Cũng không có gì, chính là nghĩ đến tình hình lúc ấy hoàng cung nhiễm dịch, ai gia có chút kinh hãi.” Đoán không ra ý Hoàng đế, Thái hậu cũng không dám thử nhiều hơn, chỉ có thể hàm hồ bỏ qua.
"Rốt cuộc là ai gia có duyên với nha đầu Nguyên Ca, vốn là còn cảm thấy có chút bệnh nhẹ, vừa thấy nha đầu Nguyên Ca liền thoải mái, tật xấu trên người giống như cũng không còn!". Thái hậu nói cười ôn nhiên, mặt mày từ ái so với ngày thường lui tới càng sâu, thân thiết nói: "Ai gia nhớ rõ, tay nghề thêu thùa của con cao siêu, vừa vặn ai gia có một ít thêu tuyến và vải dệt hiếm có, còn có vài thứ hiếm lạ đa dạng, để ở chỗ ai gia cũng là lãng phí, không bằng cho con, cũng coi như vật này đến tay người thích hợp."



Trong lòng Bùi Nguyên Ca càng kỳ quái, Thái hậu rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?



Vốn là nghĩ đến bà gặp nàng sẽ hỏi phụ thân và Diệp thị xung đột, không nghĩ tới Thái hậu một chữ cũng không đề cập tới, ngược lại càng thêm ôn hòa từ ái hơn so với ngày xưa. Tuy nói bình thường Thái hậu cũng thường xuyên ban cho nàng này nọ, cũng là tùy ý làm, nhìn đến cái gì liền thưởng cho nàng cái gì, không giống lần này, là dựa theo yêu thích của nàng làm, bên trong có ý thật sự muốn thân cận với nàng... Cái này đại biểu cho việc, Thái hậu càng thêm để bụng với nàng so với ngày trước.



Nếu nói việc này chỉ là trùng hợp, như vậy biểu tình của Trương bên cạnh ma ma chính là bằng chứng.



Trương ma ma là người cũ Thái hậu một tay dạy dỗ, lại là tâm phúc của Thái hậu, cho dù ngày xưa đối với nàng lời nói việc làm dịu ngoan, chưa từng chèn ép hoặc là làm khó dễ, nhưng vẫn mang theo một tư thái thản nhiên trên cao nhìn xuống, dù sao bất luận Thái hậu coi trọng nàng như thế nào, nàng cũng chỉ là một quân cờ của Thái hậu, địa vị ở trong lòng Thái hậu thua xa Trương ma ma. Nhưng mà lần này sau khi vào cung, Trương ma ma đối với nàng cũng là chân chính kính cẩn kính sợ, mà tự bản thân là địa vị kẻ dưới...



Vì sao?



Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Vì sao Thái hậu chẳng những không có chỉ trích hành vi của phụ thân nàng, ngược lại đột nhiên phá lệ thân mật với nàng như vậy? Còn nữa, vừa rồi khi nàng vào Huyên Huy cung, vẻ mặt Thái hậu sao lại có thể dị thường như vậy? Như là đang sợ hãi cái gì... Hôm nay có chuyện gì có thể khiến Thái hậu kinh hách thành như vậy, thậm chí biểu lộ trước mặt nàng?



Bùi Nguyên Ca đang suy tư, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một tiếng thông báo: "Thái hậu nương nương, Diệp Quốc công phu nhân và thế tử phu nhân, cùng Diệp Vấn Khanh tiểu thư cầu kiến!"