Đích Nữ Vô Song

Chương 219 : Diệp thị bị hủy diệt, bại lộ!

Ngày đăng: 15:15 30/04/20


Editor: Vy Vy 1505



Bề ngoài Bùi Nguyên Ca dù sao cũng là người của Thái hậu, lúc này Hoàng đế và Thái hậu đã xé rách mặt (trở mặt hoàn toàn), bởi vậy Bùi Nguyên Ca vài lần phụng lệnh Thái hậu cầu kiến, đều bị Hoàng đế cự tuyệt, vì không để Thái hậu nhận thấy được nàng đã sớm đầu nhập vào phe Hoàng đế, Bùi Nguyên Ca cũng không dám lén gặp Hoàng đế, mà là thông qua Triệu Lâm truyền tin tức bên Thái hậu mà nàng biết qua đó.



Hiện tại Thái hậu đã có quyết định chuyện của Diệp Triệu Mẫn, chuyện trọng yếu như vậy tất nhiên phải bẩm báo cho Hoàng đế.



Sau khi Triệu Lâm truyền tin tức thì mang về khẩu dụ của Hoàng đế, lại là muốn gặp Bùi Nguyên Ca.



Sau khi trải qua an bài kín đáo, Bùi Nguyên Ca theo Triệu Lâm đi tới ngự thư phòng, kể lại cuộc đối thoại ngay lúc đó từ đầu đến cuối, một chữ không lậu cho Hoàng đế. Sau khi Hoàng đế nghe xong, có chút lâm vào trầm tư, im lặng không nói, một hồi lâu mới chậm rãi nói: "Trẫm vẫn luôn biết, Thái hậu là người thực sâu sắc, rất có cái nhìn đại cục. Quả nhiên, bà so với tất cả mọi người bình tĩnh nhanh hơn, lập tức nhìn thấu tình thế, đưa ra quyết định có lợi nhất cho Diệp thị."



Sáng nay lâm triều, Diệp Quốc công và Diệp Quốc công thế tử bước ra khỏi hàng, công bố Diệp Triệu Mẫn cô phụ hoàng ân, nếu thật sự làm ra việc hại nước hại dân bực này, hẳn là phải nghiêm trọng xử trí, không thể bởi vì hắn là người nhà mẹ đẻ củaThái hậu mà gia dĩ khoan thứ (khoan dung + tha thứ), đồng thời trình sổ con thỉnh tội, nói chính mình thân là Diệp Triệu Mẫn đường đệ, lại không thể khuyên nhủ hắn, thỉnh cầu Hoàng thượng xử trí, đồng thời Diệp Quốc công phu nhân, thế tử phu nhân và Diệp Triệu Mẫn thê tử đều trình thiếp thỉnh tội với Liễu quý phi.



Nếu Diệp thị cố ý bảo vệ Diệp Triệu Mẫn, sẽ càng lún càng sâu vào vụ án này, liên lụy càng ngày càng nhiều người, đến lúc đó Hoàng thượng muốn động thủ sẽ có rất nhiều lý do.



Nhưng hiện tại, Thái hậu quyết định vứt bỏ, Diệp Quốc công và Diệp Quốc công thế tử trước mặt văn võ bá quan nói được dõng dạc, tình chân ý thiết, luôn miệng nói thân là người nhà mẹ đẻ Thái hậu, lại bôi đen thanh danh Thái hậu... Lúc trước thủ đoạn tẩy trừ Hộ bộ của Hoàng đế cứng rắn tàn nhẫn, tất nhiên có thể kinh sợ quần thần, hiện tại lại thêm vụ án Lại bộ bán quan bán tước, đồng dạng liên lụy đến toàn bộ Lại bộ, ngắn ngủn mấy ngày, trong sáu bộ có hai bộ đã bị tẩy trừ, khó tránh khỏi làm cho quần thần có cảm giác môi hở răng lạnh, lại trải qua lần này Diệp Quốc công và Diệp Quốc công thế tử bày tỏ thái độ, lấy lùi để tiến, Hoàng đế ngược lại không thể theo đuổi không bỏ.



Dù sao, Diệp thị là nhà mẹ đẻ Thái hậu, bất kể như thế nào, còn có chữ hiếu đè nặng trên đầu.



Nếu là làm quá mức tuyệt tình, tất nhiên sẽ bị lên án.



"Bùi Nguyên Ca, ngươi cũng nghĩ trẫm làm việc quá mức vội vàng sao?", hồi lâu, Hoàng đế ngẩng đầu hỏi Bùi Nguyên Ca.



Lời này, không chỉ chỉ chuyện của hậu cung, cũng bao gồm triều đình chính sự. Nếu là bình thường, Bùi Nguyên Ca tuyệt đối sẽ không nhúng tay, nhưng hiện tại nàng và Bùi Chư Thành đều đã bị cuốn vào, nếu sau khi Hoàng đế tranh đấu cùng Diệp thị mà thất bại, có lẽ Hoàng đế sẽ không có việc gì, nhưng phụ thân tuyệt đối sẽ trở thành người hy sinh, đây là điều Bùi Nguyên Ca không muốn nhìn thấy.



Bởi vậy, nghĩ nghĩ, Bùi Nguyên Ca hàm súc nói: "Tiểu nữ cảm thấy, nếu Thái hậu không biết rõ ý đồ của Hoàng thượng, có lẽ sẽ không tỉnh táo lại nhanh như vậy. Dưới tình huống đánh úp bất ngờ, vụ án của Diệp đại nhân vốn có thể được đến càng nhiều chỗ tốt."



"Ngươi cảm thấy trẫm không nên ngả bài với Thái hậu có phải không?". Nếu ông đã bày mưu đặt kế Bùi Nguyên Ca đi dọa Thái hậu, Hoàng đế đã chuẩn bị tâm lý đối với việc nàng có khả năng biết mọi chuyện, bởi vậy lúc đề cập đến cũng thẳng thắn hơn rất nhiều.



Bùi Nguyên Ca trầm tư một lát, nói: "Nếu theo lý trí mà nói là như thế này. Dù sao, nếu Thái hậu biết Hoàng thượng nhớ kỹ chuyện năm đó, có tâm tư đối phó bà và Diệp thị, sẽ có cảnh giác, với sự khôn khéo của Thái hậu, về sau muốn bắt được nhược điểm của Diệp thị chỉ sợ sẽ rất khó. Hơn nữa, bởi vì chuyện của phế hậu, Thái hậu và Diệp thị đã có vết rách, nhưng hiện tại, vì có Hoàng thượng uy hiếp, Thái hậu và Diệp thị ngược lại vứt bỏ mâu thuẫn trước đó, bắt tay cùng chung cửa ải khó khăn, thế lực Diệp thị đều ở phía quan văn, tranh đấu trong triều đình như thế này đúng là bọn họ am hiểu nhất, nếu là khắp nơi đều đối nghịch với Hoàng thượng chỉ sợ sẽ dao động nền tảng lập quốc, chuyện kế tiếp Hoàng thượng cần cân nhắc kỹ rồi sau đó hãy làm."



Nghe ra ý nghĩa trong lời nói nàng chưa hết, Hoàng đế nói: "Tiếp tục nói."



"Theo lý trí mà nói là như vậy. Nhưng mà... ", Bùi Nguyên Ca ngừng một chút, không biết nhớ tới cái gì, nhanh chóng nói: "Nếu theo cảm tình mà nói, Hoàng thượng làm như vậy cũng không cã gì đáng trách, dù sao... có một số việc có lẽ theo thời gian trôi qua sẽ chậm rãi phai màu, nhưng có những chuyện chôn giấu càng lâu lại càng không thể tiêu tan, tổng sẽ có thời điểm xúc động khó có thể ức chế. Hoàng thượng như vậy, ngược lại làm cho tiểu nữ cảm thấy hơn vài phần cảm giác chân thật."




"Tục ngữ nói đúng lắm, cầu phú quý trong nguy hiểm (có gan làm giàu, liều ăn nhiều)! Nếu Diệp thị vững vàng như trước, vẫn đang hô mưa gọi gió, cho dù thần đầu nhập vào, chẳng qua là dệt hoa trên gấm thôi, ngược lại, hiện tại đang là lúc nguy nan, nếu thần có thể vì Diệp thị góp một phần lực, giúp Diệp thị vượt qua cửa ải khó khăn, tình cảm loại này tất nhiên không tầm thường. Với thực lực của Diệp thị, thần cảm thấy thần đánh cược trận này, sẽ không thua! Còn nữa —— "



Lý Minh Hạo cười như có chút đăm chiêu, đang muốn nói chuyện, lại bị người đánh gãy.



"Lý thị vệ, đừng nói nhiều lời râu ria nữa." Mạc Hải Dụ e sợ hắn sẽ nói ra ý đồ với Bùi Nguyên Ca, không chừng sẽ làm Thái hậu tức giận, ngược lại không chịu tin tưởng lời kế tiếp của Lý Minh Hạo, vội vàng đánh gãy lời hắn nói, lại nói với Thái hậu: "Thái hậu nương nương, tại thời điểm này, Lý thị vệ đứng về phía Diệp thị, đã là không thể hoài nghi, thời gian cấp bách, vẫn là trước hết nghe hắn nói trọng điểm đi!"



Suy tư lời nói của Lý Minh Hạo, Thái hậu cảm thấy hơi có thể tin, với tính cách này của Lý Minh Hạo, xác thực sẽ đặt cược như vậy, gật gật đầu nói: "Lý thị vệ ở thời điểm nguy nan có thể vươn tay trợ giúp, ngày sau nhất định không quên đại ân đại đức của ngươi". Xong mới nói: "Lý thị vệ lần này đến đây đến tột cùng là có chuyện gì?"



"Thái hậu nương nương gặp nguy không loạn, quả nhiên là nữ trung hào kiệt, hiểu được mượn sức lòng người như thế nào, làm cho thần cảm thấy, trận này đánh cược càng nhiều hơn chút phần thắng!". Lý Minh Hạo cười, lập tức vẻ mặt nghiêm túc, nói: "Ngày hôm qua Hoàng thượng triệu kiến, Hoàng thượng phân phó cho thần một chuyện, có liên quan với vụ án của Diệp thượng thư trước mắt. Hoàng thượng phân phó thần âm thầm tra tìm vụ án Lại bộ tham ô bán quan có liên hệ như thế nào với Diệp Quốc công phủ, còn phân phó nói chỉ cần có thể tìm được chứng cứ chính xác có thể định tội Diệp Quốc công phủ là được rồi! Ngoài ra còn phân phó nói, muốn thần âm thầm tìm kiếm danh sách quan viên có liên quan với Diệp thị, và chứng cứ phạm tội." Dừng chút một, lại nói: " Giống như Diệp Quốc công phủ, chỉ cần có chứng cứ là đủ rồi."



Thái hậu đương nhiên hiểu được ý tứ những lời này, đó là chỉ cần có thể tìm ra chứng cứ là được, không cần biết thật giả.



Đổi cách nói, cho dù chứng cứ này là giả tạo, chỉ cần có thể hoàn hoàn ăn khớp, đủ định tội cho Diệp Quốc công phủ là được rồi! Hơn nữa, có danh sách quan viên liên quan tới Diệp thị kèm theo chứng cứ phạm tội, đây là nhổ tận gốc Diệp thị!



Nghĩ đến đây, Thái hậu liên tục rùng mình vài cái, bà đã sớm biết, Hoàng đế tình thâm ý trọng với Cảnh Nguyên, mà lúc trước bà và Diệp thị liên thủ mưu hại Cảnh Nguyên và Vĩnh Hòa, còn có những người đó (cha mẹ và anh ruột của Hoàng đế), nếu bị Hoàng đế biết, tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, nhưng mà... trôi qua ba mươi năm cũng không thể dần dần phai đi thù hận trong lòng Hoàng đế sao? Chẳng lẽ hắn không có nghĩ tới, Diệp thị cành lớn rễ sâu, nếu hắn thật sự nhổ tận gốc Diệp thị, sẽ khiến cho triều dã chấn động như thế nào? Thậm chí có khả năng dao động nền tảng lập quốc! Hơn nữa, bây giờ còn có khai chiến Kinh Quốc ở biên cảnh, còn có ngoại tộc khác như hổ rình mồi, nếu Đại Hạ lại nội đấu, loạn trong giặc ngoài, nói không chừng còn có nguy cơ mất nước.



Hoàng đế xưa nay khôn khéo, lấy đại cục làm trọng, cũng có thời điểm điên cuồng như vậy sao?



Đây đúng là kết quả tệ nhất trước đó Thái hậu nghĩ đến.



"Hoàng thượng hắn đây là điên rồi!". Thái hậu cắn răng nói, lập tức nhớ tới mới vừa rồi Mạc Hải Dụ còn nhắc tới Bùi Nguyên Ca, trong lòng càng phát ra bối rối: "Bùi Nguyên Ca thì sao? Việc này lại có quan hệ gì với Bùi Nguyên Ca?"



"Khi thần phụng chiếu đến ngự thư phòng vừa vặn nhìn thấy có người rời đi ngự thư phòng, thần nhận ra đúng là Bùi tứ tiểu thư mà Thái hậu nương nương sủng tín. Hơn nữa, trong quá trình Hoàng thượng phân phó thần, mơ hồ nghe ra Hoàng thượng cực kỳ khẳng định, giống như chắc chắn Diệp thị sẽ thoái nhượng, có thể nhân cơ hội thêm mạnh tay diệt trừ!". Lý Minh Hạo chậm rãi nói: "Còn có, thần còn nhận ra, lúc ấy vị công công cùng Bùi tứ tiểu thư rời đi ngự thư phòng đúng là vị công công xưa nay vẫn đi theo Bùi tứ tiểu thư, theo như lời Quốc công phu nhân và thế tử phu nhân hẳn là tên Triệu Lâm!"



Bùi Nguyên Ca? !



Triệu Lâm? !



Thái hậu như bị sét đánh, sắc mặt một mảnh trắng bệch.