Đích Nữ Vô Song

Chương 232 : Vũ Hoàng Diệp ăn mệt

Ngày đăng: 15:16 30/04/20


Editor: Vy Vy 1505





Bùi Nguyên Ca không biết đến tột cùng là tâm tư Liễu quý phi khó lường, hay là vì chính mình có thành kiến với nàng cho nên nhiều hơn vài phần xoi mói, cảm thấy nàng chỗ nào cũng khả nghi. Dù sao, trước mắt Hoàng Mặc bị hiềm nghi nặng nhất, có lẽ Liễu quý phi cũng là thương con sốt ruột nên mới không suy nghĩ chu toàn.



Nhớ tới bộ dáng Liễu quý phi lúc trước dung túng Hoàng Mặc hồ nháo, Bùi Nguyên Ca lắc lắc đầu, nói như thế nào thì Liễu quý phi và Hoàng Mặc làm mẹ con nhiều năm như vậy, cũng không phải là không thật tình với Hoàng Mặc, không có đạo lý hãm hại Hoàng Mặc như vậy. Dù sao, trước đó, nàng cũng không biết Vũ Hoàng Diệp còn sống, Hoàng Mặc chính là hy vọng duy nhất của nàng, về tình về lý, nàng cũng không có lý do gì hãm hại Hoàng Mặc như vậy ——



Đợi chút, nếu như là, Liễu quý phi đã biết thì sao?



Trong lòng Bùi Nguyên Ca rùng mình, bỗng nhiên nhớ tới biểu hiện của Liễu quý phi ở Huyên Huy cung. Thoạt nhìn cho thấy là Vũ Hoàng Diệp đương trường chứng minh thân phận, Liễu quý phi nghe thấy mới đi đến, hai mẹ con mới nhận nhau. Nhưng nếu thật sự là như vậy, chẳng lẽ người báo tin cho Liễu quý phi không nói rõ ràng Lý Minh Hạo chính là Vũ Hoàng Diệp sao? Nếu Liễu quý phi biết, với tưởng niệm nhiều năm của nàng đối với Thất hoàng tử, hẳn là vừa tiến vào lập tức ôm lấy Vũ Hoàng Diệp khóc lớn mới đúng, làm sao có thể trước mặt mọi người hỏi Hoàng đế ai là Vũ Hoàng Diệp, đợi cho Vũ Hoàng Diệp tiến lên giới thiệu mới thất thanh khóc rống? Làm được quá mức, ngược lại có vẻ mất tự nhiên ... .



Nếu Liễu quý phi thật sự nhận Vũ Hoàng Diệp trước khi đến Huyên Huy cung, vì sao cố ý che giấu?



Chẳng lẽ, chuyện đêm nay ở Lãnh Thúy cung thật sự có liên quan tới nàng?



Bùi Nguyên Ca cố gắng làm cho chính mình không nhìn về phía Vũ Hoàng Mặc bên kia, cố gắng tỉnh táo lại, suy tư sửa sang lại mọi chuyện trong đầu.



Liễu quý phi tưởng niệm quá sâu đối với Thất hoàng tử, nếu nàng đã biết thân phận Lý Minh Hạo, khó đảm bảo nàng sẽ không lộ ra sơ hở bị Thái hậu biết. Cho nên, Hoàng đế gạt Liễu quý phi chuyện này. Bởi vậy, trước đó, Liễu quý phi hẳn là không biết thân phận chân thật của Vũ Hoàng Diệp, như vậy, cơ hội duy nhất chính là đêm nay Diệp thị tiến hành kế hoạch. Trường Xuân cung là mục tiêu Diệp thị bao vây tấn công, nói không chừng Vũ Hoàng Diệp có cơ hội gặp Liễu quý phi, kể rõ mọi chuyện.



Mà nguyên nhân vì Liễu quý phi đã biết chuyện này, nếu đợi đến ngày mai Hoàng đế công bố rõ thân phận Vũ Hoàng Diệp mới nhận nhau, có lẽ sợ rằng Liễu quý phi nhớ con sốt ruột, sẽ lộ ra sơ hở, cho nên Vũ Hoàng Diệp cố ý trước mặt mọi người bày ra thân phận, sau đó Liễu quý phi nghe thấy chạy tới, đủ loại diễn xuất làm vẻ vì giấu diếm sự thật bọn họ trước đó đã nhận nhau. Hơn nữa mới vừa rồi Liễu quý phi khẩn cầu, làm cho Hoàng đế cho rằng, Liễu quý phi không có khả năng là người an bài chuyện ở Lãnh Thúy cung.



Nghĩ đến, vì sao Liễu quý phi lại muốn thừa cơ hội Diệp thị phản loạn trừ bỏ Vương mỹ nhân?



Nếu không có Vũ Hoàng Diệp, có lẽ Liễu quý phi cũng sẽ an bài bố cục tinh diệu, làm cho người ta thật sự cho rằng Vương mỹ nhân chết trong tay loạn đảng Diệp thị. Cứ như vậy, nàng có thể trừ bỏ hậu hoạn Vương mỹ nhân này, độc chiếm Vũ Hoàng Mặc, đồng thời cũng sẽ không làm cho lửa cháy đến thân mình, làm Vũ Hoàng Mặc hoài nghi nàng... Nhưng mà nếu nói nàng cố ý muốn đẩy tội danh lên đầu Vũ Hoàng Mặc, chuyện này liền khó hiểu. Nói như thế nào, mười một năm ở chung, Liễu quý phi cũng không phải là không có cảm tình thực sự với Hoàng Mặc, cho dù thật sự nhận lại đứa con ruột Vũ Hoàng Diệp, cũng sẽ không vì lập tức gạt bỏ Hoàng Mặc mà đẩy hắn vào chỗ chết, chuyện này rất không phù hợp với lẽ thường!



Hơn nữa, nếu thật sự là muốn đẩy Hoàng Mặc vào chỗ chết, không nên bố cục thô ráp như vậy, cái khác không nói, ít nhất đám thi thể ở ngoài cửa cũng phải an bài thành tình hình mọi người chém giết lẫn nhau mà chết, không nên lộ ra sơ hở lớn như vậy.



Nhưng nếu Liễu quý phi hoàn toàn không biết chuyện ở Lãnh Thúy cung, không có khả năng biểu hiện hoàn mỹ không sứt mẻ như vậy.



Bùi Nguyên Ca cật lực suy tư, đặt bản thân mình vào hoàn cảnh của Liễu quý phi, nếu như chính mình là Liễu quý phi, mắt thấy đã trừ bỏ được Diệp thị, lại đột nhiên tìm được con ruột, chính mình sẽ làm như thế nào? Liễu quý phi rất thương yêu đứa con Vũ Hoàng Diệp, từ góc độ nào đó mà nói, Hoàng Mặc là thế thân của Vũ Hoàng Diệp, cho nên, sau khi nhận lại con ruột của mình, nàng sẽ muốn dành tất cả đồ tốt nhất cho Vũ Hoàng Diệp, thí dụ như...



Vị trí thái tử, thậm chí ngôi vị Hoàng đế?



Nếu thật sự bình định Diệp thị mưu nghịch, cho dù Vũ Hoàng Diệp lập được công lớn, nhưng mà trong triều đình, tình thế Hoàng Mặc và Vũ Hoàng Triết đối lập đã duy trì ba năm, hiện tại Vũ Hoàng Triết rơi đài, không hề hoài nghi Hoàng Mặc sẽ trở thành hoàng tử nổi bật nhất, hơn nữa lúc ở thu săn, Vũ Hoàng Diệp chọc giận đa số võ tướng, chỉ sợ khó có thể ngang thế với Hoàng Mặc, tất nhiên thanh thế của hắn đều thấp hơn Hoàng Mặc...



Bùi Nguyên Ca suy tư, trong đầu tất cả mọi chuyện bắt đầu dần dần rõ ràng.



Giữ lại thi thể Hàn Thiết, lại cố ý mặc quần áo loạn đảng, là vì muốn mọi người trước tiên liên hệ Hoàng Mặc và cái chết của Vương mỹ nhân.




Vũ Hoàng Mặc ôm di thể Vương mỹ nhân về tẩm điện, chậm rãi băng bó vết thương cho nàng, sau đó thay đổi quần áo, lại tự tay rửa mặt cho nàng, rửa tay, chải đầu. Mỗi một động tác đều mềm nhẹ vô cùng, giống như sợ hãi hơi không cẩn thận, sẽ làm mẫu thân đang ngủ say bị đau; mà mỗi một động tác lại thập phần thong thả, giống như muốn từ lần này rửa mặt, chải đầu, thay quần áo… bồi thường toàn bộ những năm gần đây hắn nợ Vương mỹ nhân...



--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------



Đi theo cha mẹ ra hoàng cung, ngồi trên xe ngựa Hoàng đế phân phó người an bài, Bùi Nguyên Ca rốt cuộc nhịn không được thất thanh khóc rống. Bùi Chư Thành thở dài, ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng vỗ bả vai của nàng, thấp giọng an ủi, Ca nhi đối với Cửu điện hạ hiển nhiên là rễ tình đâm sâu, lại chính mắt thấy tình hình đêm nay của Cửu điện hạ, cũng khó trách nàng xưa nay trầm tĩnh sẽ thiếu kiên nhẫn như thế, cực kỳ bi thương như thế. 



"Cha, hắn là oan uổng, hắn là oan uổng ..." Bùi Nguyên Ca lặp lại nói.



Bùi Chư Thành gật gật đầu: "Chuyện đêm nay xác thực có nhiều kỳ quái, nhưng mà, hiển nhiên Hoàng thượng lại không muốn tra tường tận, mà nhận định chuyện này là cửu điện hạ gây nên, hơn nữa không muốn bất luận kẻ nào nhắc lại... . Trong chuyện này không chừng có nguyên do gì đó."



Đang trầm tư, xe ngựa bỗng nhiên đột ngột xóc nảy, ngay sau đó ngoài xe vang lên một giọng nói không tính xa lạ: "Bùi đại nhân!"



Là Vũ Hoàng Diệp? Vì sao hắn lại chặn xe ngựa bọn họ? Bùi Chư Thành suy tư, bỗng nhiên nhớ tới lúc nãy Vũ Hoàng Diệp chủ động tình nguyện muốn hộ tống Ca nhi và Thư Tuyết Ngọc về phủ, trong lòng bỗng nhiên có dự cảm xấu, lại nhìn Ca nhi trong lòng đột nhiên giật mình, sắc mặt chuyển sang lạnh lùng, lau đi nước mắt, trong đôi mắt lộ ra cảnh giác cùng đề phòng chưa từng có, cùng với phẫn nộ, dự cảm trong lòng Bùi Chư Thành càng thêm mãnh liệt, vỗ nhẹ nhẹ lung Bùi Nguyên Ca, tỏ vẻ tất cả có ông ở đây.



Chuyển Ca nhi vào mặt trong xe ngựa, Bùi Chư Thành nhoài người ra ngoài, đón nhận gương mặt Vũ Hoàng Diệp kiêu căng ngạo mạn, vẻ mặt thản nhiên: "Lý thống lĩnh chặn lại xe ngựa của ta có chuyện gì sao?"



Vũ Hoàng Diệp chuyển ánh mắt vào bên trong xe ngựa, lại chỉ nhìn đến một bóng lưng màu đỏ nhạt, đang muốn nhìn kỹ, màn che đột nhiên hoàn toàn bị che lại. Theo bản năng, hắn ngẩng đầu đón nhận vả mặt Bùi Chư Thành sơ đạm, lại chuyển ánh mắt vào trong xe ngựa, không chút để ý nói: "Bùi đại nhân, ta có chuyện muốn nói với Nguyên Ca, còn thỉnh Bùi đại nhân giúp đỡ, mời Nguyên Ca ra gặp ta một lát!"



"Trước mắt đã gần canh ba, Ca nhi nhà ta lại là nữ nhi gia, làm sao có thể cùng nam tử gặp mặt? Tốt xấu gì Lý thống lĩnh cũng là tân khoa trạng nguyên, đọc sách thánh hiền lớn lên, làm sao có thể đưa ra yêu cầu vớ vẩn như thế?", sắc mặt Bùi Chư Thành xanh mét, lạnh lùng thốt.



Đêm nay ông vốn cùng Lý Minh Hạo đối chiến, mơ hồ nhận thấy được lời nói hành vi của Lý Minh Hạo dị thường, ngay sau đó Lý Minh Hạo lại lấy ra Hoàng đế thủ dụ, chứng minh thân phận, còn nói có chuyện quan trọng muốn gặp mặt Hoàng đế ngay lập tức. Sau khi ông xác nhận đúng là thủ dụ không sai, mới để Lý Minh Hạo đến Huyên Huy cung. Không ngờ Lý Minh Hạo thế nhưng ở Huyên Huy cung ra tay quá nặng, đả thương rất nhiều hộ vệ, làm cho Bùi Chư Thành rất tức giận, cảm thấy Lý Minh Hạo làm việc không ổn thõa.



Rõ ràng trong tay hắn có thủ dụ, có mật chỉ, chỉ cần lấy ra hộ vệ chẳng lẽ dám cản đường của hắn hay sao?



Thời điểm đó rõ ràng biết những người này đều là người bảo hộ Hoàng đế, lại còn ra tay quá nặng, cũng không biết là có tâm tư gì. Hơn nữa trong số những người bị Lý Minh Hạo đả thương vừa vặn còn có thân binh Bùi Chư Thành tự tay mang đến, càng thêm không vui. Lúc này Lý Minh Hạo lại còn dám đêm khuya ngăn lại xe ngựa của ông, còn trước mặt ông nói muốn con gái ông ra gặp hắn... Lý Minh Hạo khinh thường ông là loại người nào? Lại xem Ca nhi là hạng người gì?



Vũ Hoàng Diệp tự nhận là chính mình đã thực khách khí, không nghĩ tới lại bị Bùi Chư Thành cự tuyệt rõ ràng lưu loát như vậy.



Trong lòng Vũ Hoàng Diệp không khỏi có chút tức giận, rốt cuộc đảo mắt nhìn kỹ Bùi Chư Thành, hồi lâu bỗng nhiên cười nói: "Bùi đại nhân, chuyện đêm nay ngươi cũng thấy rồi, cũng nên biết thân phận của ta cùng với phân lượng của ta giờ phút này ở trong lòng phụ hoàng. Lúc này đắc tội ta không phải cử chỉ sáng suốt đâu? Bùi đại nhân cũng là người có kinh nghiệm trong quan trường, chẳng lẽ ngay cả chút ánh mắt này cũng không có?"



Uy hiếp ông sao?



Cá tính Bùi Chư Thành vốn đã cứng rắn, cũng vô cùng bao che người thân, lúc này cười lạnh đáp: "Lời ấy của Lý thống lĩnh sai rồi, ta nhưng thật ra cảm thấy, lúc này đắc tội lý thống lĩnh vừa vặn tốt. Hiện tại thân phận Lý thống lĩnh không rõ, chẳng qua chỉ là nhị phẩm thống lĩnh cấm vệ quân, đồng dạng bản quan cũng là nhị phẩm Hình bộ thượng thư, phẩm quan vừa vặn tương đương, không thừa dịp lúc này đắc tội chẳng lẽ còn đợi đến lúc Lý thống lĩnh biến thành Thất điện hạ mới đắc tội sao?"



"..." Vũ Hoàng Diệp chỉ nghĩ đến Bùi Chư Thành có bản lĩnh mang binh đánh giặc, không nghĩ tới mồm miệng cũng lanh lợi như thế, nhất thời bị nghẹn nói không ra lời.