Đích Nữ Vương Phi

Chương 93 : Ngươi còn giả bộ bao lâu nữa?

Ngày đăng: 22:34 21/04/20


Vân Tuyết Phi cúi đầu nhìn Tư Nam Tuyệt chằm chằm, cho dù trong đêm đen, vẫn có thể thấu qua bóng đêm mơ màng, nhìn ra vẻ suối tuôn trong mắt hắn, liễm diễm phương hoa.



Khi nàng cúi đầu, từng tấc đến gần Tư Nam Tuyệt, ngửi hơi thở phái nam nóng rực quen thuộc, toàn bộ bàn tay của nàng đều là mồ hôi, trái tim bùm bùm giống như muốn nhảy lên đến cổ họng, cùng với mặt trăng vẩy xuống ánh sáng bạc, nhìn hấp dẫn mềm mại gần trong gang tấc, nàng nuốt nước miếng một cái, cho dù nàng đụng ngã hắn trước, nhưng thật sự ra trận, nàng vẫn khẩn trương sợ hãi.



"Thế nào? Dám không?" Âm thanh phái nam dịu dàng hài hước đột nhiên vang lên, kèm theo lồng ngực chấn động rất nhỏ. Hắn nhìn lên nữ nhân nào đó tiến lùi đều khó trước mặt, nụ cười khóe miệng càng để càng lớn.



Một bộ dạng đáng đánh đòn như vậy, ở trong cái liếc mắt của Vân Tuyết là khiêu khích trắng trợn, nàng nắm chặt vạt áo ở lồng ngực hắn, ánh mắt hơi lạnh, hung hăng dán về phía cánh môi của hắn, bởi vì dùng sức quá mạnh, không cẩn thận dập đầu đến hàm răng của hắn, lập tức đau đớn hít khí một hồi.



"Nha đầu ngốc ~" Một tiếng thở dài nhẹ nhàng cưng chiều truyền ra từ trong lồng ngực.



Ngay sau đó một đôi bàn tay mạnh mẽ đột nhiên vòng chắc lấy nàng, trời đất xoay tròn, nàng bỗng chốc bị đè ở phía dưới, còn chưa kịp phản ứng, cánh môi nhẹ nhàng liếm láp chỗ da vừa mới va chạm, khi hắn nhẹ nhàng mút thỏa thích, đau đớn từ từ biến mất, thay vào đó là cảm giác mát mẻ thoải mái.



Trằn trọc triền miên chốc lát, Tư Nam Tuyệt ngẩng đầu lên, sững sờ nhìn người trước mặt co rúc ở trong ngực hắn giống như mèo con, hắn bất đắc dĩ thở dài: "Hôm nay năng lực của vi phu có hạn, chỉ có thể phục vụ đến chỗ này, đợi sau này có cơ hội nhất định thỏa mãn nương tử gấp bội ~"



Ngay sau đó trên người đột nhiên nhẹ đi, dưới giường bên cạnh lõm xuống, một thân thể nóng như lửa dính sát nàng, chặn ngang ôm chặt nàng trong ngực.



Đợi tiếng hít thở vững vàng truyền đến từ sau lưng, Vân Tuyết Phi mới chậm rãi mở mắt ra, hôm nay nàng vốn chỉ vì chuyện Thái phi mà tâm tình không tốt, mới nghĩ đến việc muốn lưu lại dấu vết thuộc về của nàng ở trên người hắn, nhưng đợi đến khi đứt gân não ra trận, cưỡi hổ khó xuống, nàng nặn ra mồ hôi lạnh, cuối cùng hiện tại cũng xuống, rốt cuộc trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhưng thẳng tới nay tại sao người không thỏa mãn lại có thể là nàng?




"Tạo hóa cái gì? Nàng ta có mấy tầng cơ hội có thể khỏe?" Cũng đã đến nước này rồi, chỉ cần Thẩm Lưu Nhiễm nhớ ra, thì nàng có thể đến gần chân tướng hơn.



"Chỉ cần nàng ta nguyện ý, rất nhanh sẽ có thể khỏe!" Tần Lan thu hồi hòm thuốc, sớm biết chuyện như thế này, hắn cũng không vội vã chạy về từ biên cương.



Ánh mắt Vân Tuyết Phi chợt lóe, lại dừng tầm mắt ở khuôn mặt mờ mịt, ánh mắt hỗn độn, trong miệng không ngừng nỉ non câu kia: "Tiểu thư, thật xin lỗi, ta không cố ý, không cố ý. . . . . ."



Đợi sau khi Tần Lan đi ra, cả căn phòng chỉ còn lại hai người Vân Tuyết Phi và Thẩm Lưu Nhiễm, từng tiếng thật xin lỗi vang vọng.



Vân Tuyết Phi đi đến trước bàn, rót cho mình ly trà, sau đó đi tới trước mặt nữ nhân có khuôn mặt mờ mịt, ánh mắt lạnh lẽo, trực tiếp xối nước trà ở trên đầu Thẩm Lưu Nhiễm, chỉ trong nháy mắt như vậy, nàng vẫn thấy được, thân thể Thẩm Lưu Nhiễm run lên một cái, còn có kinh ngạc trong đôi mắt kia.



"Thẩm Lưu Nhiễm, ngươi còn giả bộ bao lâu nữa?" Vân Tuyết Phi lạnh lùng nói, nàng sớm nên nghĩ đến nữ nhân này vốn đang giả bộ.



Thẩm Lưu Nhiễm sững sờ nhìn Vân Tuyết Phi, vẻ mặt có chút giật mình, từng giọt từng giọt nước theo tóc chảy xuống, nàng ta mở to miệng nói: "Ngươi biết khi nào?"



"Ta đã sớm nghi ngờ, nhiều lần ám toán, mỗi lần đều do ngươi nhắc nhở, chúng ta mới phát hiện, đâu có chuyện trùng hợp như vậy, cho đến câu nói vừa rồi của Tần Lan, ta mới thật sự khẳng định, từ đầu tới cuối, ngươi hoàn toàn không điên khùng, lúc ấy khi Hạ Hầu Cảnh tìm đến ngươi, ngươi bị người khác đuổi giết, là hắn cứu ngươi, ngươi biết tình cảm của hắn đối với Tiết Phỉ, lo lắng hắn giận chó đánh mèo lên ngươi, cho nên ngươi giả điên, cố ý tiết lộ điểm đáng ngờ, để cho hắn bảo vệ ngươi, ngươi cho rằng có hắn bảo vệ nên có thể bình yên, không ngờ trên đường hắn gặp phải đuổi giết, ngươi phải chạy loạn, sau đó đụng phải ta, ngươi đều sớm mưu tính trước tất cả chuyện này!"