Đích Nữ Vương Phi

Chương 113 : Trước thành gia, sau lập nghiệp

Ngày đăng: 22:34 21/04/20


Đáy mắt Hạ Hầu Cảnh thoáng qua một nét u tối, nhưng rất nhanh đã biến mất, khôi phục lại trạng thái bình thường, giọng nói trầm thấp lạnh lùng vang lên: “Thù lớn của mẫu phi một ngày chưa báo, chất nhi sẽ không thành thân!”



“Con hiếu thảo như vậy, cô rất vui mừng ~” Mộc Thanh Lan khẽ gật đầu, chân mày đang nhíu chặt cuối cùng cũng giãn ra. Bà vốn còn lo lắng đúng như lời Thư Đới nói, Cảnh nhi thật sự thích Vân Tuyết Phi nha đầu kia. Bây giờ nghe được câu trả lời như vậy, bà rốt cuộc có thể để xuống nỗi lo lắng trong lòng. Một Tiết Phỉ đã đủ rồi, không thể vì nữ nhi thường tình mà làm lỡ đại sự!



Chỉ có điều, bà đưa tay vỗ nhẹ tay Hạ Hầu Cảnh, cất giọng dịu dàng ấm áp: “Con trưởng thành rồi, cổ nhân nói: trước thành gia, sau lập nghiệp. Thù của mẫu phi con thì nhất định phải báo, nhưng cô vẫn hi vọng con có thể mau sớm thành thân, tìm nương tử để có người chăm sóc cho con, trong lòng cô cũng an ủi đôi chút ~”



Ánh mắt Hạ Hầu Cảnh gom lại thành một tầng mây mù, bên trong lộ ra thấp thoáng một chút bi thương, hắn chợt cười một tiếng, ngữ điệu nghe không ra cảm xúc lẩm bẩm nói: “Ta cũng muốn thành thân sớm, nhưng mà nàng không muốn gả cho ta!”



Mộc Thanh Lan nghe vậy ánh mắt ngưng tụ, cầm lấy tay hắn hơi dùng sức, nhìn Hạ Hầu Cảnh cau mày, không tin nói: “Thiên hạ còn có nữ nhân nhìn không vừa mắt Tiểu Cảnh con?”



Đợi sau khi lấy lại tinh thần, ý thức được mình đã nói cái gì, giọng nói Hạ Hầu Cảnh lành lạnh nhưng không đánh mất sự hòa nhạ, mỉm cười gật đầu: “Củ cải xanh tất cả đều có tình yêu (*), thiên hạ nhiều nữ tử như vậy, vẫn có ngoại lệ!”



(*) Ý chỉ ai cũng có sở thích của riêng mình, không quan trọng ai đúng ai sai.



“Đừng nói sang chuyện khác, mới vừa rồi con nói nàng không muốn gả cho con, nha đầu kia là ai?” Tròng mắt xinh đẹp nhưng sắc bén của Mộc Thanh Lan mang theo ý dò xét, băn khoăn ở trên người Hạ Hầu Cảnh, giọng nói hơi tức giận: “Nói đi, cô làm chủ cho con!”



Hạ Hầu Cảnh hơi ngẩn ra, nhếch môi cười, giọng nói trong trẻo như dòng suối mát: “Tạm thời còn chưa có, vừa nãy con chỉ nói đùa thôi, đợi gặp được nữ nhân con yêu và nàng cũng yêu con, chắc chắn sẽ nói cho cô biết, nhanh chóng thành thân!”



Mộc Thanh Lan ngước mắt cẩn thận quan sát, một lúc sau khẽ thở dài nói: “Có tâm sự gì thì nói với cô, con thích, cô nhất định sẽ đoạt lấy cho con!” Năm đó Tiết Phỉ khiến cho Cảnh nhi chán chường một thời gian dài như vậy. Hiện tại nếu quả thật có người có thể làm Cảnh nhi lấy được sự vui vẻ trở lại, như vậy, bà có thể không cân nhắc chuyện gia thế, chỉ cần nữ tử kia xuất thân trong sạch, bà lập tức đồng ý để nàng kia vào cửa!



Thu hồi nụ cười, Hạ Hầu Cảnh trịnh trọng nghiêm túc nói: “Cô ra tay, chuyện nhất định sẽ làm chơi ăn thật. Nếu chất nhi tìm được nữ tử mình thích, chắc chắn sẽ báo cho cô đầu tiên, đến lúc đó cô lập tức đoạt cho ta, cũng có thể tiết kiệm được một ít tiền sính lễ!”



Mộc Thanh Lan nghe vậy hừ lạnh một tiếng, trợn mắt nhìn Hạ Hầu Cảnh: “Không nghiêm chỉnh!”




“Đúng đó, tốt xấu gì cũng là nhạc phụ huynh, Tư Nam Tuyệt huynh không nhìn mặt tăng, cũng phải nể mặt mũi ta chứ!” Vân Tuyết Phi cau mày không vui.



Tư Nam Tuyệt đang dọn dẹp bàn cờ nghe vậy thì dừng lại, chợt mỉm cười, như tắm gió xuân: “Ta tin tưởng nhạc phụ đại nhân thích quan minh chính đại đánh cờ hơn!”



Khóe miệng Tô Thần Tường vui vẻ nâng lên, dòm Tư Nam Tuyệt nói: “Ngươi có ý định cùng ta học một chút chuyện buôn bán không?” Hắn bỗng chốc quay đầu, áy náy nhìn Vân Tuyết Phi, trong ánh mắt sâu kín tràn trề sự yêu thương: “Mọi thứ của ta sớm muộn đều giao lại cho Phi Nhi, làm tướng công nò, ta hi vọng ngươi có thể giúp nó phân ưu giải nạn!”



Vân Tuyết Phi sững sờ, làm sao cũng không ngờ phụ thân đột nhiên nhắc đến chuyện này, nàng nhìn ánh mắt áy náy của Tô Thần Tường, an ủi nói: “Phụ thân trước đây ngươi cũng không biết rõ có sự tồn tại của ta, cái gọi là người không biết không có tội, không cần khó chịu!”



Tô Thần Tường trông thấy nữ nhi khéo léo hiểu lòng người như thế, nhất thời vui mừng, nhìn Tư Nam Tuyệt tiếp tục nói: “Ta chỉ có một nữ nhi duy nhất, ngươi phải đối xử tốt với con bé. Nếu để ta biết ngươi làm cho nó bị nửa phần uất ức, ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi. Mặc dù nhà ta là thương nhân, nhưng trong lòng ta Phi Nhi chính là công chúa cao quý nhất, đáng giá với tất cả mọi thứ tốt nhất trên đời!”



Tư Nam Tuyệt trịnh trọng gật đầu một cái, không để ý tới Tô Thần Tường đang có mặt ở đây, đưa tay tới nắm lấy tay Vân Tuyết Phi, chứng kiến vẻ mặt nàng đỏ ửng yêu kiều, trong lòng một trận nhộn nhạo.



“Ta thấy thời gian không còn sớm nữa, ta còn phải kiểm tra ở cửa hàng, hôm nay tới đây thôi, ta đi trước ~” Tô Thần Tường đứng dậy cáo từ: “Nhìn thấy Phi Nhi không có gì nguy hiểm tính mạng, ta cũng an lòng!”



Sau tiếng đóng cửa lần nữa vang lên, trong nhà chỉ lại hai người, Tư Nam Tuyệt duỗi tay nói với Vân Tuyết Phi: “Tới đây!”



Vân Tuyết Phi nhẹ nhàng đi tới, còn chưa đứng vững, Tư Nam Tuyệt đã kéo Vân Tuyết Phi vào trong ngực, ngửi mùi thơm nữ nhi quen thuộc, hắn liền cảm thấy vô cùng thoải mái: “Trong người còn chỗ nào khó chịu không?”



Rúc vào trong ngực Tư Nam Tuyệt, Vân Tuyết Phi nâng nửa người lên, đột nhiên ngẩng đầu, lại gần bên tai Tư Nam Tuyệt, thổi hơi nóng nói: “Không có!”



Tiếng nói vừa dứt, Tư Nam Tuyệt liền cúi xuống, ngậm chặt đôi môi của nàng, khắng khít như môi với răng, triền miên đục khoét!