Đích Trưởng Nữ

Chương 25 : Tư đồ dật

Ngày đăng: 05:28 19/04/20


Triệu Khả Nhiên theo

thanh âm nhìn lại, nam tử một thân cẩm bào màu tím đang từ từ đi đến chỗ các nàng. Ngũ quan tuấn dật, tóc dài bay lên, cẩm bào màu tím phụ trợ

cho bóng dáng cao lớn thon dài của hắn. Cổ tay áo cùng cổ áo thêu tơ

vàng, thể hiện thân phận cao quý, giơ tay nhấc chân đều biểu lộ ra sự

tao nhã, tất cả hành động đều thuyết minh nam tử này sinh ra không phú

cũng quý.



“Uyển Nhu, sao mua một chiếc trâm cài lại lâu như vậy

a?” Nam tử đi lên phía trước hỏi, không chú ý tới Triệu Khả Nhiên đang

đứng một bên.



Uyển Nhu.



Nghe cái tên này, Triệu Khả Nhiên

cảm thấy rất quen thuộc… Uyển Nhu, Vân Uyển Nhu, đúng rồi, Vân Uyển Nhu. Triệu Khả Nhiên linh quang chợt lóe, đột nhiên nhớ tới tên nữ tử trước

mắt, Vân Uyển Nhu. Vân Uyển Nhu, hòn ngọc quý trên tay Vân tướng, cũng

giống như Triệu Khả Nhân, là một trong tứ đại mỹ nhân kinh thành, xuất

thân cao quý, từ nhỏ đọc đủ thứ thi thư, là một mỹ nhân tài mạo song

toàn.



Vân Uyển Nhu nhìn thấy tử y nam tử, ánh mắt ngoan độc đầy ý cướp đoạt, chiếm hữu vừa nãy lập tức rút đi, trong mắt tràn đầy nhu

tình cùng ái mộ.



“Còn không phải nàng, muốn cùng tiểu thư chúng

ta đoạt trâm cài.” Vân Uyển Nhu còn chưa mở miệng, nha hoàn Băng nhi bên cạnh nàng nhanh chóng giành trước mở miệng cáo trạng.



Nghe cáo trạng nhanh nhảu độc ác của nha hoàn này, Triệu Khả Nhiên lạnh lùng cười, cũng không phản bác.



Vân Uyển Nhu cũng ảo não trừng mắt nhìn Băng nhi, rồi làm nũng lôi kéo cánh tay tử y nam tử, nũng nịu nói: “Dật ca ca, không có việc gì, ta đã mua

được, chúng ta hiện tại đi thôi!”



Nói xong, vội vàng kéo tử y nam tử rời đi, nàng không muốn Dật ca ca chú ý tới nữ tử trước mắt, mới vừa nãy, Dật ca ca đã bị nàng ta hấp dẫn, nàng tuyệt đối sẽ không để hai

người có cơ hội chạm mặt. Nhưng sự thật cố tình không như nàng mong

muốn, tử y nam tử vẫn nhìn thấy Triệu Khả Nhiên.



Tử y nam tử nhìn thấy Triệu Khả Nhiên liền sửng sốt một chút, rất nhanh một đạo ánh sáng liền thay thế kinh ngạc. Kỳ thực, thời điểm nữ tử trước mắt này đang

dạo phố, hắn cũng đã chú ý tới nàng, chẳng phải bởi vì dung mạo nàng
sinh ra trong gia đình giàu có quyền quý, thật là tốt biết bao a!



Nhìn tất cả đồ vật trước mắt, Linh Nhi nổi lên lòng tham xấu xa.



Trong phòng cũng không có người nào, Linh Nhi nhẹ nhàng mở hộp đựng trang sức của Triệu Khả Nhiên ra, trái xem phải chọn, cuối cùng lấy một chiếc

trâm cài khắc hoa mẫu đơn quý giá giấu ở trên người.



Tất cả mọi chuyện đều tiến hành thuận lợi, Linh Nhi cẩn thận đóng chặt cửa, nhìn xung quanh một chút, rồi đi ra ngoài.



Thật ra Linh Nhi dám làm như thế, đơn giản bởi vì Triệu Khả Nhiên bình

thường trang điểm rất ít khi mang nhiều đồ trang sức. Những thứ đặt

trong hòm, nàng căn bản cũng không để ý rằng mình có bao nhiêu trang

sức, thiếu một, hai món như vậy, cũng sẽ không bị phát hiện . Trâm cài

giống nhiều như vậy, Triệu Khả Nhiên nhiều hơn hai, thiếu đi một chiếc,

nàng cũng không biết. Hơn nữa, Triệu Khả Nhiên dường như chưa từng mang

chiếc trâm cài này, vậy chứng minh rằng nàng không thích nó, cho dù

không thấy, nàng cũng sẽ không quá để ý.



Linh Nhi trong lòng yên

lặng tính toán làm thế nào để nhanh chóng mang trâm cài đi cầm, dù sao

nếu luôn để trên người, nếu như bị phát hiện, sự tình sẽ không tốt lắm.

Tuy rằng nàng không sợ bị Triệu Khả Nhiên phát hiện. Nếu buổi sáng hôm

nay Triệu Khả Nhiên không nói với nàng những lời thấm thía đó, nàng nhất định không dám làm như thế này. Nhưng dựa theo biểu hiện của Triệu Khả

Nhiên sáng nay, nàng vẫn được Triệu Khả Nhiên tin tưởng, cho nên nàng

hiện tại làm việc càng thêm không biết sợ.



Cũng không biết Linh

Nhi rất tinh mắt, hay là nói vận mệnh của nàng bất hạnh, nhiều đồ trang

sức như vậy không ăn trộm, lại cố tình trộm chiếc trâm cài kia. Chính

xác là bình thường Triệu Khả Nhiên không mang chiếc trâm cài này, nhưng

cũng không phải là do không thích.



Vả lại, hiện tại Triệu Khả

Nhiên đã không còn là Triệu Khả Nhiên trước kia, một chiếc trâm cài như

vậy, cũng đủ để nàng rơi vào vạn kiếp bất phục.