Điểm Dối Lừa

Chương 71 :

Ngày đăng: 13:21 19/04/20


Trong phòng chết của con tàu Charlotte, Rachel Sexton giới thiệu Michael Tolland và Corky Marlinson với Pickering. Sau đó cô tường thuật lại tất cả các sự kiện đã diễn ra trong ngày.



Giám đốc NRO ngồi bất động, nghe chăm chú.



Rachel kể về những sinh vật phù du phát sáng trong hố băng, về hành trình ra khỏi bán sinh quyển của họ, về quá trình phát hiện cột băng nước biển bên dưới tảng thiên thạch, cuối cùng là trận tấn công của một lực lượng mà cô tin chắc là đội đặc nhiệm.



William Pickering vốn có tiếng về khả năng lắng nghe những thông tin phức tạp một cách chăm chú và khách quan, ấy thế mà lần này ánh mắt của ông mỗi lúc một thêm băn khoán khi nghe những diễn tiến của câu chuyện. Rachel cảm nhận được thái độ hoài nghi, rồi đến sự phẫn nộ khi ông nghe cô kể về cái chết của Norah Mangor và tình huống thập tử nhất sinh của họ. Dù muốn buộc tội Giám đốc NASA ngay lập tức, cô hiểu Pickering sẽ không tin nếu không có chứng cớ rõ ràng. Nên cô chỉ vắn tắt và khách quan tường thuật lại các chi tiết. Rachel kể xong, Pickering vẫn ngồi bất động thêm vài giây nữa.



- Cô Sexton này, - cuối cùng ông lên tiếng - và cả hai vị nữa.



Ông lần lượt nhìn cả ba người.



- Nếu những sự kiện đó là thực, tôi không có lý do gì để nghĩ rằng các vị nói dối cả. Cả ba người đã quá may mắn được cứu thoát.



Họ yên lặng gật đầu. Tổng thống triệu tập bốn người khoa học dân sự, và hai trong số họ giờ đã không còn.



Pickering thở dài phiền muộn, như thế không biết phải nói gì tiếp. Những sự kiện đó rõ ràng là chưa nói lên gì nhiều.



- Liệu có khả năng cái lỗ khoan mà các vị nhìn thấy bên dưới tảng thiên thạch là hiện tượng tự nhiên không?



Rachel lắc đầu.



- Nó quá hoàn hảo. - Cô mở tấm ảnh chụp cắt lớp sũng nước ra rồi giơ lên trước camera. - Vô cùng hoàn hảo.



Pickering nhìn kỹ tấm ảnh, gật gù đồng ý. - Đừng để mất tấm ảnh này nhé.



- Tôi đã gọi cho Marjorie Tench và bảo bà ta cho hoãn cuộc họp báo lại, - Rachel nói - nhưng bà ta cương quyết không nghe.



- Tôi biết. Bà ta vừa gọi đến đây.



Rachel ngước nhìn lên, kinh ngạc. - Mariorie Tench đã gọi cho Giám đốc rồi cơ à? - Nhanh thật.
Như thế tức là, Pickering lại nói, lúc này quay sang nhìn Rachel - rằng NASA phát hiện một tảng thiên thạch có chứa hoá thạch sinh vật sống, và để cho mọi người tự do mang các mẫu đá đi khắp nơi hay sao?



- Vấn đề là ở chỗ, - Corky nói - mẫu đá trong tay tôi đích thực là của một tảng thiên thạch. - Ông ta giơ mẫu đá gần camera hơn nữa. - Ngài có thể đưa mẫu này cho bất kỳ nhà thạch học, nhà vũ trụ học, hay nhà địa chất học nào, họ sẽ tiến hành kiểm tra, và sẽ đều rút ra hai kết luận. Một là, nó có niên đại 190 triệu năm. Hai là, nó có thành phần hoá học khác với bất kỳ loại đá nào trên hành tinh của chúng ta.



Pickering nhoài người về phía trước để nhìn thật kỹ mẫu đá.



Dường như hơi kinh ngạc Rồi ông ta thở dài:



- Tôi không phải là nhà khoa học. Tôi chỉ biết rằng nếu tảng thiên thạch đó là thật, mà có vẻ là thế thật thì tại sao NASA không đem nó ra giữa thanh thiên bạch nhật? Tại sao có người lại cố tình đặt nó vào trong lòng phiến băng rồi đi thuyết phục để mọi người tin vào tính xác thực của nó?



Đúng lúc ấy, tại Nhà Trắng, một nhân viên anh ninh đang quay số văn phòng của Marjorie Tench.



Ngay sau hồi chuông đầu tiên, bà trợ lý cấp cao nhấc máy ngay.



- Tôi nghe.



- Thưa bà Tench, - nhân viên an ninh nói - tôi đã tìm được thông tin bà đang cần. Cú điện thoại bằng đường dây thông thường mà Rachel Sexton gọi cho bà ban nãy. Chúng ta đã xác định được điểm gọi đi.



- Nói đi.



Bên mật vụ báo rằng tín hiệu được phát đi từ tàu ngầm Charlotte của Hải quân Hoa Kỳ ạ.



- Cái gì?



Họ không có được toạ độ, thưa bà, nhưng họ biết chắc tần số sóng vô tuyến của con tàu đó.



- Ôi! Lạy Chúa tôi! - Tench dập mạnh ống nghe, không nói thêm lời nào.