Điền Duyên

Chương 180 : Sinh hiềm khích

Ngày đăng: 12:56 30/04/20


Quế Hương ăn điểm tâm xong rồi đi tới tìm Cửu Nhi, rủ hắn đi đánh cá.



Ai ngờ đại mợ nói Cửu Nhi đi lên núi.



Quế Hương có vẻ không vui, liền chạy đến tìm Đỗ Quyên.



Hoàng Tước Nhi nói cho nàng biết, Đỗ Quyên đi lên núi hái trà.



Nàng thất kinh hỏi: "Đi với ai? Sao không kêu ta?"



Hoàng Tước Nhi do dự một chút, nói: "Cùng Lâm Xuân đi. Hình như rất xa, ngay cả ta đều không được đi, nói là ta chạy không nhanh. Khả năng cũng là bởi vì lý do này mới không gọi ngươi. Hoàng Ly cũng đi. À! còn có Cửu Nhi."



Nàng đương nhiên muốn đếm cho hết số người đi, bằng không người ta cho rằng Đỗ Quyên và Lâm Xuân đi riêng lẻ ra ngoài sẽ không tốt.



Lòng Quế Hương thực không phải tư vị, nói lời từ biệt với Hoàng Tước Nhi xong, đi nhà Nhị Nha.



"Đỗ Quyên đi đâu hái trà, ngay cả ngươi cũng không nói cho biết?"



"Ta không biết đâu."



Nhị Nha thấy sắc mặt nàng không tốt, do dự một chút, lại nói: "Không phải lần nào chúng ta cũng đi chung."



Bởi vì cây trà rải rác trên các đỉnh núi, có núi chỉ có mấy cây, quả thực không thích hợp nhiều người đi hái một lúc. Trước đây tỷ muội Đỗ Quyên cũng thường một mình hành động.



Quế Hương biết điểm này, nhưng hôm nay bất đồng. Hôm nay Lâm Xuân, Cửu Nhi đều đi, Đỗ Quyên lại không có gọi nàng.



Nhị Nha thấy nàng không ngồi, cũng không đi, tựa hồ rất bất an, lại nói: "Hay là chúng ta đi túi tôm đi, nếu không nữa thì đi đào măng. Hôm này thời tiết hoàn hảo."



Quế Hương thấy nàng tò mò, bỗng nhiên cảm thấy, không có Đỗ Quyên, mình và nàng cũng không có bao nhiêu lời để nói, liền cố mỉm cười, nói: "Không được. Ta về nhà. Nương ta nói hôm nay trồng đậu, ta đi hỗ trợ."



Nói xong liền đi.



Nhị Nha nhìn theo bóng lưng nàng có chút sững sờ.



Quế Hương về đến nhà đứng ngồi không yên.



Suy nghĩ một lát, nàng bỗng nhiên đứng dậy đi về hướng nhà đường tỷ Hòe Hoa.



Hòe Hoa đang tựa vào giường thêu hoa.




Quay đi lại phát sầu: Cửu Nhi thì không thể trông cậy vào, vậy khuê nữ phải làm thế nào đây?



Nàng cảm thấy, khuê nữ của mình xuất sắc nhất thôn Thanh Tuyền, trừ bỏ Cửu Nhi và Lâm Xuân, không ai có thể xứng đôi.



Nàng không thể nhớ thương Cửu Nhi, vẫn không thể nhớ thương Lâm Xuân sao?



Nhưng đến cùng, Lâm Xuân và Đỗ Quyên tính toán chuyện gì đây?



Việc này nàng nhất định phải làm cho rõ ràng, bằng không Đỗ Quyên thật chiếm 2 người trai hiền sao. Cũng không có đạo lý nha!



Không nói Hòe Hoa và nương đều có tâm tư riêng. Hơn nữa nói Quế Hương, trong lòng có một khối đá lớn đè nặng, không có mục tiêu đi dọc bên bờ sông, mắt nhìn không thấy bất cứ thứ gì.



Nàng khó chịu nghĩ, Xuân Sinh ca ca đối với Đỗ Quyên tốt như vậy, sao nàng có thể không thích hắn mà gả cho người khác chứ?



Nàng không cách nào tưởng tượng, nếu Đỗ Quyên thật gả cho Cửu Nhi, nàng phải làm thế nào?



Nàng đi tới đi lui, lại chuyển hướng đi Lâm gia.



Thấy Cửu Nhi còn chưa trở lại, nàng định đi tới nhà Lâm Xuân chờ.



Chuyến đi này, phát hiện biểu tỷ và biểu muội, Tiểu Phương và Tiểu Liên, đều tới nhà Lâm Xuân. Người mợ đó và Đại Đầu mợ không ngừng ám chỉ, ý nói 2 có gái có thể làm ra sao, hiền lành thế nào, muốn đem Tiểu Phương hứa cho Thu Sinh, Tiểu Liên hứa cho Xuân Sinh...



Nàng nghe xong tức giận vô cùng: Tiểu Liên kia làm sao có thể so cùng Đỗ Quyên?



Làm sao Xuân Sinh ca ca có thể coi trọng nàng!



Nàng như tìm được mục tiêu phấn đấu, vừa giúp rửa rau, vừa nói chuyện với Tiểu Liên, nói tới nói lui đều nói chuyện Lâm Xuân chiếu cố Đỗ Quyên thế nào, Đỗ Quyên xuất sắc ra sao, Đại Đầu cậu và mợ hy vọng Đỗ Quyên làm con dâu Lâm gia vân vân, đả kích Tiểu Liên.



Nàng vốn là người đơn thuần, nói chuyện cũng không cố kị, ngay cả Tiểu Phương nàng cũng không khách sáo, ý tứ là Tiểu Phương không xứng với Thu Sinh ca ca, đừng si tâm vọng tưởng.



Tiểu Liên còn thẹn thùng một chút, Tiểu Phương lại rất lợi hại, há miệng không buông tha người, cùng Quế Hương ngấm ngầm hay công khai đả kích lẫn nhau, ngươi tới ta đi, thiếu chút nữa cãi nhau.



Ngày hôm đó, Quế Hương ở lại Lâm gia, ngay cả trưa cơm cũng không về nhà ăn.



Nương nàng kêu em trai tới tìm, nàng lấy cớ nói đợi Đỗ Quyên, muốn cùng nàng học một thứ, sai đệ đệ trở về.



Ai ngờ đợi mãi đến trời tối.