Điền Duyên

Chương 205 : Thành toàn như thế

Ngày đăng: 12:56 30/04/20


Cuối cùng, việc này vẫn do Lâm thái gia ra mặt giải quyết.



Lâm thái gia lên tiếng: Lâm gia không nhận thông gia này, để Tiểu Liên ở lại, những người khác ngày mai rời đi, từ giờ về sau không cho vào cửa Lâm gia.



Đây chính là kết quả hắn một tay thúc đẩy.



Đám người nhị cậu vừa sợ vừa giận. Tuy Lâm Đại Đầu nói không nhận bọn họ, nhưng bất quá chỉ là nói dỗi, nhưng Lâm gia lão thái gia nói chuyện phân lượng lại bất đồng.



Đại cậu cũng nói người Lâm gia không phân rõ phải trái, thiên vị Hoàng gia.



Lâm đại gia chen miệng nói: "Đến cùng xảy ra chuyện gì, trong lòng các ngươi có phán đoán. Đừng coi người khác đều là kẻ ngốc. Chúng ta không rảnh nghe ngươi ngụy biện. Nghe nhiều, mình cũng sai theo."



Rồi ra lệnh người Lâm gia không để ý đến bọn hắn.



Có thế người Ngụy gia mới bối rối, mềm nhũn ra, quỳ bồi tội lão thái gia.



Lâm thái gia không tha, còn muốn bọn họ bồi tội Hoàng gia.



Nhị cậu kích động nói: "Hai đứa con gái Hoàng gia trong mắt không có trưởng bối, đánh mợ hắn thành như vậy, lão gia tử sao mặc kệ?"



Đỗ Quyên lại nói nàng không ném nhị mợ.



Nhị cậu si ngốc nhìn nàng, nói: "Nhiều người đều nhìn thấy, ngươi còn muốn chối?"



Đỗ Quyên nghiêm túc nói: "Ta nói không ném là không ném. Ta chỉ ném người chửi ta."



Nhị cậu bị nàng chọc giận muốn hộc máu, người mắng nàng  không phải là nhị mợ các nàng sao, cho rằng cứ như vậy có thể qua phà sao? Nên cả giận nói: "Ngươi còn dám nói càn nói bậy! Nhiều người nhìn thấy, ngươi ném chính là 2 mợ, còn có biểu tẩu các nàng."



Người Lâm gia nghecũng không hiểu ra sao, cảm thấy Đỗ Quyên hỗn hào.



Mắt Lâm Xuân lại lấp lánh nhìn Đỗ Quyên, chờ đoạn sau của nàng.



Đỗ Quyên nhàn nhã nói: "Nói như vậy, là nhị mợ và đại mợ mắng ta? Vậy thì khó trách. Người mẳng ra lời như vậy không xứng làm trưởng bối của ta! Ta cũng không có trưởng bối như vậy! Ta không đánh đến nàng răng rơi đầy đất là vì mặt mũi của Đại Đầu thím đó."



Sắc mặt đại cậu và nhị cậu hết xanh rồi đỏ.


Thành toàn bọn họ? Là thành toàn con của nàng thì có!



Trên đời này, không có người hồ đồ nhất, chỉ có càng hồ đồ.



Lâm Đại Mãnh đối diện vợ, cũng cảm thấy khó có thể tin tưởng.



Đầu óc vợ lão ngũ này, cũng không biết là thứ gì...



Người vây xem bàn luận xôn xao, còn có người nói, để Bát Cân cưới 2 người.



Nương Bát Cân chính nghĩa nói: "Vậy thì không được! Bát Cân chúng ta chỉ thích Đỗ Quyên... A —— "



Nàng còn chưa nói xong, liền thét lên che miệng lại.



Hoàng Ly hận nghiến răng nghiến lợi, trong tay nắm hai cái đập hạt dẻ, nói với nàng: "Ngươi còn dám nói hưu nói vượn, ta đập vỡ răng cửa của ngươi!"



Nhớ tới hành động "vĩ đại" vừa rồi của tỷ muội các nàng, Lâm Đại Mãnh vội vàng quát nương Bát Cân: "Câm miệng!"



Đỗ Quyên nhìn mọi người một cái, thấy Lâm Xuân cũng muốn phát tác, vội ý bảo hắn đừng lên tiếng, nghĩ lại một lần, trong lòng có tính toán, liền hỏi: "Cha nuôi, tộc quy Lâm gia có quy định rõ ràng là người phạm loại lỗi lầm này sẽ bị dìm lồng heo không?"



Lâm Đại Mãnh nghe xong cả kinh, vẻ mặt do dự.



Lâm Xuân lập tức hiểu, vội lớn tiếng nói: "Không sai! Bất luận nam hay nữ, phạm lỗi này đều bị dìm lồng heo."



Đỗ Quyên không nhìn vợ chồng Lâm Đại Thắng sắc mặt tái nhợt, gật đầu nói: "Vậy thì được rồi. Bọn họ không muốn cưới Tiểu Liên, vậy Bát Cân cũng không cần thiết giữ lại, xử trí theo tộc quy Lâm gia đi. Đau một lần quyết trừ bỏ tai họa này, đối với Lâm gia chỉ có lợi. Tiểu Liên vốn là cô gái trong sạch, bị goá chồng trước khi cưới, về sau Lâm gia làm chủ thay nàng lại tìm một mối hôn nhân tốt, so với gả cho Bát Cân tốt hơn nhiều."



Nói đến đây, nàng đưa ánh mắt nhìn qua Lâm Đại Thắng, cười híp mắt nói: "Về phần ta, đừng nói không dính líu gì tới Bát Cân, dù thật bị hắn đụng một cái, ta cũng sẽ không gả cho hắn. Các ngươi đừng phí tâm tư."



Lâm Xuân lập tức quay đầu chạy về nhà, muốn thỉnh thái gia gia đến xử trí.



Lâm Đại Mãnh vội vàng quát kêu lại, nhưng không kêu kịp hắn.



Hắn đầy lửa giận không chỗ phát tiết, quay đầu hướng Lâm Đại Thắng quát: "Ngu xuẩn! Ngươi ngại nhi tử chết được không được nhanh có phải không?"



Lâm thái gia vẫn nương tay, đáng tiếc Lâm Đại Thắng không cảm nhận được dụng ý của trưởng bối, còn trách bọn họ bất công, lại si tâm vọng tưởng, dùng lý do này đến áp chế Đỗ Quyên. Thật đáng buồn, mạng của con trai sắp không giữ được, hắn còn chọn tam nhặt tứ tuyện chọn con dâu.