Điền Duyên

Chương 275 : Thương tâm

Ngày đăng: 12:57 30/04/20


Trong sân Hoàng gia để đầy quang gánh, giỏ đan. Đây đều là thân thích Cây Lê Câu mang đến đưa lễ Hoàng gia.



Trong nhà chính Hoàng gia, người ngồi kín hết.



Hoàng Lão Thực và Phùng Thị cũng bị gọi trở về, là Hoàng đại nương cho gọi. Hai con trai, 2 con dâu, 2 cháu trai lớn, đều ở đây, bởi vì việc này rất trọng yếu, bà không thể tự chủ trương.



Tỷ muội Đỗ Quyên dâng trà xong, liền đi phòng bếp thu xếp trưa cơm.



Phùng Thị đứng dậy cười nói: "Ta đi hỗ trợ nấu cơm."



Hoàng đại nương trừng mắt kêu lại, "Vợ Lão Đại, ngươi đừng đi! Ba chị em Tước Nhi nấu cơm còn chưa đủ sao? Ngươi đi theo ngồi với đại mợ các nàng."



Phùng Thị đành phải ngồi xuống, "Nương đã nói vậy thì ta không đi."



Hoàng Nguyên nhìn lướt qua nãi nãi và nương, cười nhạt không lên tiếng.



Hoàng lão cha mời đám người anh vợ ngồi xuống xong xuôi, mới giới thiệu Hoàng Nguyên với mọi người. Ai cũng khen đứa cháu trai mới của Hoàng gia không dứt miệng, đều nói Hoàng Lão Thực có phúc khí.



Hàn huyên xong, đại cữu gia tràn đầy cảm kích nói với Hoàng lão cha và Hoàng Nguyên: "May mà cô gia phúc khí lớn, mất cháu trai lại tìm trở về. Nay ngay cả chúng ta là thân thích cũng được thơm lây, có thể đưa con cháu đến đọc sách. Người Cây Lê Câu miễn bàn rất hâm mộ, đều nói Phương gia lão cô nãi nãi  biết lo cho nhà mẹ đẻ."



Hắn lại không hỏi một tiếng, trước cảm tạ rồi trực tiếp để Hoàng gia thu nhận đám con cháu đến đọc sách.



Hoàng lão cha nghe xong trong lòng thùng một tiếng, bất động thanh sắc liếc về phía Hoàng Nguyên.



Hoàng Nguyên ôm quyền cười nói với Phương cữu gia: "Cữu gia gia đừng nói lời khách khí này, là thân thích chiếu cố là hẳn nên. Lại nói, còn không phải là nhà mẹ đẻ của nãi nãi!"



Mọi người nghe được mừng rỡ, Hoàng đại nương đầy mặt vinh quang.



Nhưng mà, Hoàng Nguyên nhìn lướt qua một đám con nít đang ngồi dưới đất, thân thiết hỏi: "Tìm được chỗ ở chưa?"




Hoàng đại nương càng mừng rỡ, thế này mới dám nhìn về phía cháu trai.



Ngoài ý liệu, Hoàng Nguyên không có phản ứng gì, chỉ mỉm cười, hỏi: "Nãi nãi an bài như vậy, cháu trai không phản đối. Nhưng là, trước mắt ở như thế nào? Trời nóng bức, không thể lập tức xây phòng ở. Người trong thôn tôn trọng chúng ta, chúng ta cũng không thể sai sử quá mức."



Hoàng đại nương nhất thời phấn chấn không thôi, vói: "Việc này dễ thôi thực. Bên lão Đại cho bốn người ở trước. Lão Đại, ngươi cùng vợ ngươi ngủ ở gác xép, đem phòng cho cháu ngươi ở. Bọn họ nhỏ, bò lên gác xép không an toàn..."



Hoàng Nguyên hít sâu một hơi nói: "Vẫn nên để cháu trai ngủ gác xép đi."



Hoàng đại nương và Hoàng lão cha trăm miệng một lời nói không được.



Hoàng Nguyên bỗng nhiên cất cao giọng, gằn từng chữ: "Nếu để cho cha mẹ ngủ gác xép, cháu trai chết không có chỗ chôn!"



Mọi người đều bị thần tình trang nghiêm kiên quyết của hắn làm rung động, trong phòng lặng ngắt như tờ.



Hoàng Nguyên đối với Hoàng lão cha nói: "Gia gia, việc này nãi nãi không biết nhưng gia gia biết. Cháu trai là người đọc sách, ý tứ chính là một chữ "Hiếu"! Ngày đó bởi vì ngỗ nghịch gia gia, đã bị ngự sử đại nhân cắt bỏ công danh tú tài. Hôm nay nếu để cho cha mẹ ngủ ở gác xép, còn mình lại an hưởng tôn phúc, sau này đừng nói làm quan, có thể chấp thuận cháu trai đến dự thi hay không đều khó nói. Nãi nãi trân trọng vãn bối tâm là tốt, chỉ là trong thiên hạ không có đạo lý này!"



Hoàng lão cha nghe xong run sợ,  quát bà già: "Ngươi nói bậy cái gì?"



Hắn không thích con dâu cả, hiện tại cũng sẽ không lên mặt với nàng. Hắn ở phủ thành nghe nói, con dâu cả hôm nay là "mẫu bằng tử quý", không thể không đếm xỉa tới nàng; còn có chính là cháu trai nói chữ "hiếu", thật là đáng sợ!



Lão già đột nhiên trở mặt, cháu trai còn nói đến nghiêm trọng như thế, Hoàng đại nương không khỏi có chút hoảng hốt, vội vàng nói: "Không ngủ thì không ngủ. Để cho tỷ tỷ ngươi..."



Hoàng Nguyên phẫn nộ rồi, lần nữa cắt đứt lời của nàng nói: "Hoàng gia ta tuy không phải là thư hương đại gia, nhưng cháu trai tốt xấu cũng đọc vài cuốn sách. Đọc sách phải hiểu lẽ! Tỷ muội của ta không coi là kim tôn ngọc quý thiên kim tiểu thư, nhưng không thể làm người mỗi ngày phải quyệt mông leo lên leo xuống, tổn khuê dự không nói, tôn nhi tương lai ra ngoài sẽ bị người nhạo báng! Nãi nãi đừng nên quan tâm nữa, để cháu trai ngủ gác xép đi. Cháu trai đã lớn, là nam tử hán đỉnh thiên lập địa, nên ăn chút khổ. Khi tỷ tỷ còn nhỏ, không phải mới mấy tuổi đã ăn khổ? Tiểu Bảo ca ca cũng giống như vậy, tuy nói Tiểu Thuận biết vài chữ, cũng vừa thả trâu vừa học tập. Trẻ con Hoàng gia chúng ta đều có thể chịu khổ!"



Hoàng lão cha nhìn vẻ mặt lẫm liệt của cháu trai, biết hắn nổi giận!



Bọn họ đã làm tổn thương tâm người cháu này!