Điền Duyên

Chương 334 : Hoàng Tước Nhi cay cú

Ngày đăng: 12:58 30/04/20


Hoàng Tước Nhi cũng không buông tay, nhào lên, cưỡi lên hông nàng, một tay như cũ níu chặt tóc nàng, một tay từ trong lòng rút ra một cây thước thẳng, quất xuống.



Vừa quất, vừa cắn răng kêu lên: "Ta cho ngươi mắng! Ta cho ngươi mắng!"



Nương Hòe Hoa không còn sức đánh trả, hai tay bảo vệ đầu, hét thảm như giết heo, làm mọi người kinh hoảng nổi hết da gà.



Hoàng Tước Nhi kêu vài tiếng, lại đổi từ: "Ngươi có phục hay không? Có phục hay không? Nhận sai hay không? Nói, nhận sai hay không!"



Nương Hòe Hoa sao còn trả lời được.



Hoàng Tước Nhi không nghe thấy thanh âm cầu xin tha thứ, dĩ nhiên vẫn quất.



Cả một sân bao gồm Đỗ Quyên tất cả đều dại ra.



Đây là khuê nữ văn tĩnh nhất Hoàng gia sao?



Chẳng những có chuẩn bị mà đến, ngay cả công cụ cũng mang sẵn, chỉ chờ đợi thôi!



Cha Hòe Hoa theo sau vợ chạy đến, thấy thế dĩ nhiên không chịu bỏ qua, xắn tay áo muốn xông tới hỗ trợ. Còn chưa tới trước mặt, đã thấy trước mắt nhoáng lên một cái, trên mặt sớm ăn một bàn tay, không khỏi giận dữ.



Nhìn lại, là Hoàng Ly. Nàng ra sức chạy tới, nhảy dựng lên đánh hắn một bạt tai. Tư thế kia có chút giống vận động viên hiện đại, một kích xong, nương theo quán tính chạy tới phía trước vài bước, xoay một vòng mới quay đầu đứng vững, bày ra tư thái phòng thủ cẩn thận nhìn hắn.



Cha Hòe Hoa mắng: "Tiểu tiện * hóa..."



Mới vừa không để ý mặt mũi đuổi theo đánh Hoàng Ly, thì một cây roi da bay qua, "ba" một tiếng, đánh trúng mặt đất bụi bay mờ mịt, cay roi xượt qua cánh tay hắn đau rát.



"Ngươi dám động nàng thử xem?"



Thiếu nữ như phù dung mặt đầy sát khí, tay cầm roi da chắn trước người hắn.



Cha Hòe Hoa nhìn Đỗ Quyên không thấp hơn mình bao nhiêu, dáng người thon dài duyên dáng yêu kiều, khuôn mặt như hoa trong trẻo, hai mắt đe dọa nhìn hắn làm mắt hắn hoa lên, hắn không tự chủ được xấu hổ, nhát gan lùi về phía sau một bước.



Ba đoá hoa tỷ muội Hoàng gia đối đầu với 2 vợ chồng Vương gia, vừa bày ra tư thế, đám người sợ ăn vạ ầm ầm tản ra; sau đó lại tụ lại, ai nấy tự tìm kiếm vị trí thích hợp đứng, hình thành một vòng tròn lớn, đem năm người vây vào giữa.



Mọi người nhìn 3 chị em, ngạc nhiên không nói ra được.



Nhất là Hoàng Tước Nhi, đảo ngược hết ấn tượng của cả thôn với nàng.



Sao hôm nay Hoàng Tước Nhi lại mạnh mẽ hung ác như vậy?




Vương lão thái cuống quít nói với Vương tứ thái gia: "Mau cản bọn họ lại!"



Trong mắt bà tràn đầy sợ hãi, rất sợ Đại Cường bị kích động phát lời thề.



Vương tứ thái gia cũng cảm thấy không ổn, bước lên phía trước ngăn cản.



Lâm thái gia nghe xong lời Hạ Sinh nói, chống quải trượng lảo đảo một cái, mắng: "Tiểu tử đáng chết! Đồ hỗn hào! Đại Mãnh, tách bọn họ ra! Muốn tạo phản hả?"



Vì thế, trưởng bối hai nhà đi ra la mắng, khuyên giải, tách bọn họ ra. Nương Hòe Hoa cũng được kéo dậy, sớm bị Hoàng Tước Nhi đánh đến thay đổi hoàn toàn, như một cái đầu heo, cộng thêm năm đường vết thương túa máu trên mặt; Hạ Sinh lại đỡ Hoàng Tước Nhi, kéo nàng qua một bên, hỏi: "Phụ nữ đáng chết đó có đả thương ngươi không?"



Mọi người nghe xong không thể nhịn được nữa, ngay cả Hoàng Tước Nhi cũng ngượng ngùng cúi đầu.



Nương Hòe Hoa sao có thể nuốt xuống khẩu khí này, còn muốn xông tới liều mạng với Tước Nhi.



Vợ Đại Mãnh vợ vội tới ngăn nàng lại nói: "Ngươi còn muốn đánh? Vậy ta đánh với ngươi!"



Rồi vén tay áo lên như muốn động thủ.



Vương lão thái thái vội quát nương Hòe Hoa ngừng lại.



Một trận phong ba vừa tạm yên đã thấy Hòe Hoa từ trong nhà lao tới, cười thảm nói với Đỗ Quyên: "Ngươi không cần sinh khí, ta không làm hư chuyện tốt của ngươi."



Nói xong quay đầu lao vào vách tường.



Thu Sinh hoảng sợ hô to: "Hòe Hoa!"



Vội vàng muốn chạy qua đỡ, nhưng đã quá chậm.



Mọi người đều kinh hãi, chen nhau muốn tới cứu giúp.



Nhưng mọi cứu viện đều vô ích, bởi nàng cố ý tuyển nơi không có người đứng.



Lúc chỉ mành treo chuông, Tiểu Liên từ phía sau hành lang chui ra ngoài, giơ chân gạt chân nàng mới cản được mối hoạ. Dù vậy, bên thái dương Hòe Hoa vẫn bị thương, đổ máu, có thể thấy được vừa rồi nàng tuyệt không phải diễn trò, mà là quyết chí chết.



Đỗ Quyên nhìn nàng chỉ có một ý niệm: nàng thật điên rồi!



Sự điên cuồng này làm cục diện xoay chuyển: người Vương gia đều phẫn nộ, trưởng bối Lâm gia không dám cường ngạnh nữa, ngay cả Lâm Đại Đầu cũng tắt hỏa. Hòe Hoa đang có thai đó.