Điền Viên Cẩm Tú

Chương 112 : Lại nghe thấy mạc vân thiên

Ngày đăng: 17:32 30/04/20


“Nghe nói vị Mạc thiếu tướng quân này năm nay mới mười sáu tuổi thôi, đúng là anh hùng xuất thiếu niên* mà.”



Thiếu niên”



* Anh hùng từ khi còn trẻ tuổi.



“Các vị đại thúc, Mạc thiếu tướng quân năm nay mới mười sáu thôi sao?” Tử Hiện giật mình hỏi người đang nói bên cạnh.



Đám Tử La cũng rất kinh ngạc với số tuổi của vị tướng quân này, tuy lúc nãy đứng xa xa có biết Mạc thiếu tướng quân rất trẻ, nhưng không ngờ lại chỉ mới mười sáu.



Tử La nghĩ, ở hiện đại, mười sáu2tuổi vẫn chỉ là một học sinh trung học mà thôi, vẫn còn đang được cha mẹ quan tâm chăm sóc, thế mà vị Mạc thiếu tướng quân này đã phải ở chiến trường vào sinh ra tử rồi.



“Đúng vậy, Mạc thiếu tướng quân mới mười một tuổi đã đến biến thành trấn thủ biên cương, năm mười bốn tuổi đã đánh lại người Dạ quốc xâm lược, đại thắng trở về. Nổi danh từ lúc đó đấy! Mạc gia im ắng nhiều năm, cuối cùng cũng xuất hiện một chiến thần.” Một vị thương nhân bốn mươi8mấy tuổi nghe Tử Hiên hỏi thì tiếp lời.



Mọi người nghe xong đều vô cùng kinh ngạc.



“Oa! Mười một tuổi đã trấn thủ biến thành, mười bốn tuổi đã đánh bại quân đội Dạ quốc, quả thật là chiến thần trời sinh.” Một trong mấy thư sinh chỉ khoảng mười mấy tuổi ngồi cạnh bàn Tử La cảm thán.



“Vị lão ca này, có phải huynh rất rõ về thân thể và cuộc đời của Mạc thiếu tướng quân không, có thể nói cho chúng ta chút sự tích về ngài ấy không?” Lại có một vị hơn ba6mươi tuổi hỏi



“Nói đến chuyện này, lão phu ta quả thật có chút hiểu biết về Mạc thiếu tướng quân. Ta đã từng đến buôn bán ở biến thành nơi Mạc thếu tướng quân trấn thủ. Biến thành bây giờ yên ổn hơn, sầm uất hơn trước kia nhiều, cũng có rất nhiều người tới đó giao thương buôn bán. Nhớ lại hơn hai mươi năm trước, ta và phụ thân đến biên cương, lúc đó rất hỗn loạn, chúng ta cũng chẳng kiếm được tiền về, dù sao thì cái mạng cũng quan trọng hơn bạc mà.”



“Nhưng3hơn một năm trước, ta quay lại biến thành thì phát hiện nơi đó phồn hoa, náo nhiệt hơn hai mươi năm trước nhiều. Bởi vì sau khi Mạc thiếu tướng quân tiếp nhận biến thành, ngài không chỉ có thực lực chống lại quân địch, mà còn khiến cho các nước luôn nhăm nhe biến thành của Đại Tề chúng ta sợ mất mật, không dám có hành động dị thường nào. Không những thế, ngài còn trị quấn cực kỳ nghiêm minh, không có bất kỳ quân lính Mạc gia nào đến quấy rầy dân chúng.”



“Hơn5nữa, ngài quản lý biến thành cũng rất có trật tự, không hề có hiện tượng lũng đoạn thị trường, lại không hề kỳ thị những người buôn bán ngoại lại như chúng ta, chúng ta có thể cạnh tranh buôn bán với những thương nhân địa phương bình thường. Ta nghĩ chỉ có Mạc thiếu tướng quân mới có năng lực và bản lĩnh để khiến biến thành yên ổn, phồn hoa như vậy thôi.”



Mọi người nghe đến đây đều mắt sáng như sao, sự kính nể đối với vị tướng quân này lại tăng lên một trình độ mới.




“Có, các cháu đi theo ta.” Ông chủ hiệu sách nói xong thì đưa mấy huynh muội đến chỗ bày giấy đỏ. “Ông chủ, chỗ ông bản giấy đỏ thế nào?” Tử La hỏi.



“Mười đồng một tờ.”



Tử La cầm giấy đỏ lên nhìn, thấy một tờ giấy có thể viết khoảng hai bộ câu đối.



Tử La tặc lưỡi, giấy đỏ này đắt quá.



“Ông chủ, ông có thể bớt chút giá cho chúng ta không?” Tử La hỏi.



“Cái này không thể mặc cả được, nhưng chỗ chúng ta có loại bốn đồng một tờ, có vài chỗ bị hỏng nhưng một tờ vẫn có thể viết được một bộ câu đối. Các cháu thấy thế nào?”



Tử La cầm giấy đỏ bị hỏng lên, thấy chỉ có mấy chỗ bị rách nhưng vẫn có thể viết một bộ câu đối, nếu tận dụng tốt còn viết được thêm mấy bộ chữ Phúc" nữa ấy.



Tử La nghĩ, mua loại giấy này sẽ có lời hơn nhiều.



“Ông chủ, bọn cháu muốn mua hết chỗ giấy đỏ này, có thể tính rẻ cho bọn cháu một chút không?” Tử La hỏi.



“Lấy hết sao?” Ông chủ hỏi lại.



“Đúng vậy. Thế nên ông chủ tính rẻ cho bọn cháu một chút nhé!” Tử La nói.



“Ông chủ, chờ một chút. A La, chúng ta lấy hết thật sao? Có dùng hết không?” Tử Đào hỏi.



“Yên tâm đi Nhị tỷ, muội có chừng mực mà, kiểu gì cũng dùng hết.” Tử La vô cùng tự tin.