Điền Viên Cẩm Tú

Chương 138 : Cuộc thi thêu

Ngày đăng: 17:32 30/04/20


“Đây là bốn mươi bảy đồng!” Tử La lấy ra bốn mươi bảy đồng đưa cho Thiết Ngưu.



“Cảm ơn! Cảm ơn mọi người!” Thiết Ngưu cứ cảm ơn đám Tử La mãi, sau đó mới cúi đầu chào các nàng2rồi rời đi.



“Nhị tỷ, nhà Thiết Ngưu ca có những ai vậy?” Tử La vừa giúp Tử Đào làm cơm, vừa hỏi.



Kỳ thực, ngay tại khi Thiết Ngưu nhanh chóng tính ra số tiền rau, Tử La liền nghĩ đến8việc mời Thiết Ngưu đến cửa hàng của các nàng làm tiểu nhị. Nhưng mà nàng còn muốn tìm hiểu một chút về gia cảnh của Thiết Ngưu, muốn biết cậu có thực sự muốn làm công việc này hay6không, có thực sự phù hợp với công việc này hay không.



“A La quên rồi à? Nhà Thiết Ngưu ca chỉ còn có mỗi huynh ấy và bà nội thối, mấy năm trước cha mẹ huynh ấy đã qua đời3rồi. Những việc này, người ở trong thôn đều biết cả.” Tử Đào mang vẻ mặt vô cùng nghi ngờ nói.



“Ha ha! Chỉ là A La nhất thời không nhớ ra thôi!” A La thầm nghĩ gay go rồi, những5người, những chuyện trước đây, nàng đều cảm thấy mơ hồ, hoặc là chẳng nhớ chút nào cả.



“Tiểu Lục cũng không quen Thiết Ngưu ca! Tiểu Lục chưa từng gặp Thiết Ngưu ca ở trong thôn!” Tiểu Lục vừa canh lửa vừa nói chen vào.



“Cũng đúng, khó trách mấy đứa không nhớ được chuyện của Thiết Ngưu ca, thực ra ta cũng không biết nhiều về huynh ấy lắm.” Tử Đào nói.



Tử La thầm thở phào nhẹ nhõm.



“Nhị tỷ, tỷ biết gia đình Thiết Ngưu ca bình thường làm nghề gì để kiếm sống không? Dù sao thì gia đình nhà họ cũng chỉ có huynh ấy và bà nội mà.” Tử La hỏi tiếp.



“Ồ! Hình như nhà Thiết Ngưu ca có một ít đất, nghe nói cha mẹ Thiết Ngưu lúc còn sống cũng có chút bản lĩnh, có đến mười mấy mẫu ruộng tốt ấy, chỉ là, mấy năm qua đã bán đi một ít rồi. Bình thường thì bà cháu bọn họ đều dựa vào việc cho thuê ruộng đất để thu địa tổ, Ngô bà bà làm một ít thêu thùa để kiếm sống qua ngày! Cụ thể thế nào nữa thì ta cũng không rõ ràng lắm!” Tử Đào nói.



“Nếu nói như thế thì nhà Thiết Ngưu ca chỉ cần dựa vào việc thu địa tô là có thể sống thoải mái. Nhưng hôm nay Thiết Ngưu ca ăn mặc không được tốt cho lắm, lại còn có dáng vẻ rất thiếu tiền nữa.” Tử La đưa ra nghi ngờ của bản thân.



“Đúng vậy! Việc này ta cũng không rõ ràng lắm, nếu không thì đợi Đại ca, Đại tỷ trở về rồi muội hỏi mọi người đi!” Tử Đảo nói.



Ngày hôm sau, đến phiên Tử La đến cửa hàng làm thu ngân.
“Đúng vậy. Có chuyện gì sao?” Tử Thụ tò mò hỏi.



“Đại ca, vậy huynh tìm Thiết Đản đến hỗ trợ việc thu mua rau, ghi sổ được không? Mấy huynh muội chúng ta cùng nhau lên trấn trên, lâu lắm chúng ta không được đi chơi rồi” Tử Đào nói.



“Cũng được!” Tử Thụ thấy bọn họ đã lâu rồi không cùng nhau lên trấn trên chơi, lại thấy gương mặt chờ mong của Tử Đào, vì vậy không chút do dự liền đáp ứng.



Ngày thứ hai, quả nhiên Tử Thụ đến nhờ Thiết Đản sang giúp mọi người thu mua rau, ghi sổ, còn mấy huynh muội thì cùng nhau lên trấn trên chơi.



Buổi trưa, cửa hàng đóng cửa, mấy người Tử La cùng nhau đi dạo trên đường xem có cái gì cần mua không. Tử Vi cũng muốn mua thêm chút đồ dùng trong nhà, dù sao thì tòa nhà phía sau của các nàng vẫn còn để không, các nàng đang định chọn thời gian phù hợp sẽ chuyển vào ở, sau này thỉnh thoảng cũng có thể ở lại trấn trên.



Mấy người Tử La đi dạo qua mấy cửa hàng đều không thấy đồ dùng nào hợp ý, vì vậy Tử La quyết định sẽ tự mình vẽ hình dạng những đồ dùng mình cần, rồi tìm Trần Đại Ngưu làm cho các nàng.



Mấy người các nàng vừa nghĩ vừa quay lại cửa hàng, đột nhiên nhìn thấy bên ngoài Lệ Thường phường có rất nhiều người. Mọi người còn đang thảo luận vấn đề gì đó, cực kỳ náo nhiệt.



Tử Đào thích náo nhiệt nên lôi kéo đám Tử La cùng qua xem. Mọi người thấy thời gian còn sớm, cửa hàng vẫn chưa cần mở cửa, huống hồ, các nàng cũng muốn xem chuyện gì xảy ra nên đều theo Tử Đào đến Lệ Thường phường xem thử.



“Vị đại thẩm này, không biết đã xảy ra chuyện gì vậy?” Đi tới Lệ Thường phường, Tử Đào liền hỏi một vị đại thẩm bên cạnh.



“Tiểu cô nương, mọi người không biết à? Lệ Thường phường mỗi năm đều tổ chức cuộc thi thêu một lần. Năm nay, Lệ Thường Phường lại ra thông báo tổ chức cuộc thi. Thôi, không cùng mọi người nói nữa, ta còn phải trở lại nhà mẹ đẻ bảo cháu gái ta đi báo danh đây! Mấy đứa muốn biết thêm cái gì thì đi đọc thông báo đi.” Đại thẩm nói xong liền vội vã đi như có lửa đốt ở dưới mông.



Sau đó, mấy người Tử La càng ngày càng thấy nhiều người vội vàng rời đi, điều này khiến đám Tử La vô cùng sửng sốt.



Vì vậy, mấy huynh muội cũng tò mò đi xem thông báo.



Thì ra, Lệ Thường phường cử hành cuộc thi thêu, chỉ cần là những cô nương trên mười tuổi nhưng chưa quá hai mươi tuổi đều có thể tham gia. Phần thưởng của cuộc thi cũng rất nhiều, nếu xếp thứ nhất có thể nhận đến hơn năm mươi lạng bạc tiền thưởng nữa.