Điền Viên Cẩm Tú

Chương 179 : Cùng đi phủ thành

Ngày đăng: 17:33 30/04/20


Lần này lão Chu đi còn mang theo hai gã sai vặt, để một người đánh xe cho mình, còn một người thì



đánh xe cho Tử Thụ, Tử Hiên, tránh để bọn họ mệt mỏi. Huynh muội Tử2La rất cảm động với sự chu đáo của lão Chu! “Thiết Đản, con lớn tuổi nhất, cũng từng đi phủ thành, đến đó con phải chăm sóc tốt cho Thụ ca nhi, Hiên ca nhi. Còn nữa,8gặp chuyện gì thì nên thương lượng với Thụ ca nhi, Hiên ca nhi, hai đứa nó đều rất có chủ ý.”



“Con biết rồi, cha mẹ ở nhà cũng giữ gìn sức khoẻ.”



“Trần thúc, Trần thẩm, hai người6yên tâm, ba người bọn cháu sẽ chăm sóc lẫn nhau. Không còn sớm nữa, bọn cháu phải lên đường rồi, Trần thúc, Trần thẩm, hai người về đi! Đại tỷ, Tử Đào, A La, Tiểu Lục cũng3về đi!” Tử Hiên thấy không còn sớm nữa, xe ngựa của những bạn học khác cũng bắt đầu lên đường rồi.



Nhìn chăm chăm cho đến khi không còn thấy xe ngựa của ba người bọn họ đâu5nữa, mấy người Tử La mới trở về cửa hàng. So với Trần thúc, Trần thẩm thì các nàng tiện hơn nhiều, dẫu sao chừng hai mươi ngày sau các nàng có thể đến phủ thành thăm đám Tử Thụ. Nhưng nói thế không có nghĩa là các nàng không nhớ Tử Thụ, Tử Hiên, mấy huynh muội các nàng chưa từng xa nhau lâu vậy đâu.



Sau khi Tử Thụ, Tử Hiên đi phủ thành, mấy tỷ muội Tử La cũng bắt đầu tính xem còn bao nhiêu ngày nữa mình sẽ đến đó



Để yên tâm về khoảng thời gian mình vắng mặt, Tử La càng cố gắng dạy mấy người Cao Đại Sơn ghi sổ sách hơn. Bọn họ có thể độc lập làm việc, các nàng cũng yên tâm. Ngoài việc dạy bọn họ ghi sổ sách, Tử La còn hướng dẫn bọn họ xử lý một số chuyện có thể phát sinh bất ngờ.



Hai mươi ngày trôi qua rất nhanh, lúc này mấy người Cao Đại Sơn cũng đã học được cách ghi sổ sách cơ bản. Học tốt nhất là Cao Đại Sơn, sau Cao Đại Sơn là Thiết Ngưu, tiếp đến là Giang Tam Nha. Sau nữa là mấy người Giang Đại Nha, Nhị Nha, còn có Trầm thẩm, Cao Liễu thị, mẹ Xuyên Tử, Giang Tam thấm. Dù sao Tử La cũng chỉ cần bọn họ đến ngồi xem. Có thể giúp bọ họ biết thêm mấy chữ, xem hiểu thực đơn, nàng đã thấy thoả mãn rồi!



Tử La để Cao Đại Sơn ghi sổ sách thử một tuần, cũng không phát hiện có sai sót gì, cuối cùng cũng yên tâm. Coi như nàng đã bồi dưỡng ra một nhân tài có thể dùng được! Tử La cảm thấy rất tự hào. Đến Thiết Ngưu, Giang Tam Nha, Tử La cảm thấy cũng không tốn bao nhiêu thời gian đã có thể dạy được bọn họ.



Nghĩ đến mình có thể đào tạo ra mấy “nhân tài quản lý” trong cửa hàng, Tử La cảm thấy rất có thành tựu.




Kỳ thi chia làm ba ngày, hôm nay là ngày thi đầu tiên.



Đến lúc nhìn thấy Tử Thụ, Tử Hiên, Chu Viễn vào trường thi, các nàng mới yên lòng về nhà, khi nào kết thúc sẽ đến đón mấy người Tử Thụ. Ba ngày thi trôi qua rất nhanh, tiếp đến là những ngày dài chờ đợi kết quả. Dung Phong bên này rất bận, đợi mấy người Tử Thụ thi xong, đến ngày thứ hai hắn liền đi, bảo là muốn đến huyện bên cạnh làm chút chuyện, có thể phải đến kỳ thi viện mới trở lại.



Nửa tháng sau rốt cuộc cũng đến ngày yết bảng.



Từ sáng sớm, huynh muội Tử La đã đến bên ngoài trường thi đứng chờ, bởi vì hôm nay kết quả sẽ dán ở đây.



Các nàng còn tưởng mình đến sớm, nào ngờ lúc đến đã thấy rất đông người, tiếng nói chuyện ồn ào bên tai không dứt.



“Người đến xem kết quả qua mỗi năm càng lúc càng đến sớm, may là lần này chúng ta cũng đến sớm!” Một sĩ tử chừng hai mươi tuổi đứng bên cạnh chỗ các nàng nói với bạn của mình. “Còn không phải sao, ai cũng sốt ruột muốn xem kết quả mà!” “Ôi, không biết lần này kết quả của ta thế nào...”



***



“Mau đến, mau đến!” Mấy người Tử La đang đứng liền nghe có người hô lớn. Sau đó các nàng nhìn thấy một nhóm quan sai cầm danh sách từ bên trong đi ra chuẩn bị dán lên.



Mọi người thấy vậy bèn rối rít tiến về phía trước.