Điền Viên Cẩm Tú

Chương 44 : Quà lớn

Ngày đăng: 17:31 30/04/20


Tử Thụ vừa thịt hai con gà xong thì Tiểu Lý của Lưu Hương Lầu cũng đến. Hôm nay đúng vào ngày họp chợ, Tiểu Lý đến lấy đợt thỏ cuối cùng của năm nay, bởi vì từ mai đám Tử Thụ sẽ không vào rừng nữa, phải đến mùa xuân sang năm mới có thể cung cấp thỏ tiếp.



Tiểu Lý2thấy mấy người Tử Thụ đang thịt gà thì cười hỏi: “Hôm nay là ngày tốt gì vậy, sao lại thịt gà thế kia?”



Tử Hiên đang vui nên đáp lại: “Cũng không phải là ngày tốt gì đâu, chỉ là sinh nhật của A La thôi.”



Tiểu Lý nghe nói hôm nay là sinh nhật của Tử La bèn tranh thủ thời8gian chúc mừng nàng, nói rất nhiều câu tốt đẹp khiến đám Tử Thụ nghe xong cũng hớn hở cả lên, nếu không phải vì biết Tiểu Lý còn phải mang thỏ về, nhất định mọi người sẽ giữ hắn lại ăn cơm cùng.



Nhưng điều khiến họ không ngờ lại là, vừa mới ăn cơm xong, Lưu Hoành đã tự mình6mang quà sinh nhật tới.



“Trẻ con thôi mà, Lưu Đại ca không cần đích thân mang quà đến vậy đâu.” Tuy dạo này hai nhà qua lại khá thân thiết, nhưng Lưu Hoành tự mình mang quà sinh nhật đến cho Tử La cũng khiến Tử Thụ vừa lo vừa sợ.



“Là sinh nhật của A La kia mà, sao Đại ca3như ta có thể không đến được? Cũng tại dạo này bận rộn quá, ta không có thời gian chuẩn bị quà chu đáo, chỉ có thể chọn vội mấy thứ, A La không chê là được rồi. Sang năm nhất định Lưu Đại ca sẽ bù lại cho A La một món quà tốt hơn.” Sau một thời gian tiếp5xúc, Lưu Hoành thật sự rất thích kết bạn với đám Tử Thụ, cũng yêu thương hai đứa trẻ Tử La và Tiểu Lục như đệ muội ruột của chính mình.



“Lưu Đại ca đến được A La đã thấy vui lắm rồi, sao lại chê quà của huynh được.” Tử La cũng rất vui khi Lưu Hoành mang quà sinh nhật đến cho nàng. Sinh nhật mà, ai chẳng thích được tặng quà, đương nhiên Tử La cũng không là ngoại lệ.



“Miệng A La ngọt quá, một người bạn tốt của ta mang mấy quả táo này từ phủ thành về, đúng lúc mang cho A La ăn luôn.” Lưu Hoành đưa cái giỏ trúc lớn nhất ra, bên trong toàn là táo đỏ, vừa to, vừa tươi ngon mọng nước rồi nói với Tử La.



Tuy Tử Thụ chưa bao giờ mua táo, nhưng cậu cũng biết hoa quả quý thế nào, đặc biệt mùa đông càng hiếm hoa quả hơn. Cậu còn biết giá táo cũng khá cao, nên vội vàng khuyên nhủ: “Vậy sao được, Lưu Đại ca mau mang về đi.”



“Tử Thụ, đừng khách sao với Lưu Đại ca. Mấy quả táo này cho bọn trẻ ăn là hợp nhất. Trong nhà chỉ có ta và cha, hai người đều không thích ăn táo, hơn nữa, ở nhà vẫn còn một ít mà.”




Đám Tử Thụ thấy bộ dạng của Tử La thì cười bò. Tử La nghĩ thầm, nàng đúng là đang làm trò cười cho mọi người mà.



“Có cần muội dán mấy chữ Tiểu Lục viết lên đầu nữa không?” Tử La hờn dỗi.



“Được rồi, A La ngoan, bọn ta cười đến đau cả bụng rồi, tha cho chúng ta đi.” Tử Hiên nói, nhưng vẫn không nhịn được cười.



“A La xinh quá, vài năm nữa nhất định sẽ trở thành một đại mỹ nữ duyên dáng yêu kiều.” Tử Vi nhìn Tử La mặc bộ váy mới màu hồng nhạt, trên đầu cài hoa xinh xắn, đeo bông tai lấp lánh, cùng với hai cái vòng bạc đẹp đẽ. Tuy Tử La ăn mặc vô cùng kỳ lạ, nhưng trong mắt Tử Vi lại cực kỳ đáng yêu.



Đối với nàng, cô bé nhà Lâm viên ngoại dù ăn mặc lộng lẫy hơn nhiều cũng chẳng đáng yêu bằng Tử La. Nàng thấy Tử La có một loại khí chất mà những đứa trẻ khác không có được, đặc biệt là đôi mắt đen to tròn kia. Nàng không nhịn được ôm Tử La vào lòng, tán thưởng.



Tử La nghe xong thì mặt méo xệch, chị đây không muốn lớn nhanh như thế, chị đây còn chưa hưởng thụ hết cảm giác không buồn không lo lúc nhỏ mà. Huống hồ, hôm nay mới là sinh nhật sáu tuổi của chị đấy. Có điều, những lời này Tử La cũng chỉ có thể nghĩ trong lòng mà thôi.



Tối hôm đó, mấy huynh muội Tử La đều chơi đến khuya mới đi ngủ.



Tử La nằm trên giường, nhìn ra đống tuyết đọng được ánh trăng chiếu rọi sáng ngời. Nàng nhìn khuôn mặt yên bình của Đại tỷ và Nhị tỷ lúc ngủ, chợt có cảm giác năm tháng trôi qua mới tốt đẹp làm sao.



Sau hai mươi tháng Chạp, không khí năm mới cũng càng ngày càng gần. Những trận tuyết lớn không hề khiến mọi người bớt đi nhiệt tình với năm mới, ai cũng tích cực thu dọn nhà cửa, quét tước, may vá, không phải trường hợp cá biệt thì đều hăm hở chuẩn bị đồ Tết, người có tiền thì chuẩn bị nhiều, không có tiền cũng phải cố gắng có một năm mới đoàn tụ vui vẻ.



Người có tiền có thể chuẩn bị bánh bao trắng, cơm tẻ, bánh chẻo thịt lợn và các món ăn đắt tiền. Người không có cũng phải chuẩn bị bánh bao hoa màu, sủi cảo ít thịt nhiều gia vị. Nhà nào cũng có cách làm riêng của mình.