Điền Viên Cẩm Tú

Chương 54 : Cuộc thi chia lớp

Ngày đăng: 17:31 30/04/20


Ngô phu tử thấy mọi người đều rất đúng giờ, hơn nữa nhân số còn nhiều hơn năm trước mấy người thì rất vui mừng. Tiếp đó, ông bắt đầu tổ chức cuộc thi cho mọi người.



Đám học sinh được chia vào ba lớp thi riêng biệt. Một lớp là sơ cấp, một lớp là trung cấp, giống như Thiết Đản thì sẽ thi ở lớp này. Phu tử căn cứ vào kết quả cuộc thi2để quyết định xem họ có được lên một bậc không. Có điều, phu tử cũng đã đại khái biết ai có thể thăng cấp, ai không rồi, bây giờ chỉ là xác định thêm một lần thôi. Còn học sinh lớp cao cấp thì hôm nay không cần đến thi.



Lớp thứ ba chính là chỗ giành những người mới nhập học như đám Tử Thụ.



Bởi vì trường tư thục chỉ có một phu tử, mà8một mình phu tử thì không thể trông coi cả ba phòng được, cho nên phu tử mới chọn mấy học sinh ở lớp cao cấp đến giúp giám sát cuộc thi lần này. Trần Thiếu Thanh chính là một người trong đó.



Trường tư thục này cũng không lớn, chỉ có hai lối vào, xung quanh được bao bọc bởi tường rào.



Cửa đầu tiên có ba phòng, một nhà chính. Nhà chính là chỗ phu tử6làm việc, ba gian phòng thì làm phòng học, hiện giờ mọi người đang ở đây để chuẩn bị cho cuộc thi.



Cửa thứ hai chính là chỗ ở của phu tử, kết cấu cũng gần giống ở chỗ cửa đầu tiên. Trước kia Tử La đã cùng Tử Thụ vào cửa thứ hai để thỉnh giáo phu tử rồi. Phu tử còn cho Tử Thụ mượn hai quyển sách nữa.



Tất cả học sinh đều vào phòng3thi, các trưởng bối thì đứng ngoài phòng học chờ. Tuy phu tử nói mọi người có thể trở về, nửa canh giờ nữa lại đến xem kết quả, nhưng mọi người đều tình nguyện ở ngoài chờ con mình thi xong.



Tử La thấy mọi người đều rất khẩn trương, nàng không khỏi nhớ đến cảnh tượng phụ huynh chờ các con mình đi thi ở thời hiện đại. Đúng thật là thương thay cho tấm5lòng cha mẹ trong thiên hạ.



Nhìn lại, Trần thẩm và Trần thúc cũng có vẻ khẩn trương như vậy. Tử La cũng bị ảnh hưởng bởi tâm trạng của mọi người, nàng cũng mong đám Tử Thụ có thể thi thật tốt, đương nhiên, nàng vẫn rất có lòng tin với họ.



“Không biết đám Thiết Đản thi thế nào.” Trần thẩm lo lắng nói.



“Sẽ không sao đâu, đám Thiết Đản dạo này đều chăm chỉ ôn bài, bà đừng lo lắng quá.” Trần thúc nói, nhưng Tử La vẫn có thể nhìn ra ông cũng lo lắng thế nào.



“Tam tỷ, Đại ca, Nhị ca sẽ thi tốt phải không?” Tiểu Lục hỏi.


“A La nói đúng. Huống hồ lúc đi học, mỗi người đều có những ghi chép khác nhau, nếu chỉ có một quyển thì đâu thể ghi chép gì lên đó được, như vậy cũng không tốt cho học tập.” Lưu Hoành ở ngoài cửa nghe được đối thoại của mấy huynh đệ Tử La, biết hai người Tử Thụ chỉ định mua một bộ sách thì mới cho ý kiến.



“Lưu Đại ca, huynh cũng tới mua sách sao?” Tử Thụ thấy Lưu Hoành thì vô cùng kinh ngạc.



“Đúng vậy, mai phải đi học rồi, đến mua thêm ít sách. Nghe Tiểu Lý nói mọi người cũng đến trường tư thục rồi, bao giờ nhập học?”



“Hôm nay đấy, bọn đệ mua sách xong, chiều là bắt đầu.” Tử Thụ đáp.



“A, mọi người đều học cùng một trường hả?” Lưu Hoành hỏi.



“Đúng vậy! Bọn họ đều cùng thôn với đệ, bọn đệ đều đến trường tư thục trong thôn học.” Tiếp đó, Tử Thụ bắt đầu giới thiệu Thiết Đản và mấy người Trần thẩm cho Lưu Hoành.



Lưu Hoành cũng rất lễ phép chào hỏi mọi người.



Sau khi được Lưu Hoành khuyên bảo, cuối cùng Tử Thụ và Tử Hiên quyết định mua hai bộ sách. Lưu Hoành cũng không để ý đến lời từ chối mà mua cho Tử Thụ, Tử Hiên, Thiết Đản, Thiết Trụ, Xuyên Tử một cái bút lông trung đẳng, mỗi cái năm mươi văn làm quà tặng nhập học cho họ.



“Cũng may là mọi người đến buổi sáng, nếu chiều mới tới thì đông lắm, khai giảng hằng năm, thư viện của bọn ta đều có rất nhiều người đến mua sách, cũng có rất nhiều trường khác nữa. Bây giờ cũng muộn rồi, hay là ta mời mợi người đến Lưu Hương Lầu ăn một bữa cơm nhé? Mừng các đệ đến trường.” Lưu Hoành thấy sắp đến bữa trưa thì mời mọi người. Tử Thụ biết vừa nãy mọi người nhận bút lông của Lưu Đại ca đã rất ngại rồi. Nếu đến Lưu Hương Lầu ăn cơm, huynh muội bọn họ thì không sao, dù gì giao tình của họ vẫn còn đó, nhưng mấy người Trần thẩm thì khác, bọn họ mới quen Lưu Đại ca, cậu sợ mọi người sẽ không được tự nhiên.



Vì vậy, cậu vội từ chối: “Không cần đâu, Lưu Đại ca, ở nhà đã chuẩn bị cơm xong rồi, bọn đệ về nhà là ăn thôi, không phải chờ gì cả. Mọi người cũng muốn tranh thủ thời gian chuẩn bị bài vở. Hôm nay hơi vội, hôm nào có thời gian nhất định sẽ đến hàn huyên với huynh.”



“Vậy cũng được. Nhà ta có hai cái thùng sách không dùng đến, vẫn còn khá mới, nếu đệ không chê thì mai Tiểu Lý sang nhà đệ lấy thỏ với thú rừng sẽ mang cho đệ luôn.” Lưu Hoành biết Tử Thụ lo ngại cái gì, cho nên cũng không miễn cưỡng bọn họ đến Lưu Hương Lầu nữa. Hắn nhớ ở nhà còn hai cái thùng sách không dùng đến thì đề nghị.



“Nếu vậy thì cảm ơn Lưu Đại ca, đệ và Tử Hiên đúng lúc đang thiếu một cái hòm sách.” Tử Thụ biết Lưu Hoành là thật lòng muốn giúp họ, nếu cậu từ chối thì có vẻ quá khách khí rồi.



“Đây là túi sách của các đệ sao? Trông khác thật đấy, ta có thể xem chút không?” Lưu Hoành thấy Tử Hiên đựng sách trong túi thì ngạc nhiên nói.