Điền Viên Cẩm Tú

Chương 74 : Quà Tặng

Ngày đăng: 17:32 30/04/20


Lưu Hoành thấy tỷ muội Tử Vi ai cũng thích quà thì vô cùng vui vẻ. Dù bị bạn học cười chê khi vào cửa hàng trang sức chọn lâu như thế cũng không sao.



Lưu Hoành không biết rằng, ngày đó hắn ngẩn ngơ suốt một buổi chiều trong tiệm trang sức để lựa mấy món đồ nữ2nhi hay dùng, khiến đám bạn học nghi ngờ giới tính của hắn có vấn đề.



Giờ xem ra nỗ lực của hắn không uổng phí, nhìn xem, tỷ muội họ thích chưa kìa.



Sau đó Lưu Hoành lấy ra bốn năm cái hộp nhỏ tinh xảo: “Đây là mẫu phấn mới ra mắt của Như Ngọc Phường, nghe nói8dùng tốt lắm, các phu nhân tiểu thư trong thành đều dùng loại này. Hơn nữa, huynh còn quen chủ Như Ngọc Phường, cái này hắn đưa cho huynh, huynh không cần dùng đến nên tặng ba tỷ muội muội đấy.”



Đương nhiên Lưu Hoành vẫn còn những lời ấp ủ chưa nói ra. Nếu hắn không hỏi thăm6bạn học xung quanh xem con gái thích những gì, người ta làm sao biết được hắn muốn mua đồ cho con gái mà đưa những thứ phấn son này.



Lưu Hoành lấy bốn quyển sách dày đưa cho Tử La: “Mấy quyển sách này huynh mua theo yêu cầu của muội đó, A La có thích không.”



Tử La3nhận chồng sách, thấy đúng sách mình cần, thích đến độ không nỡ buông tay. Trong đó có hai quyển y thư, một quyển về nông nghiệp và một quyển du ký. Quyển du ký kia do một đại văn hào triều trước viết. Nghe Lưu Hoành nói, quyển Lữ hành sông núi Từ Thanh Phong này do5đại văn hào tiền triều Từ Thanh Phong viết lúc cuối đời, ghi lại những kỷ niệm du ngoạn nửa đời của bản thân.



Từ Thanh Phong này xuất thân thế gia, hai mươi tuổi xuất thân tiến sĩ, là một trong ba người cao nhất, đỗ thám hoa. Có tài nhưng không thích chốn quan trường, cả đời nhàn tản, thích đi du lịch khắp nơi. Quyển Lữ hành sông núi Từ Thanh Phong của ông tuy không dùng được trong khoa cử, nhưng vẫn có rất nhiều người mến đọc.



Tử La lật hai trang thấy nó miêu tả thật sinh động, nàng càng đọc càng thích.



Lưu Hoành lấy ra mấy quyển sách cần dùng trong giai đoạn này cho Tử Hiên, Tử Thụ, hai người đồng thanh cảm ơn.



Cuối cùng, Lưu Hoành lấy ra một bức tượng đất mục đồng thổi sáo, còn có ba cái chong chóng nhỏ vô cùng xinh xắn, phát cho ba đứa nhóc Tử La, Tử Đào, Tiểu Lục.



Phát quà xong, Tử Thụ, Tử Hiên và Lưu Hoành ngồi kể lại cho nhau nghe những kinh nghiệm đã trải qua trong kỳ thi lần này, ba người chăm chú vào câu chuyện.




“Tất cả đào giống trong nhà lão đã đưa qua đây hết rồi, nếu các cháu vẫn muốn cây giống, nhà lão còn một ít cây nho, các cháu muốn thì lão mang sang cho, coi như nhà cháu có thêm một loại quả để ăn.”



Lão nông ngăm đen kia một lúc bán được nhiều cây giống như thế, khuê nữ nhà lão không cần lo vì của hồi môn nữa. Lão cảm kích huynh muội Tử La, nghe huynh muội họ còn cần thêm cây giống, lão lập tức kiến nghị.



“Được, nhà chúng cháu cũng chưa có nho, ngày mai lão cứ mang một ít sang đây xem.” Tử Thụ thấy về sau trong nhà có nhiều cây ăn quả cũng tốt, có mỗi đào thì hơi ít quá.



Ngày hôm sau, huynh muội Tử La thu thêm mười cây nho giống nữa.



Tử La quyết định trồng nó ra sau hậu viện luôn, gần đất trồng rau, thế cũng gần sân nhà Tử La, tiện quản lý.



Vì chuyện trồng cây, Tử La nghĩ tới mấy cây hồng sau núi, huynh muội Tử La cũng chuẩn bị xử lý đám hồng luôn.



Hiện giờ quả hồng đã không còn là loại quả không ai đoái hoài khi trước, năm nay trong thôn rất nhiều nhà quan tâm đến nguồn thu nhập này, nhiều người bắt đầu đi trồng hồng.



Hồng nhà Tử La cũng không lo ế. Tới mùa thu, lão Chu sẽ tới thu mua quả hồng. Đến lúc đó những cây hồng sau núi sẽ đem lại một nguồn thu nhập không nhỏ cho gia đình nàng.



Huynh muội Tử La mời nhà Giang Tam thúc nhổ cỏ dại, bắt sâu cho mấy cây hồng trên núi.



Nhưng đất sau núi rộng hơn một trăm mẫu, huynh muội Tử La biết đây là một công trình lớn nên trừ gia đình Giang Tam Thúc ra, bọn họ còn mời cả nhà thím Trần sang làm cỏ, bón phân. Dù sao bây giờ cũng không phải ngày mùa, nhà họ có thời gian rảnh đi làm thêm.



Chờ đến khi những cây hồng sau núi nhổ cỏ, bắt sâu, bón phân. Huynh muội Tử La tính tiền công cho mọi người xong, cũng vừa đến lúc Lưu Hoành xuất phát lên Phủ Thành đi thi.