Điền Viên Cẩm Tú

Chương 86 : Bỏng gạo

Ngày đăng: 17:32 30/04/20


Nhưng có vẻ Thân Diệc Phàm không nghĩ tới chuyện đó, hoặc có lẽ ở triều đại này người ta chưa biết, dù sao ở đây chưa xuất hiện những thứ như đồ chơi này nọ.



Có điều Tử La2thấy Thần Diệc Phàm không nhận ra cơ hội kinh doanh, trong lòng vẫn cảm thấy thất vọng ít nhiều. Đây là một mối làm ăn tốt mà. Đáng tiếc... Tử La phảng phất như nhìn thấy từng thỏi8bạc bay đi...



Tử La mặc dù rất hy vọng có thể kinh doanh, nhưng nàng cũng không mất lý trí. Nàng không dám chủ động nhắc cho Thân Diệc Phàm. Làm vậy có thể bị người khác chú ý,6đây không phải chuyện mà đứa trẻ bảy tuổi có thể nghĩ ra được.



Nàng không quên những lo lắng của Tử Thụ, và cả lời Tử Thụ căn dặn đừng quá thể hiện trước mặt mọi người. Hơn nữa3Tử La cũng cảm thấy nàng nên cẩn thận một chút, bây giờ nàng cũng không thiếu tiền, mọi chuyện cứ để tự nhiên đi!



Huống chi nàng vẫn có lòng tin với con mắt kinh doanh của Thần Diệc5Phàm. Hắn phải có bản lĩnh thì mới có thể nắm giữ chuyện làm ăn của gia tộc từ năm mười ba tuổi.



Mặc dù nói bây giờ hắn là con trai trưởng của nhân gia, danh chính ngôn thuận thừa kế gia nghiệp, nhưng hắn tuổi nhỏ đã có thể tham gia vào chuyện kinh doanh của gia tộc thì đương nhiên phải có chỗ hơn người. Nàng tin nếu hắn thấy món đồ chơi bằng vải này được giới quý tộc yêu thích thì hắn sẽ nhận ra tiềm năng kinh doanh của nó. Cho dù Thân Diệc Phàm vẫn không nhận ra thì cũng chẳng sao, chờ nàng lớn lên, có năng lực kinh doanh rồi làm cũng không muộn.



Thần Diệc Phàm khách khí nói mấy câu với Tử La xong, thuận tiện hỏi: “Không biết Tử Thụ các đệ gần đây có làm ra loại bánh ngọt nào mới không?”.



“Cái này...” Tử Thu nhớ đến Tử La gần đây lại dạy Tử Vi làm loại bánh ngọt mới: Bỏng gạo.



Nhưng dù sao đây là cách làm Tử La học được từ thần tiên gia gia, nên có bán công thức hay không, bán như thế nào... vẫn nên hỏi ý kiến Tử La. Tử Thự liền nhìn về phía Tử La.



Tử La liền hiểu ý Tử Thụ, hôm nay mặc dù không nói được chuyện kinh doanh đồ chơi bằng vải, nhưng các nàng vẫn có thể dùng công thức làm bỏng gạo kiếm một ít tiền lời, coi như cũng không tồi.



Tử La liền nói với Thần Diệc Phàm: “Đại tỷ bọn muội gần đây làm một loại bánh ngọt mới tên là bỏng gạo, ăn ngon lắm nha. Thân đại ca, huynh có muốn mua công thức nữa không?”



Thân Diệc Phàm thấy Tử La tiếp lời, liền hứng thú hỏi: “Vậy A La muốn bán công thức cho Thần đại ca như thế nào?”



“Đại ca nói rồi, sau này nhà bọn muội bán gì cũng sẽ giống như cách bán công thức làm bánh trứng. Không biết Thân đại ca muốn mua công thức làm bỏng gạo của bọn muội thế nào đây?” Tử La mang vẻ mặt chờ mong nhìn Thần Diệc Phàm.



“Ha ha, A La còn biết bàn điều kiện với Thần đại ca nữa đấy! Có điều muốn mua thế nào, Thân đại ca phải ăn thử bỏng gạo kia rồi mới quyết định được” Thận Diệc Phàm cười ha ha nói.




“Được, mai ta sẽ dặn người đến nhà các muội đón Tử Vi cô nương.” Thân Diệc Phàm nói.



“Vậy bọn đệ cảm ơn Thần đại ca! Mai đệ và Tử Hiên phải tới trường, không thể cùng đưa Đại tỷ đến. Mai có Thân đại ca phái người đi đón, như vậy bọn đệ yên tâm rồi” Tử Thụ nói.



Tử La các nàng thấy những chuyện cần bàn đã bàn xong xuôi, thời gian cũng không còn sớm, liền cáo từ.



“Mã chưởng quỹ, mang ít nho của Phủ Thành cho huynh muội Tử Thụ, cũng mang một ít đến Lưu Hương Lầu đi” Thận Diệc Phàm nói.



Hắn ban đầu định chỉ cho mấy người Tử La, nhưng lại nghĩ cần phải tăng tiến quan hệ với các nàng, nên cũng cần phải quan tâm đến những người có quan hệ tốt với các nàng. Thấy Tử La các nàng có giao tình với Lưu Hương Lầu, cũng tiện tay đưa cho Lưu Hương Lầu một phần.



“Đây là nho mà bằng hữu của ta từ nơi khác đưa tới, các đệ muội cầm một ít ăn thử đi.” Thận Diệc Phàm tự tay đưa cho mấy người Tử Thụ.



“Vậy cảm ơn Thần đại ca! A La muội muội thích ăn hoa quả lắm” Tử Hiên nhận lấy nho.



“Thì ra A La muội muội cũng thích ăn hoa quả! Vậy lần sau tới đây Thân đại ca cho A La hoa quả nha.”



Tử Thụ nghe Thân Diệc Phàm nói vậy liền cười nói. “Thân đại ca khách khí rồi, bọn đệ sao dám làm phiền huynh”



Mặc dù Tử Thụ cũng mong Tử La có nhiều hoa quả để ăn, nhưng hắn cũng không muốn nợ Thân Diệc Phàm quá nhiều ấn tình.



“Chuyện này có gì đâu mà phiền phức, ta không nói là cố ý chuẩn bị hoa quả cho A La, mà chỉ thuận tiện mang cho A La một ít thôi mà. Được rồi, cũng không còn sớm, ta không quấy rầy mọi người đi dự tiệc. Mã chưởng quỹ, ông thay ta đến Lưu Hương Lẩu bái phỏng Lưu chưởng quỹ đi”



Sau đó Thận Diệc Phàm tự mình tiễn các nàng ra cửa Tụ Phương Trai.



Tử La các nàng lên xe bò, cùng xe ngựa của Mã chưởng quỹ đi Lưu Hương Lầu.