Điền Viên Nhật Thường
Chương 126 : Đổi
Ngày đăng: 13:33 18/04/20
Cây liễu đại thụ tiến hóa lần thứ hai chỉ trong một khoảng thời gian ngắn khiến Lục Lăng Tây rất bất ngờ, nhưng cậu lại do dự, không biết nên đồng ý tiến hóa luôn không. Cậu còn nhớ rõ tình hình khi cây liễu tiến hóa lần trước, cả thôn Linh Thủy như là bị động đất vậy, lỡ như lần này ầm ĩ hơn thì sao? Nhưng cậu cũng không muốn kìm sự tiến hóa của cây liễu, như vậy là trái ngược với ý nghĩa tồn tại của tấm bảng.
Lục Lăng Tây khó xử nhìn Nhan Việt, nói về chuyện cây liễu tiến hóa. Nhan Việt lập tức hiểu được băn khoăn của Lục Lăng Tây, anh trầm ngâm, nói: "Tiến hóa thì chắc chắn phải tiến hóa, nhưng trước hết chúng ta cần chuẩn bị đã. Lần này cây liễu tiến hóa sẽ có động tĩnh to nhỏ thế nào không ai biết được, để đề phòng mọi chuyện thì nên tập trung hết thôn dân thôn Linh Thủy ra ngoài, tránh có chuyện gì ngoài ý muốn".
Lục Lăng Tây cũng lo lắng chuyện này, sợ có người nào bị thương. Nhưng nên tìm cớ gì để tập trung mọi người ra bên ngoài hết đây? Cậu nghĩ nghĩ rồi đề nghị: "Đêm giao thừa thôn Linh Thủy có bắn pháo hoa, Lý đại gia nói rất náo nhiệt, tất cả mọi người đều đi ra xem, hay là chúng ta lại bắn thêm một lần?".
Nhan Việt cảm thấy ý này không tệ, không chỉ là cơ hội đưa hết tất cả mọi người ra khỏi nhà, mà còn có thể tạo ấn tượng tốt với thôn dân. Hơn nữa nếu bắn pháo hoa thì tiến hóa của cây liễu chỉ có thể làm vào buổi tối. Vậy thì cho dù có động tĩnh gì, trong cảnh tối lửa tắt đèn mọi người cũng không thấy rõ được.
Hai người bàn bạc xong, Lục Lăng Tây gọi điện về nhà trước đã. Nói bên vườn hoa có chút chuyện, nên buổi tối phải ở lại thôn Linh Thủy. Sau đó cậu còn gọi cho ông Trương báo một tiếng, đỡ cho ông ngày mai đến cửa hàng tìm cậu. Cậu vừa gọi xong, bên chỗ Nhan Việt cũng đã nói với trưởng thôn thôn Linh Thủy rồi. Vì để chắc chắn rằng có thể hấp dẫn tất cả thôn dân đi ra, Nhan Việt đã nói với trưởng thôn Lý Đại Dũng là sẽ bắn pháo hoa và chiếu hai bộ phim điện ảnh. Anh nhớ là có cái kiểu rạp chiếu phim ngoài trời, chiếu phim rất tiện.
Nhan Việt vừa nói là Lý Đại Dũng liền biết. Mấy năm trước Phượng Thành có làm một hoạt động văn hóa xuống nông thôn, trong đó chủ yếu là loại rạp chiếu phim ngoài trời này. Bình thường trong thôn bọn họ có việc gì vui cũng sẽ thuê người đến chiếu phim, sắp xếp mấy việc này cũng không khó. Nhan Việt bỏ tiền, Lý Đại Dũng bỏ lực, rất nhanh đã quyết định sáu giờ tối sẽ chiếu phim trước, rồi sau đó bắn pháo hoa.
Vốn Lý Đại Dũng thấy sáu giờ thì hơi sớm, bọn họ chưa chắc đã ăn cơm nữa. Nhưng Nhan Việt kiên trì, Lý Đại Dũng không lay chuyển được đành phải thông báo sớm cho thôn dân là sáu giờ chiếu phim, muốn xem phim thì ăn cơm trước.
Hành động này của hai người không giấu được Lý đại gia. Lý đại gia nghe trên loa nói cảm ơn Vi Viên Nghệ, lẩm bẩm nói: "Hai đứa bé này sao đột nhiên lại muốn chiếu phim trong thôn chứ, lúc vừa ra cửa bọn nó cũng không có ý này mà".
Con chó già kêu nhỏ mấy tiếng, Lý đại gia cười cười, vươn bàn tay thô ráp đầy kén sờ đầu nó, đồng ý: "Được, buổi tối mang mày đến xem".
Bởi vì luôn nhớ đến chuyện cây liễu, nên Lục Lăng Tây và Nhan Việt cũng không ở vườn ươm Khâu Điền lâu. Hai người vừa xong việc bên này liền đi tìm Phương Lỗi và Tiểu Thạch Đầu chuẩn bị về thôn. Lúc đến thì thấy Phương Lỗi và Tiểu Thạch Đầu đang ăn nho trong phòng với Hổ tử, đây đều là mới hái, còn tươi mới hơn cả mua trong chợ nữa. Hổ tử ở bên cạnh nhiệt tình bảo bọn họ ăn nhiều hơn, còn hái thêm một rổ để bọn họ mang đi nữa.
Hệ thống thăng cấp thành công, phạm vi radar tinh thần mở rộng đến ba trăm mét, mở chức năng đổi. 5000 điểm tâm thực vật đổi lấy một điểm sức mạnh tự nhiên, 5 điểm sức mạnh tự nhiên mở ra tiến hóa của thực vật, hệ thống thưởng một bao hạt giống đậu tương.
Theo lời thông báo xuất hiện, trong tay Lục Lăng Tây lại có thêm một bao màu đen bằng bàn tay. Đây cũng không phải là lần đầu tiên, cậu đã quen với việc này rồi. Điều duy nhất khiến cậu bất ngờ là, chức năng mới của tấm bảng lại có thể tiêu tốn sức mạnh tự nhiên để thúc đẩy tiến hóa của thực vật. Nhưng cái giá phải trả quá lớn, 5 điểm sức mạnh tự nhiên mới có thể thúc đẩy tiến hóa một lần, cậu thấy chắc chắn là mình sẽ không nỡ dùng. Nhưng cũng khó trách, lần trước cậu cưỡng chế thúc đẩy tiến hóa cỏ đông lăng đã bị trừ năm điểm sức mạnh tự nhiên. Lúc đó cậu còn thấy lạ, nhưng bây giờ nghĩ lại thì cậu đang thử nghiệm trước chức năng mới sau khi tấm bảng thăng cấp.
Lục Lăng Tây không ngủ được nữa, nên rời giường thay quần áo. Nhan Việt bị tiếng động cậu tạo ra làm tỉnh giấc, khàn khàn hỏi: "Tiểu Tây, sao vậy?".
Lục Lăng Tây đến gần chủ động hôn Nhan Việt một cái, khẽ nói: "Không có gì, cây liễu đã tiến hóa xong rồi, em muốn đi xem thử".
Nhan Việt tỉnh táo lại, "Chờ anh, anh đi cùng với em".
Sáng sớm đầu xuân vẫn còn rất lạnh, Lục Lăng Tây quấn áo lông chờ Nhan Việt cùng đi ra ngoài. Có gió thổi qua, Lục Lăng Tây hít sâu một hơi, cảm thấy không khí bên ngoài không có chút khô hanh nào, mà lại có cảm giác ẩm ướt sau cơn mưa.
Cậu thấy lạ nói cho Nhan Việt biết cảm giác này, Nhan Việt cũng cảm nhận được một chút. Phải biết là Phượng Thành ở phía Bắc Trung Quốc, mùa đông thường khô hanh, huống hồ gì mùa đông năm nay không có tuyết rơi, nên càng khô hanh hơn.
Hai người thắc mắc đi ra cửa, từ xa liền thấy trước cây liễu hình như đứng một người.
"Phương Lỗi?". Nhan Việt nhướng mày, thấy lạ, "Anh ta đứng đó làm gì vậy?".
Lục Lăng Tây nhìn Phương Lỗi, tầm mắt rất nhanh đã bị màu xanh của cây liễu trước mặt hấp dẫn. Bây giờ đang là tháng hai đầu xuân, nhưng đưa mắt nhìn qua thì xung quanh cây liễu đã toàn một màu xanh, một vùng cỏ nhỏ trong một đêm đã nhú lên, màu sắc xanh non đập vào mắt, sức sống nồng đậm xông vào mũi.