Điền Viên Nhật Thường

Chương 131 : Mời

Ngày đăng: 13:33 18/04/20


Vương Thục Tú tuy không muốn nổi giận với Lục Lăng Tây, nhưng không có nghĩa là cô sẽ đồng ý cho hai người ở bên nhau ngay lập tức. Tiêu Phong dù nói rất có lý, nhưng trong lòng cô vẫn có chút băn khoăn, sợ sau này Lục Lăng Tây sẽ hối hận. Đêm nay cô gần như không ngủ được, lăn qua lăn lại nghĩ nên làm thế nào với Nhan Việt, là đồng ý cho Nhan Việt và tiểu hỗn đản qua lại, hay vẫn tạm thời cách ly hai người?



Lúc ăn sáng, Vương Thục Tú nghĩ đến chuyện tối qua lại thấy không yên lòng. Mấy ngày nay đều là Tiêu Phong đưa Lục Lăng Tây đến cửa hàng, cô còn chưa quyết định hôm nay có cần đưa đi hay không, bỗng nghe tiếng đập cửa bên ngoài.



"Mới sáng sớm mà ai đã đến vậy?". Vương Thục Tú thuận miệng nói.



Lục Lăng Tây gần cửa nhất, nhanh như chớp ra mở cửa. "Nhan đại ca". Người ngoài cửa khiến cậu bất ngờ, giật mình kêu lên, rồi theo bản năng quay đầu nhìn phản ứng của Vương Thục Tú.



Ngoài cửa, Nhan Việt với vẻ mặt ôn hòa đứng đó, chiếc áo khoác màu đen được may vừa người càng làm nổi bật dáng vẻ cao lớn của anh. Dường như anh đã đoán được là Lục Lăng Tây đến mở cửa, mỉm cười với cậu, dịu dàng nói: "Tiểu Tây ăn sáng chưa?".



Lục Lăng Tây mờ mịt gật đầu, rất nhanh đã nghĩ đến gì đó, căng thẳng hỏi: "Nhan đại ca, anh đến đây làm gì?". Nửa câu sau cậu nói rất nhỏ, sợ bị Vương Thục Tú nghe thấy.



Nhan Việt cười khẽ, vẻ mặt bình tĩnh, lướt qua Lục Lăng Tây khách khí gật đầu với Vương Thục Tú, nói: "Cháu đến đón Tiểu Tây đi đến cửa hàng". Giọng điệu vô cùng tự nhiên, như là tối qua chẳng xảy ra chuyện gì cả.



Anh nói xong, không chỉ Lục Lăng Tây đầy vẻ kinh ngạc, ngay cả Vương Thục Tú và Tiêu Phong cũng không nói được nên lời.



Nhan Việt xem sự im lặng của Vương Thục Tú là đồng ý, trước mặt hai người lớn trong nhà thân mật vươn tay xoa đầu Lục Lăng Tây, dịu dàng nói: "Mau đi lấy áo khoác mặc vào đi, anh chờ em ở cửa".



Lục Lăng Tây nhìn Nhan Việt lại quay đầu nhìn Vương Thục Tú, tỉnh tỉnh mê mê mặc áo khoác, nhu thuận nói với Vương Thục Tú và Tiêu Phong: "Ba mẹ, con đến cửa hàng đây".



Nhan Việt cứ như vậy trước mặt người lớn trong nhà mang Lục Lăng Tây đi. Mãi cho đến khi Lục Lăng Tây ra cửa thì Vương Thục Tú mới hồi hồn lại. Cô thực sự không thể tin được chuyện vừa xảy ra, sao Nhan Việt lại có thể xem như không có việc gì đứng trước mặt bọn họ, còn đúng tình hợp lý đón Lục Lăng Tây đi.



"Nhan Việt cậu ta...".
Lục Lăng Tây không ngờ lý do của ông Trương lại là như vậy, buồn cười cúi đầu, nhân lúc ông Trương không chú ý liền chọn phương hướng tiến hóa là đóa hoa biến dị. Làm xong, Lục Lăng Tây cất tấm bảng thuận miệng hỏi vì sao ông Triệu không đến.



"Không phải là do thực nghiệm cỏ đông lăng của các cháu sao, đúng là câu hồn ông ấy qua đó rồi. Mấy ngày nay ông ấy ngay cả chợ hoa cũng không đi, có thời gian liền đến phòng thí nghiệm nhìn thực nghiệm".



Ông Trương một nửa là vui thay cho ông Triệu, một nửa là oán giận ông cụ bỏ mình lại một mình. Lục Lăng Tây nghe ra ý của ông Trương, cười vui vẻ.



"Ông thấy chán thì có thể đến Vi Viên Nghệ, trong vườn hoa có mấy bông hoa sơ trà đã nở, là biến dị của loại cánh hoa nhiều lớp hiếm thấy, lần sau cháu mang đến cho ông xem".



Ông Trương vừa nghe thấy biến dị thì mắt liền sáng lên, liên thanh nói: "Được được".



Một già một trẻ trò chuyện rất vui, ông Trương suýt nữa là quên mất mục đích mình đến đây. "Tiểu Tây, tháng năm cháu có rảnh không?".



Lục Lăng Tây sửng sốt, ông Trương cười cười, nói: "Đầu tháng năm vườn thực vật Côn Nam có tổ chức triển lãm hoa lan, tập hợp danh lan khắp nơi đến, nếu Tiểu Tây có thời gian thì đến xem. Ông và ông Triệu đã bàn rồi, cùng đi đến đó. Nếu Tiểu Tây có thể đi được thì đi cùng luôn, ông Triệu có họ hàng ở đó, ăn ở bao tất".



Ông Trương nói đến đó liền hơi trẻ con chớp chớp mắt với Lục Lăng Tây, "Cơ hội chiếm lợi của ông Triệu không thường có đâu, Tiểu Tây có thời gian thì phải đến, đừng tiếc tiền giùm ông ấy".



Ông Trương nói rất đáng yêu, Lục Lăng Tây híp mắt cười, thầm nghĩ Vương Triều Lượng cũng ở vườn thực vật Côn Nam, có lẽ cậu nên bớt chút thời gian đến xem. Dù là khu vực không mở cửa cho người ngoài xem của vườn thực vật hay là triển lãm hoa lan đều là cơ hội khó có được, lại vừa lúc ở cùng một nơi, nếu bỏ lỡ thì đúng là đáng tiếc.



-----------------



Mặt ko dày thì sao có vợ được 😆