Điền Viên Nhật Thường

Chương 33 : Khác thường

Ngày đăng: 13:31 18/04/20


Nhan Việt sau khi dùng cơm xong liền cầm theo túi cà chua Lục Lăng Tây hái cho ra về, tuy anh muốn ngồi thêm một lúc nữa, nhưng biết nóng vội không ăn được hết đậu hũ nóng, nếu ở lâu chỉ khiến Vương Thục Tú nghi ngờ, vẫn là nước ấm nấu ếch thì hơn.



Tiễn Nhan Việt, Lục Lăng Tây bắt đầu làm công việc tưới nước hàng ngày. Đôi mắt Đại Hắc trông mong, ngồi xổm bên cạnh Lục Lăng Tây, khát vọng nhìn về mấy quả cà chua. Lục Lăng Tây thấy vậy thì mềm lòng. Cậu đặt bình tưới nước xuống ngồi xổm trước mặt Đại Hắc, nghiêm túc đối mặt với nó: "Mày biết không, không cho mày ăn cà chua là vì tốt cho mày thôi."



Anh Đổng sau khi nghe nói Đại Hắc rất thích ăn cà chua đã từng khuyên Lục Lăng Tây, rằng loại chó nhà Trung Hoa như Đại Hắc tuy dạ dày tốt hơn so với các loại chó cảnh, nhưng không thể dung túng nó ăn đồ lung tung được, không cẩn thận sẽ bị viêm dạ dày tiêu chảy. Nhớ đến lúc Đại Hắc được Nhan Việt đưa đến chỗ anh Đổng thì gầy trơ xương chẳng được mấy lượng thịt, bây giờ Lục Lăng Tây vất vả lắm mới nuôi nó béo một chút, cũng coi như là mượt mà, tất nhiên sẽ không muốn Đại Hắc sẽ lại bị bệnh nữa, nhất là bị viêm dạ dày sẽ thượng thổ hạ tả ảnh hưởng đến việc thèm ăn. Bởi vậy lời khuyên của anh Đổng được cậu nhớ rõ trong lòng, bắt đầu hạn chế số lượng cà chua Đại Hắc ăn mỗi ngày.



Đại Hắc tựa như nghe hiểu lời cậu nói, kêu nhỏ một tiếng.



Lục Lăng Tây cười híp mắt, sờ sờ đầu Đại Hắc, khen ngợi nói: "Nhưng hôm nay Đại Hắc rất nghe lời, có thể thưởng cho mày nửa quả cà chua."



Đại Hắc lúc tối đã ăn không ít, Lục Lăng Tây không dám để Đại Hắc ăn quá nhiều. Nửa quả cà chua đối với Đại Hắc mà nói cũng chỉ là đỡ thèm thôi, chắc không có chuyện gì lớn đâu. Lục Lăng Tây thấy lỗ tai Đại Hắc vung vẩy, đôi mắt sáng lên, con ngươi nâu nhạt phản chiếu hình ảnh của cậu, ngập tràn sự thân mật và tin tưởng.



Lục Lăng Tây cười nhẹ, rửa tay cố ý chọn một quả cà chua thật to, bẻ ra thành hai, cậu và Đại Hắc mỗi người một nửa.



Đại Hắc thỏa mãn nheo mắt lại, yên lặng ngồi xổm bên chân Lục Lăng Tây.



Ăn cà chua xong, tưới nước xong rồi, Lục Lăng Tây kéo chân Đại Hắc chùi đất trong móng vuốt của nó, cầm quyển sách trên ghế lên chuẩn bị mang về phòng đọc.



Vương Thục Tú vừa lúc tắm xong đi ra, nhìn thấy Lục Lăng Tây vào nhà thì hơi do dự gọi Lục Lăng Tây lại, cô muốn nói với Lục Lăng Tây chuyện từ chức. Vương Thục Tú cũng không phải định để Lục Lăng Tây quyết định, mà trong nhà chỉ có hai mẹ con họ nương tựa lẫn nhau, không có người đàn ông chống đỡ, có chuyện gì thì hai mẹ con chỉ có thể thương lượng với nhau.
Lục Lăng Tây chỉ cho cậu gốc cây non đằng kia, giải thích chuyện giữ hạt cà chua để trồng. Dịch Hàng mắt sáng ngời, "Có thể trồng được sao?"



Lục Lăng Tây không chắc chắn lắm gật đầu, "Chắc là có thể." Hệ thống đã nói là gieo trồng thành công.



Dịch Hàng hưng phấn lôi kéo Lục Lăng Tây, "Lão tam, cuộc đời ăn cà chua của anh dựa vào chú hết đấy."



Lục Lăng Tây: "..."



Rửa sạch tay, Lục Lăng Tây sau khi chuẩn bị xong liền mang Đại Hắc theo Dịch Hàng ra cửa. Cái xe Jinbei sắp về hưu của nhà Dịch Hàng đang đứng trước cửa, vẻ mặt Dịch Hàng kiêu ngạo nói: "Đừng thấy xe bạn cũ, tốc độ chẳng kém ai đâu."



Lục Lăng Tây cười gật gật đầu. Dịch Hàng lên xe, vừa khởi động xe vừa thuận miệng nói: "Lão tam cậu có chú ý thấy không, cỏ dại xung quanh tòa nhà cậu có phải mọc tốt quá không? Không phải là cậu trộm bón phân cho nó đấy chứ?"



Chuyện mà Dịch Hàng nói thật ra Lục Lăng Tây cũng chú ý thấy. Cỏ dại xung quanh khu 3 quá tốt, cậu đã nghe hàng xóm oán giận vài lần. Cảm giác những cây cỏ này mọc tốt quá, cũng không biết là chuyện gì.



"Nhưng không chỉ có cỏ dại, bác gái Vương cậu biết chứ, là bà lão trên lầu nhà cậu đấy. Mẹ tôi hôm qua còn nghe bà ấy nói lạ lắm, nói là cải thìa ở ban công năm nay mọc rất tốt, mấy ngày nữa là ăn được rồi. Hứ, bà ấy chưa thấy cà chua cậu trồng đâu, chờ đến lúc bà ấy thấy thì sẽ mọc tốt là thế nào." Dịch Hàng tiếp tục nói.



Lục Lăng Tây chỉ cười không nói gì, tầm mắt đảo qua cỏ dại bên ngoài, không hiểu sao lại nghĩ đến tấm bảng trắng, chắc là không liên quan gì đến nó chứ?