Diệp Gia

Chương 16 : Phiên ngoại 01

Ngày đăng: 11:28 18/04/20


Giấc mơ của tôi là nơi có em



Diệp Gia thích tắm, thế là đôi khi, tôi sẽ cùng cậu hai người ngâm mình trong bồn tắm vào ban ngày. Tôi đã quen để cậu nằm trong lòng ngực mình, dựa mái đầu tỏa ra hương thơm dầu gội của cậu vào tôi. Thi thoảng, tôi sẽ vươn tay đếm những ngón tay Diệp Gia, có lúc nằm trong bồn tắm mà đọc sách cho cậu.



Bồn tắm này của tôi là do Đồng Úy mang từ nước ngoài trở về, bên trong có nhiều loại chức năng mát xa. Tôi nói với Đồng Úy, Diệp Gia thích tắm rửa, nhưng mà tôi không thích, nếu chẳng có gì khác kích thích thì việc ấy thật sự rất đau khổ. Đồng Úy nhìn tôi dở khóc dở cười, chờ đến khi làm ra bồn tắm kia thì đến phiên tôi dở khóc dở cười. Bồn tắm ấy rất khoa trương, cũng quá lớn, tôi phải hủy đi một tầng lầu, một bên tường mới có thể đem nó vào phòng ngủ chúng tôi. Nhưng hiệu quả của nó thật quá tốt, có rất nhiều chức năng. Hôm nay, chức năng tôi và Diệp Gia hưởng thụ là lướt sóng biển.



Hôm nay Diệp Gia rõ ràng là mệt mỏi, bởi do tôi đưa cậu đi ngắm cảnh đầu xuân. Tuy chỉ mới qua tháng giêng, nhưng cảnh tượng phía nam đã đầy xuân sắc. Thời tiết se lạnh nhưng mặt trời chói chang, thế nên cũng ấm áp. Diệp Gia rất vui, cậu luôn thích những gì xinh đẹp tươi sáng, thích ánh mặt trời, cây xanh, hoa cỏ. Thế nên hôm nay thời gian cậu tỉnh lại có phần dài, vậy là buổi tối tất nhiên sẽ mỏi mệt.



Sau khi hưởng thụ trong chốc lát chức năng lướt sóng, tôi dự định tắm xong cho Diệp Gia sớm để cậu đi ngủ. Vì thế tay tôi đi xuống người cậu xoa bóp, đến khi tiếp xúc đến giữa hai chân cậu thì bất chợt cảm thấy như nơi đó của cậu cương cứng lên, như điện giật tôi rút tay trở về. Trong ba năm này, tôi đã tắm cho Diệp Gia không biết bao lần, lúc mới bắt đầu thì nhìn thấy cậu vết thương đầy người, chỉ nhớ rõ mỗi cảm giác đau lòng, sau đó hai người trần trụi cùng nhau thành quen. Tôi cũng đã qua rất nhiều năm chẳng nghĩ tới chuyện kia, vậy là lúc này con tim tôi rộn ràng nhảy loạn, ôm lấy Diệp Gia, để cậu nằm trong vòng tay mình, hàng mi thật dài trên đôi mắt cậu khẽ rung động, khóe miệng hơi nhếch lênh, gương mặt bị hơi nước làm ửng hồng, tổng hợp lại cứ như cậu đang ngượng ngùng.




Nghĩ một hồi, tay tôi xoay người Diệp Gia qua, để lưng cậu hướng lên trời. Lưng Diệp Gia vẫn hoàn mỹ, không có những vết thương đáng sợ, xương sống tuyệt đẹp mà thẳng tắp kéo dài xuống phần mông cậu hơi vểnh lên. Tôi sớm biết rằng Diệp Gia có một cặp mông hình dạng tốt lắm, cho nên mỗi khi cậu mặc quần jean, tôi sẽ cố tình đứng phía sau nhìn mông cậu. Hiện tại chướng ngại vật cũng đã không còn, tôi tự nhiên bắt đầu nhấm nháp phần tôi từng tha thiết mơ ước, làm tới khi phía trên đều đầy dấu hôn mới kề gối dưới người Diệp Gia bắt đầu vào ra lần nữa. Tôi phát hiện cơ thể Diệp Gia có một loại lực mê người, dù làm bao lần cũng đều ngại chẳng đủ. Khi tôi rốt cuộc thỏa mãn rút ra khỏi cơ thể cậu, xoay người cậu qua, không khỏi trợn tròn mắt, Diệp Gia phía trước cũng phóng ra.



Tôi biết lần này dù thế nào tôi cũng chẳng thể làm nữa, bỏi mũi Diệp Gia đã chảy mồ hôi, làm nữa sẽ khiến cậu bị thương. Nhưng mà để cậu nằm cạnh tôi thế này, tôi chỉ sợ mình vẫn sẽ dục hỏa đốt người, thế là tôi mặc quần áo, dùng chăn bọc lấy Diệp Gia, ngồi vào trên ghế nơi ban công cùng cậu ngắm sao trời. Tôi cứ như vậy ôm Diệp Gia đang say ngủ trong lòng ngực, cảm giác thỏa mãn đủ đầy chưa từng có nhộn nhạo trong lòng. Trước kia tôi từng nghe người khác nói qua cái gì gọi là hạnh phúc, hạnh phúc chính là một loại cân bằng và thỏa mãn, tôi nghĩ cảm giác của tôi hiện tại chính là hạnh phúc.



Tôi cứ ôm Diệp Gia ngồi như vậy từ giữa đêm mãi đến khi trời tảng sáng, nhìn mặt trời hiện ra từ chỗ sáng ngời mà trổ hết tài năng. Bỗng, tôi phát hiện hai mắt Diệp Gia mở ra, vui mừng tôi gọi một tiếng tên cậu. Bất chợt cậu ngẩng đầu theo lời gọi của tôi, nhìn tôi bằng đôi mắt đen sẫm. Tôi chưa kịp tỉnh lại sau vui sướng và bất ngờ để nói tiếp lời nào, cậu liền ngáp một cái, dựa vào cổ tôi, lại ngủ. Tôi chỉ có thể cười khẽ ôm sát lấy cậu, cúi đầu nhìn những dấu hôn nơi cổ cậu, sau đó thấp giọng nói bên tai Diệp Gia, tôi biết cậu nhất định có thể nghe được, tôi nói: “Diệp Gia, cảm ơn cậu, cảm ơn cậu đã trở về.”



Lời tác giả: Diệp Gia đến đây là kết thúc, phiên ngoại trên hãy xem như quà năm mới muộn tôi gửi đến mọi người, hy vọng với món quà ấy các bạn sẽ tha thứ việc tôi ngược Diệp Gia, ngược Đàm Văn. Phần này lễ không phải không hậu, bởi nếu mọi người xem xong toàn bộ chính văn của tôi sẽ biết tôi là người không thích viết những cảnh trên giường. Tôi luôn cảm thấy tình cảm con người có thể miêu tả, còn rình coi chuyện phòng the sẽ bị đau mắt hột. Phiên ngoại này cũng là để cám ơn những ai đã xem từ đầu đến cuối một bộ BL tiểu thuyết rõ ràng là thanh thủy văn, nhất là những ai trong giới đam mỹ hiện đại J