Diệt Thế Kỷ

Chương 101 :

Ngày đăng: 13:22 18/04/20


Chuyện Tần Trạm phản bội nhân loại không còn tiếp tục che giấu được nữa, bởi người dân ở thành phố mà Tần Trạm đặt chân đến đã truyền hình ảnh hắn chém giết nhân loại lên mạng internet. Hiện giờ, trên đó đã tràn đầy bằng chứng Tần Trạm phản bội nhân loại.



Rất nhiều người phỏng đoán, liệu có phải Trung Quốc đã liên thủ với công địch của toàn nhân loại rồi không? Chỉ nhìn cách họ phản ứng khi nghe tin là có thể biết hình tượng lúc trước của Tần Trạm chính trực đến mức nào. Cho dù hắn đã ra tay giết nhân loại, nhưng bọn họ vẫn sẽ không nghi ngờ, mà sẽ tìm những nguyên nhân khác để lý giải những hành động đó của hắn.



Người dân bình thường đều không có biện pháp để liên lạc với chính phủ nên những suy đoán này không đến được tai các nhà lãnh đạo, nhưng những người đứng đầu các quốc gia khác thì có, và yêu cầu bọn họ phải đưa ra lời giải thích.



Vì thế Trung Quốc liền mở một hội nghị qua webcam, chính thức thông báo cho các quốc gia khác biết chuyện Tần Trạm đã phản bội.



“Tại sao hắn lại phản bội chúng ta?” Người hỏi nhìn các lãnh đạo của Trung Quốc, ánh mắt biểu lộ hoài nghi rõ rệt, hàm ý có phải các ngươi đang có âm mưu gì không. Không phải hắn cố tình gây sự, mà là vì đa phần tất cả chính trị gia bọn họ đều biết, có một số thủ đoạn trong chính trường không được quang minh chính đại cho lắm, huống chi Trung Quốc lại là nước thường xuyên sử dụng những thủ đoạn này. Tần Trạm là người có khả năng trở thành người lãnh đạo kế tiếp của Trung Quốc nhất, là hy vọng của toàn thế giới, uy vọng như vậy không tránh khỏi khiến người khác kiêng kỵ, cũng sẽ có người cảm thấy chướng mắt.



Ánh mắt cùng câu hỏi như vậy khiến người khác cũng dùng ánh mắt tương tự nhìn các nhà lãnh đạo của Trung Quốc. Trên phương diện này, Trung Quốc rõ ràng hoàn toàn không có tí danh dự nào.



Các nhà lãnh đạo Trung Quốc không khỏi cười khổ, bọn họ cũng biết tật xấu này của mình, thế nhưng lần này bọn họ sẽ không ngu xuẩn đến mức tự đạp đổ tường thành khi đang trong tình thế nguy hiểm bây giờ. Lấy gia thế của Tần Trạm, bọn họ không phải muốn là được, lấy thực lực của Tần Trạm, muốn xử lý hắn cũng không dễ dàng, hơn nữa, trong tình cảnh hiện tại, quốc gia không thể chịu thêm bất cứ hy sinh nào nữa. Càng đừng nói, kỳ thật bọn họ rất kỳ vọng Tần Trạm có thể trở thành người lãnh đạo tiếp theo, bởi thực ra bọn họ cũng đã quá mệt mỏi, trọng trách nặng nề khiến người ta không muốn phải tiếp tục gánh vác.



Bọn họ phải nói thế nào đây, lý do Tần Trạm phản bội là vì yêu Văn Nhân Luật, vì yêu nên phản bội tất cả? Đối với nữ nhân mà nói, lý do này cực kỳ lãng mạn, thế nhưng đối với các chính trị gia như bọn họ thì lý do này tựa như nói dối, huống chi diễn viên chính hai bên còn đều là nam.



Bọn họ quả thật chẳng biết nói sao. Những người khác nhìn thấy vẻ chua xót khó xử của bọn họ, tự hỏi chẳng lẽ thật sự có bí mật khó nói lắm sao.



Dưới sự ép hỏi đến cùng, các nhà lãnh đạo Trung Quốc cũng chỉ đành nói thật.



“Các ngươi nói dối cũng phải có mức độ thôi chứ.” Quả nhiên, đối với chính trị gia mà nói, vì tình yêu phản bội tất cả là chuyện cực kỳ khó tin, hơn nữa, đối tượng lại còn là hai nam nhân, một người trong đó lại cũng chẳng phải khuynh quốc khuynh thành, như thế nào có thể khiến một nam nhân khác trả giá nhiều đến vậy?
“Đừng cử động, để ta ôm ngươi.” Tần Trạm thấp giọng nói, ngữ khí lộ ra bi thương vừa phải, bức màn che đi ánh sáng mỏng manh khiến Luật không thể thấy rõ biểu tình trên mặt Tần Trạm, chỉ có thể đoán cảm giác của y qua giọng nói.



Là bi ai. Do đó, Luật liền thỏa hiệp, lẳng lặng để cho Tần Trạm ôm.



Thời gian yên lặng trôi qua, cái ôm của Tần Trạm quá mức ấm áp khiến Luật cảm thấy an tâm, dựa vào ngực của Tần Trạm. Nghe tiếng tim đập đều đặn của Tần Trạm, Luật cảm thấy như bị thôi miên, cảm thấy cực kỳ bình an, sau đó liền ngủ mất.



Tần Trạm ôm Luật, trong lòng cảm thấy cực kỳ thỏa mãn, hoàn toàn không có bất cứ ý niệm không nên nào. Những gì hắn làm tất nhiên có chút cố tình, nhưng cũng không phải đều là giả dối. Nhớ lại những người từng chết trên tay hắn, hắn không biết bọn họ, cũng không có cảm tình, nhưng ánh mắt tràn ngập tín nhiệm cùng hy vọng kia vẫn khiến hắn dao động, đặc biệt là sau khi ra tay, thay vào đó là khó tin cùng tuyệt vọng càng khiến hắn cảm thấy khó chịu.



Hắn là người, cho dù có bạc tình đến mức nào cũng vẫn còn cảm xúc. Đây là lần đầu tiên hắn cảm giác được bản thân đại biểu cho hy vọng lớn lao thế nào trong lòng nhân loại một cách rõ ràng đến thế. Không phải hắn cố ý khiêm tốn, chỉ là trước nay hắn vẫn cho đó là trách nhiệm, hiện giờ mới biết được địa vị của hắn trọng yếu ra sao trong xã hội nhân loại.



Bất quá, hắn sẽ không quay đầu lại, vì người đang nằm trong lòng hắn đây. Hắn tuyệt đối sẽ không hối hận, mà cũng không thể hối hận. Lập trường của hắn và Luật đều giống nhau, ánh mắt của hắn cũng không còn bị giới hạn trong phạm vi nhân loại nữa, hắn phải chú ý đến toàn bộ thế giới. Để thế giới có thể tiếp tục tồn tại, sinh mệnh của nhân loại bắt buộc phải bị tước đoạt, thực tàn khốc, nhưng không còn cách nào khác. Dù là vì những sinh mệnh khác mà hy sinh nhân loại, hay vì nhân loại mà hy sinh những giống loài khác, thế giới đã sớm làm ra lựa chọn. Nhân loại phải trả giá cho những gì họ đã gây ra, cho dù nhân loại có thể tiếp tục tồn tại, bọn họ cũng phải ghi nhớ những tai họa đã xảy ra này để tránh giẫm phải vết xe đổ trong tương lai.



Nhớ lại những ánh mắt kia, nhớ lại thân bằng quyến thuộc, Tần Trạm nghiêng đầu, nhìn về phía bức rèm, dường như đang nhìn về một địa phương xa xôi nào đó, nhẹ nhàng làm ra khẩu âm,”Thực xin lỗi.” Là áy náy vì sát nghiệt mà mình gây ra.



Luật giật giật cơ thể kéo lực chú ý của Tần Trạm quay về. Hắn lại nở nụ cười ôn nhu, siết chặt vòng tay của mình. Chỉ cần người này còn nằm trong lòng hắn, hắn sẽ có thể vượt qua tất cả.



Tần Trạm nhẹ hôn lên mái tóc Luật, sau đó nhắm mắt lại, tự hỏi đêm mai phải dùng thủ đoạn gì để cùng Luật ngủ một phòng đây?



END 101.