Diệt Thế Kỷ

Chương 64 :

Ngày đăng: 13:22 18/04/20


Thái độ của Luật rất lạ, Tần Trạm biết, nhưng cũng không đi tìm hiểu. Trong lòng hắn lúc này, phải làm sao để đánh bại đám zombie kia vẫn quan trọng hơn một chút, hắn định chờ chuẩn bị kế hoạch phản công xong sẽ nói chuyện với Luật sau.



Tần Trạm lúc này vẫn còn mang ý nghĩ chỉ cần giành được thắng lợi, Luật sẽ có thể sống trong một thế giới yên bình. Hắn không có biện pháp khiến Luật yêu mình, nên đây là việc duy nhất hắn có thể làm cho Luật.



Chính là chẳng bao lâu sau, Tần Trạm sẽ vì lần sơ sẩy này mà hối hận không thôi, cho dù biết rõ Luật sẽ không vì hắn mà thay đổi cũng sẽ không bận tâm đến sự an ủi của hắn, hắn vẫn hối hận vì sao lúc ấy không đi tìm Luật, như vậy thì ít nhất, sự an ủi kia vẫn luôn tồn tại trước khi hắn đưa ra lựa chọn cuối cùng của mình.



Tần Trạm đi họp, Văn Nhân Lẫm cũng đi họp, bên người Luật chỉ còn các giám hộ viên, đó là những người yêu thích âm nhạc của Luật, cũng là nhóm bảo tiêu khiến Tần Trạm và Văn Nhân Lẫm có thể yên tâm nhất, dù sao những người đó cũng sẽ có chút tôn kính với Luật, tốt hơn nhiều so với đám bảo tiêu chỉ biết khinh bỉ y.



.



Nơi này vốn là quảng trường của kinh đô, đến giờ vẫn còn thấp thoáng bóng dáng của một thời phồn hoa thuở trước. Từ chỗ này nhìn ra xung quanh, hình ảnh kinh đô trong trí nhớ từ bé đến lớn của hắn đã hoàn toàn bị hủy hoại. Trong vòng ba năm, những kiến trúc quan trọng hầu hết đều bị hư tổn qua những lần tập kích của biến dị giả, chỉ là không còn ai bận tâm đi sửa chữa lại chúng, bởi vì với nhân loại, điều quan trọng nhất hiện giờ chính là có thể sống sót.



Dọc hai bên đường vẫn còn có thể thấy vài chiếc ghế đá, chúng đã ở đó từ rất lâu về trước, mà những vết bẩn bám phía trên cũng đã thật lâu không có người lau chùi. Luật cũng không thèm để ý, chỉ ngồi xuống, lặng lẽ nhìn đám người xung quanh.



Sở dĩ hắn chọn nơi này là bởi vì ở đây có thể nhìn thấy đủ mọi loại người.



Trên mặt mỗi người đều không có nụ cười, hầu như ai cũng mang theo biểu tình căng thẳng, trên vai dường như luôn phải vác theo thứ gì đó rất nặng nề. Trong những góc tối có một vài thân ảnh, nhìn kỹ lại, là một vài nữ nhân. Thiếu lương thực cùng dinh dưỡng khiến da dẻ của các nàng không còn tươi trẻ, nhan sắc cũng phai tàn, vào lúc này, vì một bữa ăn no, bán đi thân thể của mình cũng là một phương pháp, ba năm trước đây, các nàng có lẽ đều đang ăn uống điều độ để giảm béo, nhưng hiện tại các nàng chỉ sợ cho dù có béo cũng muốn được ăn no.



Cũng có nam nhân bị hấp dẫn, nhìn thoáng qua một vài góc có thể thấy hai thân thể đang giao triền.



Khuôn mặt của đám hài tử quanh đây cũng không còn vẻ khờ dại, có một số hoảng sợ trốn tránh, có một số lại tham lam nhìn dòng người đang qua lại.



Trong những góc tối ấy, có một vài hài tử đang nhìn chằm chằm vào hắn. Đúng vậy a, quần áo của hắn rất sạch sẽ, tóc tai gọn gàng, mềm mượt, nào giống như bọn họ, bù xù, khô quắt như rơm; da thịt mịn màng, căng mọng, mà bọn họ đều gầy tong teo chỉ còn da bọc xương.



Cũng có người nhận ra hắn, dù sao ba năm trước đây, hắn quả thật rất nổi tiếng, mà hiện tại cũng vậy, ở những nơi không có biến dị giả xuất hiện, khúc diễn tấu của hắn đã cứu rỗi rất nhiều sinh mệnh, huống chi quan hệ giữa hắn và Tần Trạm, giữa hắn và Văn Nhân gia cũng không cần giấu giếm. Mỗi người ở kinh đô đều biết, hắn là nhân vật đứng đầu trong danh sách những kẻ không thể động vào, không phải vì thân phận của hắn, mà bởi vì trong danh sách nhiệm vụ của các dị năng giả có nhiệm vụ bảo hộ hắn, dám ra tay với Văn Nhân Luật đồng nghĩa với việc trở thành địch nhân của các dị năng giả, tại thời đại dị năng giả là vô địch này, liệu có kẻ nào đủ can đảm ra tay với hắn sao?




“Ta lại gây thêm phiền toái cho ngươi rồi, gia gia.” Chẳng bao lâu nữa, gia gia của hắn sẽ phải đối mặt với rất nhiều chất vấn, cùng với sự thống khổ khôn nguôi.



“Nếu biết liền ngoan ngoãn một chút.” Văn Nhân lão gia tử nghĩ là Luật đang nói đến chuyện trước kia, vừa mới ngồi xuống liền thấy tôn tử của mình quỳ trên mặt đấy, còn đang choáng váng vì hành vi bất ngờ này của hắn thì lại thấy Luật dập đầu, lạy ba cái sau đó đứng dậy rời đi.



Cái thứ nhất, tạ ân dưỡng dục, cái thứ hai, đoạn tuyệt quan hệ, cái thứ ba, chính là thật xin lỗi.



“Luật.” Văn Nhân lão gia tử muốn gọi Luật lại, chính là, Luật vẫn không quay đầu, định rời bàn làm việc đi tìm Luật, nhưng là một nhân vật lãnh đạo trung ương, hắn còn chưa bước tới cửa, đã có người tiến vào xin chỉ thị công tác.



Hiện tại Văn Nhân lão gia tử sao còn có thời gian nghĩ đến làm việc, thái độ của Luật quả thật quá khác thường.



.



Đây cũng là địa điểm cuối cùng, nơi yên nghỉ của Tống lão phu nhân. Nhìn nụ cười của Tống lão phu nhân trên bia mộ, Luật nhẹ nhàng nói, “Bà ngoại, mọi thứ đến lúc bắt đầu rồi, thật tốt là ngươi không cần phải đối mặt.” Để lại một bó hoa tươi trên mộ, thân ảnh Luật biến mất ngay tại chỗ.



.



Tần Trạm nghe Văn Nhân Lẫm nói về sự khác thường của Luật, lại nhớ đến thái độ của y lúc sáng, quả thật là không thích hợp. Điều này khiến Tần Trạm cũng đứng ngồi không yên, lập tức tìm kiếm hành tung của Luật, chỗ Luật đến cuối cùng là nghĩa trang, nơi Tống lão phu nhân đang say ngủ.



Tần Trạm, Văn Nhân Lẫm, Văn Nhân Chinh cùng Văn Nhân lão gia tử, bốn người tụ họp trước mộ của Tống lão phu nhân, chỉ thấy nơi đó có một bó hoa tươi hiện tại vô cùng ít ỏi và trân quý, mà Luật, hoàn toàn không thấy bóng dáng.



Ngày hôm đó, Luật cả đêm không về, ngày hôm sau, lật tung toàn bộ kinh đô cũng không tìm thấy, ngày thứ ba, Luật chính thức được xác định là mất tích.



END 64.