Diệt Thế Kỷ

Chương 66 :

Ngày đăng: 13:22 18/04/20


Giống như những lần trước, trận chiến liên quan đến sinh tử tồn vong của nhân loại lần này cũng có đội ngũ chuyên môn quay chụp lại từng cuộc chiến đấu, mỗi một quá trình, mỗi lần hy sinh, mỗi lần thắng lợi, mỗi lần thắng lợi, rồi truyền tất cả về cho những nhân loại vẫn đang chú ý đến cuộc chiến. Đây cũng là cách bọn họ lưu giữ lại những ký ức ấy, nếu có thất bại thì hy vọng những người còn sống vẫn ghi nhớ rằng nhân loại cũng từng đấu tranh anh dũng, ghi nhớ những người đã hy sinh, kéo dài sinh mệnh cho nhân loại, truyền lại ý chí kiên cường của bọn họ. Dù tương lai có bại trận, có bị zombie cắn nuốt thì những người khác vẫn sẽ tiếp nối ý chí của họ, tiếp tục đấu tranh, tiếp tục chiến đấu, thẳng cho đến một ngày nhân loại giành lại địa vị bá chủ của mình.



Đây là sự kiên cường, cũng là ý chí của nhân loại, chỉ tiếc…



.



Trận quyết chiến này, kể từ khi bắt đầu, không hề có một biến dị giả cao giai nào xuất hiện, đây cũng là nguyên nhân chính khiến cho chiến lực chủ yếu của nhân loại còn có thể duy trì đến thời điểm hiện tại, mà lúc này, khi biến dị giả đầu tiên xuất hiện, hình ảnh truyền đi khắp toàn cầu khiến cho tất cả nhân loại đều lo lắng, bởi vì ngay trước khi khai chiến, biến dị giả ấy đã nói với Tần Trạm một câu:



“Chúa tể để ta báo cho ngươi biết một chuyện, Văn Nhân Luật ở nơi này.”



Văn Nhân Luật là ai, toàn bộ thế giới không ai không biết, năm đó, trong lễ khai mạc đại hội của các dị năng giả, một khúc diễn tấu đã đưa hắn thành danh, sau đó, khi tai họa zombie kéo đến, loại âm nhạc có thể cứu rỗi ấy khiến cho thế nhân ghi khắc cái tên của hắn vào lòng. Thế nhưng, vào lúc này, sao tên biến dị giả kia lại nhắc đến hắn? Cái gì gọi là “Văn Nhân Luật ở nơi này”?



Không thể không nói, những lời này đã gây kinh hãi không nhỏ cho một số người, ngoại trừ những kẻ ở ngoài kinh đô. Việc Văn Nhân Luật mất tích, các chính khách Trung Quốc cùng người trong Long Tổ đều biết, dù sao bối cảnh của Văn Nhân Luật cũng lớn như thế, hắn đột nhiên biến mất làm cho toàn bộ đầu não của kinh đô trải qua một phen sóng gió.



Mà nghe thấy những lời này, người kích động nhất chính là Tần Trạm, Văn Nhân Lẫm, Văn Nhân Chinh cùng Văn Nhân lão gia tử, nếu như phải sắp xếp thì người đứng ở vị trí đầu tiên, tất nhiên là Tần Trạm.



Mắt Tần Trạm lập tức trợn to, nét băng lãnh trên gương mặt lập tức vỡ tan, hắn cảm thấy vô cùng kinh hãi, khoảng trống trong lòng như lập tức được thứ gì đó bổ đầy, cảm giác xa cách  cũng như thế giới chỉ có hai màu đen trắng đều lập tức biến mất, một lần nữa ngập tràn màu sắc.



“Luật.” Câu thứ nhất là thì thầm, “Luật ở đâu?” Câu thứ hai là chất vấn, thậm chí gần như có xúc động lập tức lao đến trước mặt kẻ truyền tin.



“Tần Trạm!” Vẫn là Văn Nhân Lẫm phản ứng nhanh, lập tức bắt được Tần Trạm, đối phương chính là địch nhân, sao có thể sơ ý như thế được, “Không nên kích động.”




Chờ ta. Tần Trạm thì thầm trong lòng. Luật, chờ ta.



Lúc này, không có ai phát giác ra điều khác lạ, tại sao Chúa tể của các biến dị giả lại chỉ đích danh Tần Trạm để cho biết tin tức của Luật. Phải biết rằng, Văn Nhân Lẫm mới là thân nhân của Luật, mà Tần Trạm cùng Văn Nhân Luật, bất quá cũng chỉ xem như hảo hữu mà thôi.



Lời ước chiến này, Luật không nhìn thấy, bởi vì hắn lại bị Balberith cùng vị kia gọi đi.



Biết Luật đang ở phía trước, Tần Trạm càng trở nên bình tĩnh, bởi vì lần quyết chiến này không thể xảy ra sai lầm, hắn phải thắng, nhất định phải thắng.



Chính là, chỉ trên một quãng đường ngắn trước khi tiến vào Thánh địa, nhân loại đã phải gánh chịu thương vong thảm thiết nhất, máu tươi đỏ thắm tuôn trào, chảy xuôi đến nơi tôn nghiêm thánh khiết, nhuộm đỏ các vách tường được xây bằng đá phiến trắng tinh của thành phố này.



Nhờ vào sự ương ngạnh cùng bất khuất của mình, nhân loại đã đột phá, vượt qua phòng tuyến của biến dị giả tầng thứ ba, bắt đầu giao chiến cùng các biến dị giả tầng thứ tư.



Đây là cuộc chiến giữa dị năng giả cùng biến dị giả.



Các biến dị giả đều tránh đi Tần Trạm, bởi đây là đối thủ của chủ nhân bọn chúng, Tần Trạm cũng nhận ra việc đó, hắn biết, lúc này hắn phải nghỉ ngơi dưỡng sức, bởi hắn sẽ đụng độ một đối thủ vô cùng cường đại, trận chiến của hắn cũng là trận chiến mấu chốt nhất.



Tần Trạm bàng quan nhìn cuộc chiến cùng các dị năng giả đang ngã xuống, tâm của hắn kỳ thật không hề ấm áp thiện lương, bản chất của Tần Trạm là lãnh khốc, cho nên hắn mới có thể bất vi sở động như thế.



END 66.