Diệt Thế Kỷ

Chương 83 :

Ngày đăng: 13:22 18/04/20


Hắn không phải thiên tài, càng không thể xem là có trí tuệ siêu tuyệt, chỉ vì trải qua những chuyện kia trong quá khứ nên mới trưởng thành sớm hơn người khác, lại nhờ có mẫu thân dạy bảo khi bà còn sống nên hắn mới sớm hiểu được lý lẽ. Có điều, năm đó, hắn vẫn chỉ là một đứa trẻ, quật cường và cố chấp, cho dù bị người phụ nữ kia tra tấn cũng không muốn cầu cứu phụ thân vẫn luôn không thích mình, thẳng đến cái ngày bị đẩy xuống hồ ấy, hắn vẫn không hề thay đổi.



Không còn muốn tiếp tục sống sót, bởi trên đời đã không còn ai cần đến hắn.



Hắn thật không ngờ mình lại có thể nhìn thấy ý thức của thế giới. Trong lúc hôn mê, hắn đã nhìn thấy những thương tổn mà thế giới phải thừa nhận, thấy được thế giới dung túng và nhẫn nhịn nhân loại hết lần này đến lần khác nhưng vẫn không đổi được sự tỉnh ngộ của nhân loại, thậm chí, trong suốt quá trình ấy, hắn còn cộng minh được với thế giới, cảm giác được sự thống khổ mà thế giới phải chịu đựng, so với sự đau đớn vì bị ngược đãi của hắn, thế giới còn đau hơn rất rất nhiều lần .



Là vì cảm thấy thế giới còn bi thảm hơn chính mình, là vì cảm giác đồng bệnh tương liên, khiến hắn đặt thế giới vào đáy lòng, càng là vì sớm hiểu được lý lẽ, khiến hắn hiểu được tội nghiệt của nhân loại, hiểu được thế giới bị tổn thương khủng khiếp đến mức nào. Tất cả những thứ hắn nhìn thấy thông qua ý thức của thế giới đã khiến hắn nhanh chóng trưởng thành.



Vào thời điểm đó, hắn hận người phụ nữ kia, hận những điều mình gặp phải, cho nên bởi vì đồng bệnh tương liên, bởi vì thế giới nói nó cần hắn, cho nên hắn mới quyết định đứng về phía thế giới, tiêu diệt nhân loại. Vì thế giới, hắn quyết định phản bội nhân loại.



Bản thân hắn lúc ấy, tuy có trưởng thành hơn so với người khác, lại thêm đồng bộ với ý thức của thế giới mà kiến thức cũng không thua kém người lớn, thế nhưng rốt cuộc bởi vì tuổi còn quá nhỏ, cho nên có rất nhiều chuyện hắn nửa hiểu nửa không.



Khi còn nhỏ, hắn quyết định phản bội nhân loại chỉ là vì yêu thích đơn thuần chứ không hiểu được hàm nghĩa của việc này, cũng không hiểu được sự trầm trọng mà bản thân sắp phải gánh vác. Đã quyết định, liền sẽ không thay đổi, là sự cố chấp, là sự kiên định của một đứa trẻ.



Cho dù sau này đã hiểu được chính mình sẽ phải chịu những gì, hiểu được phản bội nhân loại sẽ khiến bản thân đau đớn bao nhiêu, cũng đã không còn quay đầu được nữa. Hắn đã không còn là trẻ con, hắn biết bản thân đang làm cái gì, không còn vì sự yêu thích đơn thuần nữa, mà là bởi vì “phải”, bởi vì đó là trách nhiệm của hắn. Nhân loại quả thật là đồng loại của hắn, hắn quả thật có tình cảm với bọn họ, nhưng nếu thế giới này không còn, thì sinh mệnh sao có thể tồn tại được nữa, mà nhân loại, không có quyền cướp đoạt quyền lợi sinh tồn của những sinh vật khác.



Không phải hắn bác ái, mà là lập trường của hắn không giống với nhân loại. Hắn dùng góc độ của thế giới để nhìn mọi việc, còn nhân loại thì lấy góc độ của nhân loại để nhìn nhận thế giới.




Thực hoài niệm các món ăn của nhân loại a, tuy rằng trong thực đơn của nhân loại cất chứa rất nhiều tội ác của họ, thế nhưng, là một phàm nhân, nhu cầu ăn uống cũng không thể tránh khỏi, chỉ là nhân loại đã đi quá xa giới hạn mà thôi.



Vứt bỏ đống mỹ thực kia ra khỏi đầu, hắn vẫn là ngoan ngoãn ăn hoa quả vậy.



Đẩy cửa ra, xuyên qua biển hoa, đến bên cạnh rừng cây hái xuống vài quả, Luật cứ thế vừa đi vừa ăn, sau đó để hạt lại ven đường, mặt đất sẽ tự động vùi lấp chúng.



Cự mộc đã hiện ra trước mắt, Luật bỏ luôn phần hoa quả còn lại vào miệng, vỗ vỗ tay, sau khi ăn no cần phải bắt đầu làm việc. Thế nhưng khi vừa nhìn thấy hai bóng người đứng trên mặt hồ đen tuyền, hắn dừng bước, biểu tình trên mặt lập tức lạnh xuống.



“Vì sao hắn lại ở đây, Balberith?” Nhìn người không nên xuất hiện ở nơi này, Luật không hỏi Tần Trạm mà chất vấn Balberith. Nếu như không có sự cho phép của Balberith, Tần Trạm sao có thể xuất hiện, hắn không hỏi Balberith thì hỏi ai bây giờ?



END 83.



P/S: Bọn mình đã trở lại đây T^T Chắc mọi người đều đợi chờ mòn mỏi rồi nhỉ, thật tội lỗi quá, từ giờ cho đến trước khi thi giữa kì học kì I, bọn mình sẽ chăm chỉ post chương mới xD



Chúc mọi người đọc vui *ôm hôn*