Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 244 : Có lẽ không nên tới tìm anh (2)
Ngày đăng: 18:16 19/04/20
Hạ Tử Du lập tức nhớ lại Liễu Nhiên từng nói với cô Đan Nhất Thuần cũng
thích mùi chanh thảo, chanh thảo có nghĩa là "Không thể nói yêu", dường
như ý nghĩa này....
Anh nói luôn thích mùi chanh thảo trên người
cô, cô biết anh chắc chắn hiệu được ý nghĩa của cây chanh thảo, anh nhất định biết Đan Nhất Thuần đang thổ lộ với anh.
Mặc dù anh không lấy ra chiếc cà vạt trong hộp, nhưng anh để cái hộp trong ngăn kéo phải chăng anh thật sự đang do dự?
"Là ai đang ở trong đó?"
Câu hỏi cắt đứt suy nghĩ của Hạ Tử Du, Hạ Tử Du ngước mắt nhìn về phía quản lý cao ốc đang cầm đèn pin kiểm tra.
Nhìn thấy Hạ Tử Du, nhân viên quản lý vội vàng nói xin lỗi, "Xin lỗi Bà tổng giám đốc, tôi không biết là cô...."
Hạ Tử Du bỏ lại cái hộp vào ngăn kéo, hơi mỉm cười với nhân viên quản lý, "Không sao, tôi chỉ là...."
Nhân viên quản lý tiếp lời, "Cô đến tìm tổng giám đốc sao?"
Hạ Tử Du cười gật đầu, "Ừ."
Nhân viên quản lý đã lớn tuổi nói, "Tổng giám đốc mấy ngày nay đều ở trong
phòng này nghỉ ngơi..... Vợ chồng son cãi nhau phải không?"
Hạ Tử Du gật nhẹ đầu.
Nhân viên quản lý nói, "Lúc tan ca tôi vô tình nghe tổng giám đốc nói với
thư kí Dư muốn đến bệnh viện, tôi lại không biết tổng giám đốc tới bệnh
viện làm gì, có điều hiện tại tổng giám đốc không có ở đây, tôi đoán
chừng là tới bệnh viện đấy!”
Chuyện Kim Trạch Húc hiển nhiên là Đàm Dịch Khiêm cố ý ngăn chặn lại giới truyền thông, cho nên bên ngoài
căn bản không biết chuyện Kim Trạch Húc bị bắt là có liên quan đến Đàm
Dịch Khiêm, nhân viên đàm thị đương nhiên cũng không biết.
"Vâng, cảm ơn chú."
"Bà tổng giám đốc, cũng thuận đường để tôi đưa cô xuống!"
"Cám ơn."
--
Tài xế đưa Hạ Tử Du tới bệnh viện ngoại khoa uy tín nhất Los Angeles.
Đây là lần đầu tiên Hạ Tử Du bước vào bệnh viện này sau khi trở lại từ Thụy Sĩ, cũng không phải cô chưa từng nghĩ đến bệnh viện thăm Đan Nhất
Thuần, mà là bà Đàm mỗi ngày đều đến bệnh viện thăm Đan Nhất Thuần, cô
biết bà Đàm không muốn nhìn thấy cô trong bệnh viện....
Đến sảnh bệnh viện, Hạ Tử Du khách sáo hỏi thăm, "Xin chào, tôi muốn hỏi bệnh
viện này có phải có bệnh nhân tên là Đan Nhất Thuần không? Cô có thể cho tôi biết số phòng của cô ấy được không?”
Robert không nói gì chỉ giải thích, "Có trời mới hiểu, mấy ngày trước anh bị
ba anh gọi về Saudi....Ba anh ép anh lấy vợ........ Em biết đấy, ba anh có bốn bà vợ, cho nên tự mình thay anh tìm ba nguời phụ nữ về nhà, tóm
lại cuộc sống riêng của anh đã bị ba anh phá rối tung cả lên!” Robert
phiền não bới bới tóc, lại nói, “Hôm trước anh mới biết tin Nhất Thuần
bị thương, vừa mới xuống máy bay đây!”
Biết Robert lo lắng nhất cái gì, Hạ Tử Du chậm rãi nói, “Nhất Thuần đã tỉnh rồi, anh không phải lo lắng."
Robert kích động siết chặt bả vai Hạ Tử Du, "Cô ấy tỉnh rồi?"
Hạ Tử Du gật đầu, "Dạ."
"Vậy ngay bây giờ anh phải đi thăm cô ấy...." Robert gấp gáp xoay người.
Hạ Tử Du kéo lấy cánh tay Robert, "Ồ, Robert, lúc này đã khuya lắm rồi,
Đan Nhất Thuần cũng cần nghỉ ngơi, hay ngày mai anh hãy quay lại thăm cô ấy!"
Robert vẫn bước đi, "Không sao, anh phải trông thấy cô ấy thì mới yên tâm."
Hạ Tử Du nói với bóng lưng Robert, "Robert, em.... Tâm tình em đang không tốt, anh có thể hàn huyên với em một chút được không?"
Bước chân vội vàng của Robert cuối cùng dừng lại, anh xoay người đi đến bên cạnh Hạ Tử Du, "Tử Du, em sao vậy?"
Ánh mắt Hạ Tử Du liếc qua phòng bệnh 521, nuốt nghẹn xuống phần chua xót
đang trào dâng ở cổ nói, "À, em.... Em cũng không có việc gì."
Robert nghiêm túc nói, "Có, em vừa mới nói tâm tình em không tốt!"
Đó là vừa rồi tình thế cấp bách cô mới viện cớ đó, bởi vì không biết Đàm
Dịch Khiêm đã đi hay chưa, nhưng cô biết Robert rất quan tâm Đan Nhất
Thuần....
Hạ Tử Du trầm tĩnh nhìn Robert, "Chỉ muốn anh hàn huyên với em một chút."
"Tử Du, sao vậy?" Robert mấy ngày nay vẫn luôn ở Saudi, cho nên cũng không
biết Hạ Tử Du cùng Đàm Dịch Khiêm ở Los Angeles xảy ra chuyện gì, anh
biết tin Đan Nhất Thuần bị thương nằm bệnh viện hôn mê bất tỉnh mới bay
đến Los Angeles.
"Em...."
Nhìn khuôn mặt do dự của Hạ Tử
Du, Robert đang định nói gì đó, đột nhiên vô tình nhìn thấy bóng dáng
cao lớn của Đàm Dịch Khiêm đi ra từ trong phòng bênh 521.
Robert ngước mắt nhìn về phía người bạn tốt, "Dịch Khiêm!"
Hạ Tử Du theo bản năng xoay mặt qua, lơ đãng đón nhận đôi mắt màu đen thâm thúy của anh.