Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 260 : Hậu quả sau khi phát sinh quan hệ (p2)
Ngày đăng: 18:16 19/04/20
Trong một chiếc xe hơi sang trọng cao cấp, chị Dư đang nghe điện thoại của bà Đàm gọi.
Sau khi nói chuyện điện thoại xong, chị Dư ngồi cùng dãy với tài xế quay
đầu xuống nhìn Đàm Dịch Khiêm ngồi ở ghế phía sau nói, "Tổng giám đốc,
bà chủ vừa gọi điện thoại tới, bà nói bà muốn triệu tập nhóm ký giả đến
nhà, nội dung là có liên quan đến chuyện ly hôn của ông và bà tổng giám
đốc, bà muốn ngay bây giờ cậu có thể về nhà một chuyến!"
Đàm Dịch Khiêm dựa vào thành ghế da ở sau lưng, ánh mắt kín đáo khó đoán chợt
lạnh lẽo, mấp máy môi mỏng nói, "Gọi điện thoại về khách sạn, tôi muốn
biết Hạ Tử Du bây giờ đang ở đâu."
Chị Dư nghe theo lời lập tức gọi lấy điện thoại di động ra gọi.
Một lát sau, chị Dư nuốt chẹn nước miếng xuống cổ họng, ngập ngừng nói với
Đàm Dịch Khiêm, "Tổng giám đốc, tôi đã hỏi quản lý của khách sạn, anh ta nói có phục vụ nhìn thấy bà chủ đến khách sạn dẫn bà tổng giám đốc đi
rồi...."
Đôi mắt đen sâu thẳm của Đàm Dịch Khiêm nhíu lại, trên
gương mặt tuấn tú rõ ràng phủ lên một lớp sương lạnh lẽo, giọng không hề có độ ấm nói, "Quay về!"
Chị Dư do dự nói, "Hả, tổng giám đốc,
còn có một tiếng nữa là đến giờ hẹn với ông Alex rồi, nếu như bây giờ
quay về, vậy hiệp ước của chúng ta và ông Alex có thể sẽ vì chúng ta bỏ
hẹn mà không ký kết được...." Mặc dù "Đàm thị" không cần vụ làm ăn này,
nhưng dù sao cũng mất đi một khoản tổn thất rất lớn, huống chi trước đó
nhân viên trên dưới trong "Đàm thị" đã vì phần hiệp ước này mà bỏ ra
không ít công sức.
Tròng mắt đen Đàm Dịch Khiêm chợt tối sầm lại, giọng lạnh lùng cho thấy mình không vui, "Không nghe thấy lời tôi nói sao?"
Chị Dư lập tức im bặt.
Tài xế cuống quít tìm đầu đường quay đầu lại, xe nhanh chóng chạy về phương hướng biệt thự.
....
Tại biệt thự.
Bà Đàm khoanh tay giận dữ ngồi trên ghế sofa trong phòng khách.
Hao tâm tổn trí để an bài kế hoạch đó, rốt cuộc lại để cho Hạ Tử Du được
hưởng lợi, bà Đàm càng nghĩ càng giận, rồi giận dữ trừng mắt nhìn sang
Hạ Tử Du đang đứng lặng im trong phòng khách, "Tôi thật không hiểu trên
đời này tại sao lại có người phụ nữ không biết xấu hổ như cô thế? Dịch
Khiêm cũng đã ly hôn với cô rồi, vậy mà cô còn ở đây dây dưa không rõ
ràng với nó? Cô không cảm thấy hổ thẹn một chút nào sao?"
Hạ Tử
Du vẫn không nói gì, cô thừa hiểu lúc này dù mình có giải thích thế nào
đi nữa cũng chỉ là thừa, chỉ khiến bà Đàm càng thêm tức giận hơn mà
thôi.
Bà Đàm hừ lạnh nói, "Cô không lên tiếng là ngầm thừa nhận
đúng không? Lần này cô quay về đây vốn là muốn quyến rũ Dịch Khiêm có
phải không?"
Hạ Tử Du lập tức ngước mắt lên, khó có thể tin nhìn
khuôn mặt tức giận của bà Đàm, rốt cuộc không thể chịu đựng uất ức nữa
lên tiếng trả lời, "Viện trưởng, con quay lại đây là vì mẹ mong muốn con dẫn Liễu Nhiên về dự tiệc sinh nhật của mẹ...."
Bà Đàm nhất thời cứng họng, "Này.... Cô đừng viện lý do này mà bắt bẻ tôi, tôi bảo cô về dự tiệc chứ không có bảo cô buổi tối trèo lên giường của Dịch Khiêm!!"
Hạ Tử Du hòa nhã lễ độ kiên nhẫn giải thích với bà Đàm, "Viện trưởng, chuyện không phải như mẹ nghĩ vậy đâu...."
Bà Đàm đang muốn lên tiếng phản bác lại Hạ Tử Du, thì lúc này Đàm Tâm và Đan Nhất Thuần đang đi vào phòng khách.
"Bác gái."
"Mẹ!"
Nhìn thấy con gái và con dâu tương lai được mình lựa chọn, cơn giận của bà
Đàm cũng vơi đi một nữa, sắc mặt cũng không còn hung hãn độc đoán như
mới vừa rồi nữa.
Đan Nhất Thuần nhìn thấy trên gò má trắng nõn của Hạ Tử Du còn in rõ ràng dấu tay, vô cùng lo lắng hỏi, "Tử Du, bị sao vậy?"
Bà Đàm nói, "Nhất Thuần, con cứ mặc kệ cô ta, đến đây ngồi cạnh bác đi, bác có chuyện này muốn nói với con!"
Đan Nhất Thuần không yên tâm nhìn Hạ Tử Du, nghi ngờ nói, "Bác gái, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Đàm Tâm cũng ngồi xuống cạnh bà Đàm, khó hiểu nhíu mày hỏi, "Đúng vậy, mẹ,
vừa rồi con và Nhất Thuần đang uống trà ở ngoài, người bạn làm phóng
viên của con đột nhiên gọi điện thoại nói là nhà mình muốn mở hội chiêu
đãi ký giả tại biệt thự, còn nói là có liên quan đến chuyện Dịch Khiêm
và Hạ Tử Du ly hôn.... Mẹ tính làm gì hả?"
Đàm Dịch
Khiêm xoay người lại, đôi mắt đen giảo hoạt nghi ngờ híp lại, giọng nói
còn lạnh lẽo hơn so với mới vừa rồi, "Sao mẹ lại biết được những chuyện
này?"
Bà Đàm hơi đắn đo nhưng sau đó cũng thành thật nói, "Mẹ.... Mẹ nghe một người giúp việc trong biệt thự kể lại, cô ta cũng vô tình
nghe được con và Hạ Tử Du nói chuyện với nhau."
Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng hỏi, "Mẹ lừa cô ấy nói con đã quyết định ly hôn với cô ấy sao?"
Lời Đàm Dịch Khiêm không còn hỏi nữa mà là khẳng định.
"Mẹ chỉ muốn ép cô ta chủ động đi thôi...."
Khó trách tại sao cô lại quyết định dẫn Liễu Nhiên về thành phố Y....
Nhắc tới chuyện này, cơn tức mà bà Đàm cố gắng kiềm chế trong lòng lại lần
nữa dâng trào, "Cô ta bỏ đi đã đành rồi, còn dám dẫn Ngôn Ngôn đi
theo.... Ngôn Ngôn là cháu gái của gia đình chúng ta, mẹ không cho phép
cô ta dẫn con bé đi, cho nên mẹ mới bảo cô ta dẫn Ngôn Ngôn về lại đây,
nhưng mẹ đâu có ngờ cô ta lại tức nước vỡ bờ, sau khi về đây còn muốn
dùng mọi cách để leo lên giường của con...."
Đàm Dịch Khiêm mải
mai nói, "Cô ấy có thật không bằng mọi cách để lên giường với con hay
không, không phải mẹ là người hiểu rõ nhất sao?"
Bà Đàm ngỡ ngàng hỏi, "Hả, Dịch Khiêm, con nói gì?"
Ánh mắt Đàm Dịch Khiêm tối sầm xuống, "Mẹ có chuyện gì quan trọng mà cần
phải đến khách sạn tìm con sao? Hoặc là nói, mẹ muốn đến khách sạn để
chứng thực điều gì?"
Bà Đàm sững sờ lui về sau một bước, lắc đầu
cố làm ra vẻ như mình không hề biết gì, "Dịch Khiêm, mẹ đến khách sạn là vì.... Bởi vì...." Bà Đàm phát hiện mình không thể tìm được một lý do
nào cho hợp lý.
Biết dấu không được Đàm Dịch Khiêm, Đàm Tâm nhỏ giọng khuyên bà, "Mẹ, mẹ cứ nói thật hết với Dịch Khiêm đi!"
Cảm giác hoang mang lo sợ cũng khiến cho bà Đàm không thể nào dễ chịu được, bà Đàm rốt cuộc không kiềm chế nổi nữa bật thốt lên, "Phải, mẹ đến
khách sạn là vì muốn nhìn thấy Nhất Thuần có ngủ lại ở phòng con hay
không! Tối hôm qua mẹ vốn định là...."
Bà Đàm đành kể rõ đầu đuôi sự việc cho Dịch Khiêm biết chuyện mình muốn sắp đặt cho Đan Nhất Thuần và Đàm Dịch Khiêm phát sinh quan hệ vào đêm đó.
Đàm Dịch Khiêm sau khi nghe xong nhíu chặt lông mày, trầm giọng nói, "Trừ chuyện đó ra, mẹ không có làm chuyện gì khác?"
Trong lời kể của mình bà Đàm chỉ thừa nhận chuyện thuốc ngủ, chứ không hề nhắc tới chuyện có liên quan đến chất thuốc khác.
Bà Đàm kích động nói, "Dĩ nhiên không có, Dịch Khiêm, mẹ chỉ là muốn tác
hợp cho con và Nhất Thuần thôi...." Trong lòng bà Đàm thầm mắng, người
giúp việc kia đúng là không có mắt, đần độn đến nỗi đưa nhầm Hạ Tử Du
đến phòng con trai bà.
Sắc mặt Đàm Dịch Khiêm bỗng u ám, giọng nói trùng xuống, "Mẹ xác định mẹ không có làm chuyện gì khác?"
Đàm Tâm lí nhí chen vào nói, "Dịch Khiêm, mẹ đã chắn chắc mẹ không có làm gì khác...."
Bà Đàm thất vọng nói, "Cho dù mẹ vì muốn tác hợp cho con và Nhất Thuần mà
có dùng cách làm không đúng đi nữa, con cũng không nên hạch hỏi mẹ như
thế! Mẹ làm tất cả cũng là vì muốn tốt cho con, nếu Hạ Tử Du thật sự
thích hợp với con, con và nó cũng không đi đến nông nỗi phải ly hôn...."
Đàm Dịch Khiêm chỉ cười lạnh, "Chuyện giữa con và cô ấy, mẹ không có quyền
hỏi tới, còn nữa, bàn tay nào của mẹ đã tát cô ấy, con sẽ dùng thời gian nửa năm tới không cho mẹ bước chân ra khỏi nhà họ Đàm để trả giá!"
Đàm Tâm hoảng sợ kêu lên, "Dịch Khiêm...."
Bà Đàm thật sự không dám tin, "Làm sao con biết mẹ đánh cô ta...." Nói đến đây, bà Đàm đột nhiên nhớ lại từ lúc xuất hiện ánh mắt Đàm Dịch Khiêm
đã dán chặt lên khuôn mặt Hạ Tử Du, "Con.... Sao con có thể cư xử với mẹ như vậy? Mẹ là mẹ con, quan hệ mẹ con chúng ta không phải tối hôm qua
vẫn còn rất tốt sao?"
Khóe miệng Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng nhếch
lên, "Mẹ, có nhiều khách mời toàn người nổi tiếng đến dự tiệc mừng mẹ
như vậy, dù thế nào con cũng không thể để người ta nhìn vào chê cười gia đình chúng ta."
Nghe xong lời Đàm Dịch Khiêm nói, sắc mặt bà Đàm ngay lập tức trắng bệch.
Đàm Dịch Khiêm không hề lưu luyến dứt khoát bỏ đi ra ngoài.
Bà Đàm đứng sững sờ không còn dám mở miệng nói chuyện nữa.
Trước khi bước ra khỏi ngưỡng cửa, Đàm Dịch Khiêm dừng chân lại, lạnh lẽo
tuyên bố, "Con không cho phép bất kỳ ai được động đến cô ấy lần nữa, nếu không, con sẽ để cô ấy hoàn trả lại trên mặt người đó không thiếu một
cái nào!"