Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng

Chương 277 : Lý do đưa cô đến Los Angeles

Ngày đăng: 18:16 19/04/20


Trong một nhà hàng cao cấp ở thành phố Y.



"Anh.... Anh bao cả nhà hàng này sao?"



Ngồi đối diện với Lâm Thủy Miểu, Hạ Tử Du ngạc nhiên nhìn khắp bốn phía,

trông thấy hoàn cảnh lãng mạn có vẻ như được tỉ mỉ sắp xếp từ trước liền nhỏ giọng hỏi.



Lâm Thủy Miểu đẩy đẩy mắt kính mắt trên mũi, ngượng ngùng như chàng trai mới lớn hỏi, "Em có thích cách trang trí này không?"



"Ừm.... Nhưng mà có phần hơi lãng phí thì phải."



Cô nhớ lúc mình còn rất nhỏ, mỗi khi nghe xong chuyện xưa kể về hoàng tử

và công chúa trong chuyện cổ tích, cô cũng từng ảo tưởng một ngày nào đó có thể cùng hoàng tử trong lòng mình ở bên nhau trong một không gian

lãng mạn, yên tĩnh hưởng thụ bữa tối dưới ánh nến, giống như hiện

tại.... Nhưng mà những mơ ước của tuổi thơ đó dường như đã bỏ cô đi từ

rất lâu rồi.



Lâm Thủy Miểu nhìn Hạ Tử Du chằm chằm, "Không sao, vì hôm nay là một ngày rất đặc biệt...."



Hạ Tử Du nghi ngờ ngước mắt, "Hả?"



Ngay lúc này, một tiếng vang nhẹ từ chiếc hộp nhung mở ra, đập vào tầm mắt

Hạ Tử Du chính là chiếc nhẫn kim cương lấp lánh nằm trong hộp nhung được ánh đèn thủy tinh chiếu rọi xuống vô cùng rực rỡ chói lọi.



Lâm

Thủy Miểu thâm tình nhìn Hạ Tử Du, chân thành nói, "Cô Hạ, xin cho phép tôi được gọi em là Tử Du. Tôi có nghe nói qua rất nhiều chuyện về quá

khứ của em, dạo gần đây qua mẹ em kể lại nên cũng đã biết được chuyện

hiện em đã ly hôn, nhưng những chuyện này đối với tôi mà nói thật sự

cũng không quan trọng, dù sao ai cũng có quá khứ riêng của mình, tôi

nhận thấy mình không cần thiết phải đi tìm hiểu nó.... Điều tôi muốn nói với em chính là, từ lần đầu tiên khi tôi nhìn thấy em, tôi đã thấy mình vô cùng thích em rồi, tôi biết rõ khả năng mình không thể mang đến mọi

thứ giống như Tổng giám đốc Đàm đã dành cho em, nhưng nếu em bằng lòng

tin tưởng vào tôi, tôi xin thề, nữa cuộc đời còn lại sau này tôi sẽ cố

gắng hết khả năng của mình để mang đến cho em và Ngôn Ngôn một cuộc sống hạnh phúc vui vẻ nhất.... Tử Du, em có bằng lòng làm vợ tôi không?"



Bất ngờ khi không được cầu hôn, Hạ Tử Du hơi bị chấn động, vẻ mặt sững sờ không biết phải nói gì.



Lo sợ bị Hạ Tử Du từ chối, Lâm Thủy Miểu vội bổ sung thêm, "Tuy thời gian

chúng ta quen biết vẫn chưa được bao lâu, nhưng tôi thấy rằng những ngày vừa qua chúng ta tiếp xúc với nhau cũng rất hòa hợp.... Nếu như bây giờ em vẫn chưa có chuẩn bị tâm lý để đón nhận, vậy thì chúng ta có thể

đính hôn trước, đợi khi nào em đã hoàn toàn hiểu hết về tôi rồi thì

chúng ta sẽ bàn đến chuyện kết hôn.... Em đồng ý không?"



Dáng vẻ

thâm tình tha thiết của Lâm Thủy Miểu làm cho Hạ Tử Du hốt hoảng luống

cuống, "A, anh Lâm, tôi.... Tôi vẫn chưa có nghĩ tới xa như vậy, tôi cho rằng chúng ta vẫn còn đang trong giai đoạn tìm hiểu lẫn nhau thôi...."



Lời Hạ Tử Du còn chưa nói xong, Lâm Thủy Miểu đã kích động nắm giữ tay Hạ

Tử Du, khẩn trương nói, "Tử Du, đừng từ chối tôi được không?"



Dường như là khi Lâm Thủy Miểu vừa chạm đếm mu bàn tay Hạ Tử Du thì Hạ Tử Du

cũng đã ngay tức khắc rút tay ra, cô sợ hãi đứng bật dậy cầm lên túi

xách để trên ghế dựa, "À, anh Lâm, thật xin lỗi, tôi vẫn chưa có nghĩ

đến những chuyện này...."



"Tử Du!!"



Vào lúc Hạ Tử Du vừa

xoay người cất bước đi thì Lâm Thủy Miểu cũng vội đuổi theo, bất thình

lình quỳ một chân trên đất ở trước mặt Hạ Tử Du.



Lâm Thủy Miểu khẩn cầu nói, "Tử Du, hãy gả cho anh?"



"Thật xin lỗi...." Chẳng biết tại sao sợ hãi như thế, Hạ Tử Du đang gấp gáp muốn bước đi.



Thời điểm Hạ Tử Du đang nôn nóng muốn bước thì Lâm Thủy Miểu đã nhanh chóng túm lấy cổ tay Hạ Tử Du.



Cả người Hạ Tử Du bất ngờ bị Lâm Thủy Miểu kéo vào trong ngực.



Hơi thở đàn ông nồng đậm cùng với mùi rượu thuốc thường ngày trên người Lâm Thủy Miểu len lỏi vào hô hấp của Hạ Tử Du. Khi Lâm Thủy Miểu bất chấp

tất cả muốn cường hôn Hạ Tử Du, Hạ Tử Du cũng ngay lập tức quay mặt qua

tránh né, đồng thời cầm lên túi xách dùng sức đánh tới tấp lên người Lâm Thủy Miểu, thừa dịp Lâm Thủy Miểu bị đau nới lỏng tay Hạ Tử Du liền

hoảng hốt bỏ chạy ra khỏi khách sạn....



"Tử Du, Tử Du...."



Đuổi theo bên tai là tiếng kêu gọi của Lâm Thủy Miểu, Hạ Tử Du mau lẹ ngăn lại một chiếc taxi....



Ngồi lên taxi, nhìn Lâm Thủy Miểu cách cô càng lúc càng xa, lúc này Hạ Tử Du mới buông lỏng thở phào một hơi, mệt mỏi tựa đầu vào trên cửa sổ xe

taxi....



-----



Tất cả cảnh vật đều đang lùi về phía sau,
nói thật, "Aizzz, không sai, là anh đưa em từ thành phố Y đến Los

Angeles...."



Hạ Tử Du quả thật khó có thể tin, "Tại sao anh phải làm vậy?"



Robert nghiêm nghị nói, "Mười giờ sáng ngày mai chính là lễ kết hôn của Dịch

Khiêm và Nhất Thuần, anh thật sự không thể nào trơ mắt đứng nhìn bọn họ

kết hôn!"



Hạ Tử Du giật mình kinh ngạc, "Bọn họ muốn kết hôn có liên quan gì đến việc anh đưa em tới Los Angeles?"



Robert vẫn nghiêm túc nói, "Dĩ nhiên có liên quan tới em, bởi vì người muốn kết hôn là Dịch Khiêm."



Hạ Tử Du lớn tiếng nói, "Trời ạ, sao anh có thể đưa được em tới đây, anh bị điên rồi sao?"



Robert thành thật trả lời, "Bởi vì em ngủ rất say, cho nên anh mới có thể dễ

dàng đưa em đi, tuy nhiên, cho dù tối hôm qua em không có ngủ đi nữa,

thì anh đây cũng sẽ tìm cách để đưa em tới Los Angeles."



Hạ Tử Du lắc đầu hết biết nói gì, "Anh quên em đã nói gì với anh sao? Em đã nói

rồi, xin anh làm ơn đừng bận rộn cứ lo lắng chuyện của em, em và Đàm

Dịch Khiêm đã Game Over rồi, em cũng nói điều này với anh rất nhiều lần

rồi...."



Robert nói thẳng, "Phải, đúng là em có nói với anh rất

nhiều, nhưng cái này chỉ có thể chứng tỏ em rất kiên cường, chứ không

thể chứng minh em không còn tình cảm với Dịch Khiêm."



Hạ Tử Du chỉ biết thở dài ão não, "Robert, anh...."



Robert chặt đứt lý do tránh né của Hạ Tử Du, dịu giọng nói, "Tối hôm qua ở

thành phố Y, anh chưa nói thật cho em biết, thật ra lúc đó không phải

anh tình cờ gặp em đâu.... Lúc em lên xe đi với Lâm Thủy Miểu, đúng lúc đó anh tới biệt thự tìm em, anh thừa nhận lúc đó anh đến là muốn nghĩ

cách làm sao để em đi Los Angeles với anh, nhưng lại thấy em đi với Lâm

Thủy Miểu, anh chỉ đành phải đi theo hai người đến nhà hàng mà em và Lâm Thủy Miểu hẹn nhau đi ăn tối.... Anh cũng chứng kiến hình ảnh Lâm Thủy

Miểu cầu hôn em, còn tận mắt nhìn thấy phản ứng của em đối với việc Lâm

Thủy Miểu đụng chạm, sau đó em lên taxi bất tri bất giác đi tới ‘Đàm

thị’, em đứng ở trước tòa cao ốc của ‘Đàm thị’ khoảng chừng ba phút...."



Hạ Tử Du cố gắng giải thích, "Anh hiểu lầm rồi, Robert...."



"Anh hiểu lầm sao? Tử Du, em hãy tự hỏi lại lòng mình xem, nếu như em từ

chối Lâm Thủy Miểu thì anh có thể hiểu, nhưng em đứng cả buổi trước cổng ‘Đàm thị’ vậy giải thích thế nào đây?"



Hạ Tử Du không hề do dự

nói, "Bởi vì lúc đó em đang nghĩ có nên xin vào ‘Đàm thị’ làm hay

không.... Em đã gửi đi rất nhiều hồ sơ xin việc ở trên mạng, bởi vì

không ai biết chuyện em và Đàm Dịch Khiêm đã ly hôn, họ nghĩ rằng em

muốn nộp đơn xin việc chỉ là muốn đùa cho vui, cho nên rất ít công ty

đồng ý tuyển dụng em, nhưng Đàm thị thì lại đồng ý nhận em, mà trong

những công ty đồng ý nhận em đó, chỉ có điều kiện của ‘Đàm thị’ đưa ra

là ưu đãi nhất.... Tuy rằng sau khi em và Đàm Dịch Khiêm ly hôn sẽ được

cấp dưỡng một khoản tiền rất lớn, nhưng một đồng em cũng không muốn nhận của anh ấy, em muốn dựa vào khả năng của mình mà nuôi dưỡng Ngôn Ngôn

khôn lớn, cho nên em dự dịnh nhận công việc này. Thế nhưng, em có thể

thẳng thắn vô tư bước vào ‘Đàm thị’, nhưng tránh không nổi miệng lưỡi

của người đời nói linh tinh, vì thế tối hôm qua em mới đứng ở trước cổng ‘Đàm thị’ mà suy đi nghĩ lại, cuối cùng em đã gạt bỏ cái ý nghĩ muốn

vào ‘Đàm thị’ làm việc."



Robert nghiêng đầu liếc xéo Hạ Tử Du, "Đây thật sự là suy nghĩ tận đáy lòng em?"



Hạ Tử Du thản nhiên nói, "Nếu anh không tin, trong túi xách em mang theo

có thư phỏng vấn của ‘Đàm thị’ gởi cho em, em sẽ đi lấy ra cho anh xem."



Robert nói, "Thôi đi, anh không cần nhìn, anh tin em."



"Vậy bây giờ em về lại thành phố Y anh sẽ không ngăn cản em nữa đúng không?" Có trời mới biết cô đang lo lắng cỡ nào khi bỏ lại Liễu Nhiên một mình ở thành phố Y.



Robert kiên trì nói, "Nếu như em đang lo lắng cho

Liễu Nhiên mà muốn quay về, vậy thì em không cần phải lo lắng, bởi vì

anh đã gọi điện thoại cho mẹ em rồi, anh nói là em sẽ cùng đi Male với

anh mấy hôm, nhờ bác cố gắng chăm sóc cho Liễu Nhiên mấy ngày.... Về

phần em muốn ngay bây giờ trở về thành phố Y, thì câu trả lời của anh

chính là không được!"



Hạ Tử Du nhíu chặt hai hàng lông mày, "Tại sao?"



Robert thong thả nói, "Bởi vì em đã mang thai, Dịch Khiêm không thể bỏ mặc em

mà đi kết hôn với Đan Nhất Thuần, mà nửa tiếng trước, anh cũng đã báo

cho Dịch Khiêm biết rồi, lúc này có lẽ cậu ta đang trên đường tới khách

sạn."