Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 291 : Phát hiện ra manh mối đầu tiên về anh
Ngày đăng: 18:16 19/04/20
Một tuần lễ sau tại Riyadh, Saudi.
Cạnh bàn ăn hình bầu dục, người giúp việc nữ cung kính hỏi thăm Hạ Tử Du,
"Cô Hạ, cô không động đũa là món ăn ở đây không hợp khẩu vị cô sao?"
Hạ Tử Du nhìn những món ăn đủ loại hương vị màu sắc trên bàn cơm, lúng
túng nói, "À, làm nhiều thế này mà chỉ có tôi và Ngôn Ngôn, hai người
làm sao ăn hết được nhiêu đây...."
Người giúp việc khẽ cười nói, "Cô cứ chọn món ăn nào hợp khẩu vị của mình là được rồi, những thứ khác cô không cần để ý."
Liễu Nhiên ngồi ở bên cạnh Hạ Tử Du nhỏ giọng nói với cô, "Mẹ, Ngôn Ngôn đói bụng rồi...."
Người giúp việc rất có lễ nghi cầm bát lên, "Cô Ngôn Tư, để tôi giúp cô gắp thức ăn...."
Liễu Nhiên lễ phép nói, "Cám ơn dì."
Hạ Tử Du điểm nhẹ chóp mũi Liễu Nhiên, "Con đúng là tiểu yêu tinh lười biếng...."
Liễu Nhiên nhìn mẹ cô bé dí dỏm le lưỡi cười.
"Được rồi, tự mình ăn đi, không cho phép dì đút con ăn."
"Dạ.... Mẹ, chú ‘củ cải’ tới kìa...."
Hạ Tử Du ngước mắt, nhìn thấy Robert đang đi vào phòng ăn.
Tất cả người giúp việc đang vây xung quanh cạnh bàn ăn khi trông thấy
Robert, mọi người đều cung kính khom người đồng thời cùng lên tiếng
chào, "Cậu chủ."
Robert ngồi xuống đối diện Hạ Tử Du, mỉm cười
nói, "Hôm nay khẩu vị thức ăn như thế nào? Anh sợ hai mẹ con ăn không
quen nên đã đặc biệt mời tới đầu bếp có tay nghề có thể nấu được những
món ăn ngon trên toàn thế giới đó."
"Dạ, tài nấu nướng của đầu
bếp này rất ngon, nhưng mà...." Hạ Tử Du nhìn cả bàn thức ăn tinh xảo
trước mắt, rất ngượng ngùng nói, "Chỉ có em và Ngôn Ngôn mà thôi, anh
lại mời về người giúp việc biết Anh văn để phục vụ bọn em, còn cố ý mời
đầu bếp về làm nhiều món Trung như vậy, em cảm thấy làm vậy quá mức long trọng rồi...."
Robert thoải mái tựa người vào trên chiếc ghế màu vàng kim bằng da thật ở sau lưng, cười cười giải thích, "Nhà anh xưa
nay đều tiếp đãi khách như thế, người ngoài nhìn vào đúng thật là hơi có chút khoa trương, em ở từ từ cũng sẽ quen thôi.... Em nên may mắn là
anh không có để cho em gặp ba anh, nếu không đãi ngộ dành cho em tuyệt
đối còn rườm rà hơn thế này nhiều lắm."
Hạ Tử Du len lén nhìn
quanh bốn phía một vòng, rồi nhỏ giọng nói với Robert, "Mãi đến hôm nay
em mới biết nhà anh có tiền như vậy."
Ngày đầu tiên khi cô đi
theo Robert bước chân vào ngôi nhà riêng cao cấp giống như hoàng cung mà thật chỉ có thể có ở trong truyện cổ tích hoặc trên ti vi phim ảnh này, lúc ấy cô đã vô cùng khiếp sợ....
Người giúp việc thì đếm không
hết, cách trang trí sang trọng lộng lẫy, riêng phòng ăn thôi đã lớn đến
khiến người ta sợ hãi, phòng ốc tinh tế được nhóm chuyên viên nổi tiếng
trên thế giới thiết kế, còn có phòng vệ sinh cao cấp mà có lẽ người bình thường cả đời cũng chưa bao giờ được nhìn thấy, với cả vòi nước trong
phòng tắm cũng được làm bằng vàng nguyên chất....
Trời ạ, những hình ảnh xa xỉ này thật là khiến cô khó có thể tưởng tượng....
Robert cười giải thích, "Ba anh là người xử lý công việc cho chính phủ Saudi,
tại Riyadh này cũng được xưng tụng là giàu có khét tiếng...."
Hạ Tử Du cả kinh nói, "Xử lý công việc cho chính phủ mà có đãi ngộ tốt như vậy à?"
Robert gật đầu, "Chỉ xử lý công việc cho chính phủ dĩ nhiên cũng không có đãi
ngộ tốt như vậy, chủ yếu là ba anh có sở hữu mấy cái mỏ dầu có giá trị
vô cùng xa xỉ.... À phải rồi, ba anh và Dịch Khiêm đã từng hợp tác với nhau trong một hạng mục mỏ dầu, chắc em còn nhớ chứ."
Nhắc tới
Đàm Dịch Khiêm, đôi mắt của Hạ Tử Du đang hứng thú nhìn Robert dần dần
mất hết chuyển thành ảm đạm, rũ mắt xuống, cô nhỏ nhẹ nói, "Dạ, đã là
chuyện của nhiều năm trước."
Ý thức được nhắc tới chủ đề có liên
quan tới Đàm Dịch Khiêm không đúng lúc, Robert liền nói sang chuyện
khác, "Đúng rồi, em mới đến Saudi, đợi anh có thời gian rãnh sẽ dẫn em
đi dạo khắp nơi cho biết.... Anh nói em biết cái này, phụ nữ nước Saudi
không chỉ có mặc áo dài đen mang khăn che mặt, mà dân tộc còn có rất
nhiều điều ký thú và thắng cảnh du lịch rất đẹp, anh bảo đảm em sẽ rất
thích thú khi ở lại chỗ này."
Hạ Tử Du không hiểu ngước mắt, "Anh có vẻ như rất yêu thích đất nước của mình nhỉ, thế tại sao quanh năm cứ mãi sống ở ngoài nước?"
Robert cự tuyệt trả lời, "Anh không biết."
Hạ Tử Du bình tĩnh nói, "Em cần phải biết rõ mọi chuyện."
Robert kiên nhẫn nói, "Tin tức về con người cặn bã đó không có gì đáng để
nghe, em hãy trở về phòng nghỉ ngơi đi, đừng nghĩ ngợi gì cả, biết
không?"
Hạ Tử Du càng nhíu chặt đầu lông mày, "Một người bị phán
mười năm tù, nhưng vào tù ngồi còn chưa được ba tháng đã được thả ra,
anh bảo em làm sao có thể không suy nghĩ?"
Robert nghiến răng nói, "Anh chỉ biết Kim Trạch Húc là một tên gieo họa!!"
Hạ Tử Du thận trọng hỏi, "Robert, xin anh hãy nói cho em biết đã xảy ra chuyện gì?"
Robert khẽ thở dài sau đó nói, "Cả câu chuyện như thế nào anh cũng không hiểu
rõ lắm.... Tối hôm qua lúc anh xem tin tức vô tình xem đúng tin đang nói về chuyện Kim Trạch Húc vô tội được thả ra. Tin này vốn đã kỳ quái rồi
nhưng càng kỳ quái hơn chính là, ngày hôm qua ở trong TV Kim Trạch Húc
tuyên bố hắn đã tiếp nhận tập đoàn ‘Y’, mà tập đoàn ‘Y’ cùng ‘Đàm thị’
hợp tác hạng mục Vịnh ở phía Tây Los Angeles sẽ tiếp tục hợp tác...."
Hạ Tử Du khiếp sợ, "Tại sao có thể như vậy?"
Robert lắc đầu, "Anh cũng không hiểu, cho nên từ tối hôm qua tới giờ anh đã
liên tục gọi điện thoại cho Dịch Khiêm, nhưng điện thoại Dịch Khiêm đến
bây giờ đều không thể kết nối được, nên lúc nãy anh mới gọi cho chị
Dư...."
"Chị Dư nói thế nào?"
"Chị Dư không chịu nói gì
cả, thậm chí còn tỏ vẻ như không hay biết những chuyện này.... Chết
tiệt, chuyện lớn như vậy, chị Dư làm sao có thể không biết?" Robert buồn bực không nhịn được thốt lên mắng.
"Nói vậy, anh nói với em ngày mai muốn đi Male xử lý chuyện, nhưng thật ra là anh muốn bay đi Los
Angeles để hỏi Đàm Dịch Khiêm cho rõ ràng về chuyện này?"
Robert gật đầu, "Anh không muốn em bận tâm đến những chuyện này, nhưng vẫn là không giấu được em."
Hạ Tử Du nói, "Anh cũng chỉ có thể giấu em nhất thời thôi."
"Anh biết, tin tức huyên náo lớn như vậy, sớm muộn gì em cũng sẽ biết, anh
vốn định sau khi đi Los Angeles về rồi mới nói cho em biết...."
Hạ Tử Du hoang mang hỏi, "Em vẫn không hiểu tại sao Kim Trạch Húc lại được thả ra?"
Robert cũng không hiểu, "Trùm ma túy Roglia chỉ chứng Kim Trạch Húc giúp bọn
họ rửa tiền đã là tội rất nghiêm trọng, cộng thêm sau đó Kim Trạch Húc
chỉ điểm Arsène bắt cóc em uy hiếp Dịch Khiêm, những chuyện này cũng đủ
xử hắn nhiều năm rồi, anh thật không hiểu hắn làm cách nào mà được thả
ra?"
Hạ Tử Du cũng im lặng suy nghĩ.
Robert tiếp tục nói,
"Còn nữa.....Sau sự việc của Arsène tại sao tập đoàn ‘Y’ lại không có bị chính phủ Mỹ xử lý? Tập đoàn ‘Y’ sẽ tiếp tục hợp tác với ‘Đàm thị’ là
tính toán chuyện gì? Hơn nữa, dựa theo tính cách làm việc xưa nay của
Dịch Khiêm, Kim Trạch Húc làm sao có thể có cơ hội ra tù, chứ đừng nói
đến chuyện hợp tác với công ty của Dịch Khiêm? Trừ phi...."
Sau
khi nghĩ đến một sự thật nào đấy, Robert kinh ngạc nhìn sang Hạ Tử Du,
qua ánh mắt của Hạ Tử Du, Robert đã có thể nhìn ra cô cũng có cùng suy
nghĩ với mình.
Nhưng Hạ Tử Du lại không đồng ý với sự thật này, "Sẽ không, Đàm Dịch Khiêm làm sao có thể bỏ qua cho Kim Trạch Húc?"
Robert hỏi ngược lại, "Em còn có thể nghĩ ra nguyên nhân khác sao? Thế giới
này, người duy nhất có thể làm được chuyện để Kim Trạch Húc ra tù chỉ có mình Dịch Khiêm!"
Hoàn toàn chính xác, Kim Trạch Húc bị lên án
bỏ tù là vì Đàm Dịch Khiêm bắt được Roglia chỉ chứng, nếu Đàm Dịch Khiêm muốn Kim Trạch Húc ra tù thì cũng như thế Đàm Dịch Khiêm có thể buộc
Roglia sửa khẩu cung. Về phần Kim Trạch Húc chỉ điểm Arsène tổn thương
Hạ Tử Du, chuyện này cũng chỉ có người trong cuộc là Đàm Dịch Khiêm mới
có thể giải thích với cảnh sát, nói cả sự việc đều là một mình Arsène
thao túng chứ Kim Trạch Húc không có liên quan....
Rõ ràng chỉ có như vậy mới có thể giải thích cho tất cả mọi chuyện đang phát sinh,
nhưng dù thế nào Hạ Tử Du vẫn không tin tưởng lắm, "Vì lý do gì mà Đàm
Dịch Khiêm lại muốn bỏ qua cho Kim Trạch Húc?"
Robert cân nhắc trả lời, "Bỏ qua cho Kim Trạch Húc nhất định là có lý do."