Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 350 : Cưng chiều vợ đến tận trời
Ngày đăng: 18:17 19/04/20
Hai giờ sau…..
Hạ Tử Du mặc xong quần áo tử tế mồ hôi đầm đìa nằm gục trên người Đàm Dịch Khiêm, ghét bỏ mà nhìn bản mặt của ai kia lúc này đang hết sức thỏa mãn nằm đó.
Hạ Tử Du vung hai tay lên đấm nhẹ lên ngực anh hậm hực
nói, "Anh chỉ biết bắt nạt em thôi….. Anh nhìn đi, chỗ này, chỗ này, cả
chỗ này nữa....Anh bảo em còn mặt mũi nào mà ra ngoài gặp người khác
đây!!" Hạ Tử Du chỉ vào những dấu hôn trên ngực trên cổ cô, thời tiết
bây giờ đã bắt đầu vào Hạ rồi,chỉ cẩn mặc đồ hơi mỏng một tí là chẳng
che được cái gì hết.
Đàm Dịch Khim dùng một tay kéo Hạ Tử Du vào
trong ngực, trở mình đè lên người cô nhìn cô với ánh mắt giảo hoạt, "Đó
là anh đang dạy dỗ em!!"
Hạ Tử Du mở tròn đôi mắt ngây thơ nhìn chồng mình, "Tổng giám đốc Đàm, xin hỏi em đã làm gì đắc tội với anh chứ?"
Đàm Dịch Khiêm không vui nhíu mày nói, "Em vẫn còn chưa biết hối cải?"
Hạ Tử Du cũng lên giọng với anh, "Sao em lại phải biết hối cải?"
Đôi mắt đen sâu thẳm tịch mịch của Đàm Dịch Khiêm híp lại thành một đường
mỏng, "Bà Đàm à, xin em đừng có quên thân phận của mình, hiện tại em
chính là vợ của anh, anh không cho phép cái vẻ không chút kiêng kị gì mà cứ nhìn chẳm chằm vào người đàn ông khác của em như thế!"
Hạ Tử Du khó chịu nói, "Bây giờ em mới phát hiện anh càng ngày càng nhỏ nhen!"
"Anh cũng đã từng nói với em là anh rất hẹp hòi rồi."
Hạ Tử Du lầm bầm, "Anh nhỏ mọn thì em biết rồi nhưng lại không biết anh nhỏ mọn đến mức này...."
Ánh mắt Đàm Dịch Khiêm chợt nghiêm lại, "Em nói gì?"
Hạ Tử Du lập tức nhoẻn miệng cười, "Em có nói gì đâu....Ông xã nói rất
đúng, ngắm trai đẹp là em không đúng, nhưng mà em rất ít khi thấy người
đàn ông nào đẹp trai như thế, cái gọi là khác phái hấp dẫn nhau em nhìn
lâu một chút cũng là chuyện bình thường mà, huống chi anh ta còn là anh
rể của anh nữa, em chỉ muốn giúp chị Tâm đánh giá nhân phẩm của anh rể
thôi mà...."
Đàm Dịch Khiêm không vui nhíu mày, "Đẹp trai?"
Đôi mắt Hạ Tử Du lập tức lóe sáng, "Đúng thế, dáng dấp của anh ta cũng thật khá.....Chị Tâm nói anh ta là cấp cao bộ ngoại giao, tuổi trẻ tài cao
lại còn là người có chức quyền nữa!"
"Hạ Tử Du, anh cảm thấy hình như lỗ tai em chẳng nghe được gì đúng không?”
Đàm Dịch Khiêm hài lòng hôn một cái lên đôi môi đỏ mọng của Hạ Tử Du, "Vậy mới ngoan!"
Trong đáy lòng Hạ Tử Du vô cùng tức giận bất bình thầm mắng ngoan cái đầu anh ấy!
"Bà xã à, sao anh cứ có cảm giác hình như trong lòng em lại không nghĩ thế nhỉ?"
Trời ạ, đến cả cái này mà anh cũng biết à....
Hạ Tử Du lập tức nở một nụ cười tươi rói, vòng tay lên ôm cổ Đàm Dịch
Khiêm, "Làm gì có…..Anh biết em rất nghe lời anh mà, chồng em đẹp trai
thế này, sẽ rất nhiều cô gái khác đều ngưỡng mộ em có một người chồng
như thế này đây."
Đàm Dịch Khiêm vùi đầu vào cổ cô, ậm ừ nói, "Không sai, nói tiếp đi...."
Hạ Tử Du chuyên tâm suy nghĩ, "À, chồng em vừa lãng mạn lại vừa giàu có
nhé….Còn….." Thật sự rất khó nghĩ ra lời nói để khen anh.
Đang
nói Hạ Tử Du chợt cảm thấy trên lưng trở nên nóng bỏng, còn người nào đó lúc đầu vốn đang vòng tay ôm lấy cô thì lúc này hai tay của anh đã lần
tới trước phủ lên bầu ngực tròn trịa của cô, dịu dàng vuốt ve chơi đùa.
"Anh...."
Hạ Tử Du bỗng nhận ra mình không nói nên lời được nữa, bởi vì cô đã cảm
thấy rõ ràng cái vật tà ác đã mềm xuống kia nay lại đang cương cứng lên
chọc vào phía sau lưng cô.
"Anh……..Anh…….Anh……."
Hạ Tử Du kinh ngạc quay đầu lại nhìn anh bạn Đàm nào đấy, khiếp sợ đến nỗi không thốt ra nổi câu nào.
Trời ạ, hình như vài phút trước cô vẫn chưa cho anh ăn no thì phải....
Hơi thở nóng bỏng của Đàm Dịch Khiêm bắt đầu vờn trên cổ trên vai cô, quần áo vừa mới mặc lại xọng lại bị anh lột ra lần nữa.
Anh vừa hôn vừa như mê hoặc nói, "Bà xã, anh phát hiện ra là dù anh có làm với em bao nhiêu cũng không bao giờ cảm thấy đủ nhỉ?"
"Đừng…..."
"Đừng từ chối anh."
"Anh còn tiếp được à...."
Tiếp theo sau đó ngoại trừ rên rỉ ngâm nga ra Hạ Tử Du không thể nói được một câu nào hoàn chỉnh nữa.