Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng

Chương 365 : Hình tượng vú em của lão Đàm (2)

Ngày đăng: 18:17 19/04/20


Buổi chiều, cho con bú xong, Hạ Tử Du vừa định đi tìm Quý Kình Phàm hỏi thăm tiến triển giữa anh ta và Đàm Tâm ra sao, ai ngờ vừa xuống dưới tầng

một đã bắt gặp Đàm Tâm đang ngồi trên sofa nhàm chán chuyển kênh TV.



"Ôh, chị Tâm." Hạ Tử Du vừa lên tiếng vừa đi tới.



Đàm Tâm ngước mắt lên nhìn Hạ Tử Du nói, "Chị thấy phiền quá đi mất, em ngồi xuống đây với chị một lát đi."



Hạ Tử Du nghe vậy liền ngồi xuống bên cạnh Đàm Tâm.



Hạ Tử Du hỏi, "Sao chị lại ngồi đây xem TV một mình? Quý Kình Phàm đâu?"



"Anh ta đang làm việc trong phòng sách, nghe anh ta nói thì hình như là bên đại sứ quán gửi mail công văn đến."



"Ồh.... À, chị Tâm, chị đang phiền chuyện gì?"



Đàm Tâm khẽ thở dài, vẻ mặt chán nản nói, "Hôm nay chị đi tìm việc thật là

bị đả kích trầm trọng, không có một công ty nào muốn nhận chị vào cả,

ngay cả cho chị cơ hội chờ thông báo cũng chả có."



Hạ Tử Du vì cảm thấy chột dạ mà cười gượng nói, "Ra thế...."



Nếu như chị Tâm biết cô bảo ông xã thân yêu của cô nhúng tay vào ở phía

sau, nói không chừng chị ấy mà nổi điên lên cũng dám giết mình lắm....



Đàm Tâm buồn bực nói, "Nhắc đến cũng thật kỳ lạ, tuy kinh nghiệm làm việc

của chị không đủ, nhưng trình độ học vấn đạt tới cỡ đó mà, tại sao ngay

cả một công ty cỏn con cũng không đồng ý tuyển dụng chị vậy chứ?"



Hạ Tử Du dối lương tâm trả lời, "Có lẽ do áp lực cạnh tranh công việc ở Mỹ hiện nay quá lớn ấy mà....."



Đàm Tâm nằm xoài người lên thành ghế sofa ậm ờ nói, "Bất luận thế nào thì

tìm việc ở Los Angeles lúc này đúng là một chuyện rất khó thực hiện....

."



Hạ Tử Du thật cẩn thận chuyển sang đề tài khác, "Nghe nói là buổi sáng Quý Kình Phàm cũng đi theo chị, anh ta có nói gì không?"



"Anh ta muốn chị đi London cùng với anh ta, làm thư ký cho anh ta."



Hạ Tử Du nghe nói thế liền giả vờ vui vẻ, "Em cảm thấy như vậy cũng rất

tốt mà..... Em nhớ chị từng nói là chị và Quý Kình Phàm có hợp đồng hôn nhân một năm, nếu như chị có thể ở lại London, ở xa như thế so với ở
triển tốt đẹp.



Qua khoảng một lúc Đàm Dịch Khiêm mới nói, "Bà xã, chuyện của bọn họ em quan tâm như thế là đủ rồi, bây giờ chúng ta nói

chuyện chính của chúng ta đi." Đàm Dịch Khiêm vừa nói vừa ngồi lên

giường, nhấc Hạ Tử Du lên để ngồi trên đùi mình.



Hạ Tử Du hồ nghi, "Hở? Chúng ta còn có việc chính cần nói à?"



Đàm Dịch Khiêm mới vừa mở miệng, "Bà xã....."



Vào lúc này, một tiếng trẻ con gào khóc vang lên ầm ĩ, ngay sau đó là tiếng của cả hai đứa....



Trẻ còn mà, trừ việc làm ầm ĩ rồi lại làm ầm ĩ, lập tức liền câu mất tâm trí của Hạ Tử Du.



Cô vội vàng nhảy xuống khỏi đùi Đàm Dịch Khiêm, chạy về phía giường của mấy đứa trẻ.



Đàm Dịch Khiêm đành chịu, cũng chậm rãi từ từ đi theo ở phía sau.



Thật ra thì con nít có đôi khi bất chợt gào khóc vào nửa đêm nửa hôm có lúc gây ồn ào một chút cũng là chuyện bình thường....



Nhưng mỗi lần Hạ Tử Du rời giường là y như rằng Đàm Dịch Khiêm cũng ngồi dậy lẽo đẽo theo sau.



Đàm Dịch Khiêm đương nhiên không phải là bị chúng nó quấy đến nỗi không ngủ được, mà là đau lòng thay vợ, mỗi lần nghĩ đến chuyện vợ yêu mình sinh

hai đứa bé này mà phải chịu khổ sở như thế nào thì tim anh lại nhói lên

như ai cào cấu, vì thế mà từ từ cũng đã hình thành thói quen phụ giúp vợ một tay.



Lúc Hạ Tử Du cho một đứa bú sữa thì Đàm Dịch Khiêm sẽ thay tã cho đứa còn lại, nghiễm nhiên đã trở thành một ‘vú em đúng chuẩn’.



Lúc Hạ Tử Du thấy Đàm Dịch Khiêm thay tã cho con xong liền nhận lại ôm con

vào lòng dỗ dành, sau đó cô chép miệng than, "Ông xã à, em đổi ý định

rồi, hay là chúng ta sinh thêm một đứa nữa đi!"



Đàm Dịch Khiêm nghe Hạ Tử Du nói như vậy thì mặt mũi ngay lập tức liền xanh lè tái mét, không vui thốt ra, "Không phê chuẩn!"



Đương nhiên là cô chỉ đang nói đùa với anh rồi, cô cười hì hì hỏi, "Tại sao

lại không cho hả? Chỉ là em cảm thấy yêu thích dáng vẻ dỗ con của anh

thôi, nếu như là trước kia ấy hả, em dám chắc mình sẽ chẳng bao giờ

tưởng tượng ra được cái dáng vẻ lúc này của anh...."