Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng

Chương 381 : Anh thích em, anh muốn em… (2)

Ngày đăng: 18:17 19/04/20


Thời gian quay ngược lại về chín năm trước.



Đêm hôm đó là một buổi tối điên cuồng....



Anh đứng ở góc tối, nhìn cô dựa vào người Robert.



Mỗi một cái nhăn mày, mỗi một nụ cười của cô, từng lời nói từng hành động cũng đều khiến cho anh rung động mãi không thôi....



Trước đó, anh không hề nghĩ tới rằng, anh lại có thể đối với một người con

gái chỉ mới gặp mặt lần đầu, thậm chí ngay cả một chữ cũng chưa từng nói với nhau mà đã rung động.



Sau đó, anh nhìn thấy Robert đưa cô lên một chiếc taxi.....



Có lẽ là biết thái độ đối đãi với phụ nữ từ trước đến nay của Robert, anh đã đi theo sau....



Nhìn Robert dìu cô bước vào phòng..... Anh thừa nhận, nếu như đêm hôm đó

không phải bị rượu khống chế, có lẽ anh sẽ không cho Robert một cú đấm

đáng nhớ nặng nề kia.



Đêm đó cô thật sự rất say, lúc anh muốn đưa cô đi, cô ôm lấy anh....



Có lẽ là bởi vì trong mơ mơ màng màng cô đã tưởng nhầm anh là Robert, gò

má ngượng ngùng của cô áp sát vào sống lưng của anh, cả người nóng

rực....



Đêm hôm đó, cho đến khi trời sáng anh mới rời đi.



....



Quý Kình Phàm như đang đắm chìm trong hồi ức chậm rãi nói, "Đêm hôm đó, em

vẫn cứ kêu đau mãi....Em nói, sau này em không muốn trải qua chuyện như

thế này nữa.....Em còn nói, tương lai anh có thể lấy em được hay

không....."



Mặc dù đêm hôm đó cô uống rất say, nhưng những ký ức trong đầu cô vẫn còn rất mới mẻ....



Mặc dù lúc nhớ lại chỉ có một vài đoạn ngắn ngủ, cộng thêm đêm hôm đó rất

tối, cô không nhìn rõ bất cứ cái gì.... Nhưng giờ phút này những lời anh nói lại đào xới lên những đoạn kí ức ngắn ngủi sống động và chân thật

trong đầu cô....



Cô nhớ, đêm hôm đó, "Robert" luôn cứ dỗ dành cô mãi....



Anh còn hứa hẹn với cô rằng sẽ lấy cô, cho nên mấy năm qua cô đều cho rằng Robert đã phụ cô....



Ánh mắt Đàm Tâm dường như đã mất đi tiêu cự, cô ngây người sững sờ nhìn

chằm chằm vào người đàn ông vừa lạ vừa quen trước mặt hỏi, "Tại sao anh

lại biết những chuyện này?"


"Tử Du, chị muốn yên tĩnh một mình một chút, xin lỗi em, em có thể ra ngoài trước giùm chị được không...."



....



Hạ Tử Du không biết làm sao đành đứng dậy đi ra khỏi phòng, lại thấy Đàm Dịch Khiêm đang muốn về phòng.



"Bà xã...."



"Đừng vào, chị Tâm đang ở trong phòng của chúng ta."



"Chị ấy nói thế nào?"



Hạ Tử Du thở dài nói, "Dạ, tâm trạng của chị ấy rất không ổn định, đối với Quý Kình Phàm dường như chỉ có hận....."



Đàm Dịch Khiêm nhíu mày lại, "Muốn chị ấy ngay lập tức tiếp nhận được chuyện này quả thật không dễ gì."



Hạ Tử Du bĩu môi lên hỏi, "Tổng giám đốc Đàm, không phải là anh chắc chắn

rằng Quý Kình Phàm sẽ không để chị Tâm về Los Angeles à? Anh xem đi, mới gặp phải một chút khúc mắc đã để chị Tâm quay về một mình rồi, xem ra

tình cảm của anh ta với chị Tâm cũng không có sâu nặng như anh ta nói

đâu nhỉ?"



Đàm Dịch Khiêm nhếch môi nói, "Vậy thì em đã quá coi

thường Quý Kình Phàm rồi...." Nguyên nhân Đàm Dịch Khiêm có lẽ đã đoán

được, chắc chắn là Đàm Tâm đã dùng cách thức cực đoan buộc Quý Kình Phàm phải buông tay.....Tất nhiên, Quý Kình Phàm cũng không thể nào buông

tay dễ dàng như vậy!



Hạ Tử Du đang nghi ngờ, lúc này giọng nói của bà Đàm lại vang lên trên hành lang, "Tâm à, Tâm à...."



Hạ Tử Du xoay người nhìn sang bà Đàm, "Mẹ, mẹ tìm chị Tâm à? Chị ấy đang ở trong phòng con....."



Bà Đàm mỉm cười nói, "Đang ở phòng con sao? Quý Kình Phàm đến rồi, nói là

tạm thời không có đi công tác nữa nên về lại đây với con Tâm....Đứa con

gái ngốc này, suốt đường về cái mặt cứ rầu rĩ không vui, chắc là nghĩ

đến phải chia tay với Quý Kình Phàm cho nên trong lòng không nỡ đây mà,

giờ Quý Kình Phàm đến cũng thật là đúng lúc...."



Hạ Tử Du giật mình kinh ngạc, "Đã tới rồi?"



Ngay lúc này, bóng dáng của Quý Kình Phàm đã xuất hiện ở tầng hai, gương mặt của anh hiển nhiên đã tiều tụy hơn so với trước một chút, còn có lấm

tấm râu xanh xanh mới mọc.



Bà Đàm từ ái nói, "Kình Phàm à, con Tâm nó đang ở trong phòng của Tử Du đó...."



Quý Kình Phàm lập tức bước đến trước cửa phòng gõ nhẹ lên cánh cửa.